Chàng Rể Bác Sĩ

Chương 2080

Chương 2080

“Không sao, đến lúc đó tôi giải thiệu một anh đẹp trai ứng phó giúp cô.”

Diệp Phi (Phàm) bật cười, sau đó chuyển đề tài: “Hai người làm ăn gì với Đoan Mộc Thanh vậy? Anh ta là ai?”

“Anh không biết anh ta? Nhưng mà cũng không trách anh được, anh đều chỉ chú ý đến Kim Chi Lâm và bệnh nhân ở đó thôi.”

Cao Tĩnh sửng sốt trước, sau đó lại cười lên: “Đoan Mộc Thanh là cậu chủ lớn của ngân hàng nước mới Đế Hào, cũng là trưởng phòng kinh doanh Trung Quốc.”

“Lần trước ở hội đấu giá Vọng Hải Phong ở Cảng Thành, tổng giám đốc Đường trong một lúc vội vàng đã đập hai mươi tỷ nhân dân tệ, tuy rằng cuối cùng vẫn cho Hàn Tử Thất, nhưng mà trong khoản ghi vẫn lỗ mất mười tỷ nhân dân tệ.”

“Thật ra thì dựa vào sự phát triển hiện tại của tập đoàn của Nhược Tuyết, đặc biết là những hạng mục hợp tác lớn mà anh đưa cho, cuối năm có thể lấy lại mười tỷ này.”

“Nhưng mà vài ngày nữa là Đường Hải Long quay về rồi, tổng giám đốc Đường lo rằng đối phương sẽ bám lấy mười tỷ này không buông, nói cô ấy giao dịch và rút tiền trái phép.”

“Vì vậy liền tìm Đoan Mộc Thanh vay mười tỷ quay vòng vốn ngắn hạn.”

Diệp Phi (Phàm) khẽ híp mắt lại: “Vì sao em ấy không trực tiếp đến tìm tôi? Số tiền này, tôi có thể giải quyết mà.”

“Tổng giám đốc Đường biết anh có thể giải quyết, nhưng mà cô ấy nói không thể việc gì cũng dựa vào anh, nếu không anh giúp càng nhiều, cô ấy sẽ nợ càng nhiều, quyền lên tiếng sẽ càng ít đi.”

Cao Tĩnh nở nụ cười: “Nếu như vậy, ngày nào đó anh muốn có thêm nhiều người phụ nữ, cô ấy cũng không có khí thế mà phản đối.”

“Vì thế mà mười tỷ này, cô ấy hi vọng chính mình có thể tự lấy lại được.”

Cô thở dài nói: “Điều này, tôi cũng có thể hiểu cho cô ấy.”

Diệp Phi (Phàm) nhẹ nhàng gật đầu: “Tôi hiểu rồi, cảm ơn cô thư ký Cao, ngày khác sẽ đền đáp cho cô.”

Cao Tĩnh chớp lấy đôi mắt mà cười lên: “Đền đáp cho tôi, thì làm bạn trai của tôi trong ba ngày đi……”

“Reng——”

Ngay lúc Diệp Phi (Phàm) muốn đáp lại, một cuộc điện thoại gọi đến.

Diệp Phi (Phàm) cầm lên nghe máy, giọng nói nghiêm nghị của Viên Thanh Y rất nhanh được truyền đến: “Tuần sứ Diệp, không ổn rồi, nguyên lão Đoan Mộc Xương bị giết rồi……”

Khi Diệp Phi (Phàm) xuất hiện tại bệnh viện nhân dân, hành lang ở bên ngoài phòng phẫu thuật đã đông nghịt rất nhiều người.

Ngoài người thân của Đoan Mộc Xương ra, còn có mười mấy thành viên của Vũ Minh, đều có những người có quan hệ qua lại với Đoan Mộc Xương.

Viên Thanh Y cũng đang ở hành lang, nhưng mà đứng ở phía ngoài cùng, ánh mắt vẫn luôn nhìn chằm chằm vào cánh cửa, hiển nhiên đang chờ đợi Diệp Phi (Phàm) đến.

Lúc cô ta nhìn thấy Diệp Phi (Phàm) xuất hiện, vội vàng dẫn người đi qua tiếp đó: “Cậu Diệp, cậu đến rồi.”

Diệp Phi (Phàm) không hề chào hỏi, mà đi thẳng vào vấn đề: “Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”

Cho dù anh không có ấn tượng tốt với Đoan Mộc Xương, hai bên còn từng xảy ra mâu thuẫn, thế nhưng đối phương dù thế nào đi nữa cũng là nguyên lão của Vũ Minh.

Ông ta đã chết, Diệp Phi (Phàm) tự nhiên cũng phải hỏi đến.

Phòng chấp pháp mà anh quản lý cũng cần phải đưa ra một lời công bằng cho Đoan Mộc Xương.

“Sau khi trưởng lão Đoan Mộc rời khỏi Long Đô Vũ Minh, liền theo đám người Miêu Thái Đấu bọn họ đến bệnh viện Bác Ái kiểm tra.”

Hiển nhiên Viên Thanh Y đã hỏi han hết tình hình, kéo Diệp Phi (Phàm) vào một góc mà nhỏ tiếng báo cáo.

“Miêu Thái Đấu cần phải nhập viện để theo dõi, xem xem chấn động não có nghiêm trọng hay không, trưởng lão Đoan Mộc lại không hề có việc gì, sau khi kiểm tra xong liền về nhà ăn cơm.”

Bình Luận (0)
Comment