Chương 2253
Ngón tay anh khẽ động Viên Thanh Y cho người nhấc bố mẹ vợ của ông ta lên.
Sắc mặt của Miêu Kim Qua cực kỳ khó coi còn thay đổi mấy lần, cuối cùng cũng gật đầu.
Hai bên nhanh chóng trao đổi người.
Diệp Phi (Phàm) một tay đỡ lấy Diệp Vô Cửu: “Bố à, bố không sao chứ?”
Diệp Vô Cửu ho khan một tiếng rồi cười nói: “Diệp Phi (Phàm) bố không sao.”
“Không sao là tốt rồi, chúng ta rời khỏi đây trước đã lát nữa lại nói…” Anh phất tay để cho người đưa ông lên xe bus.
“Đã giết người như vậy rồi còn trao đổi cái rắm à?”
Đúng lúc này Miêu Truy Phong người vẫn luôn nằm trên mặt đất bỗng nhiên bật cười xấu xa.
Trên cổ anh ta đang kẹp một thứ tròn trịa trơn trượt, trong miệng ngậm một chiếc vòng kéo.
Đây là thứ được cắn ra khỏi thân thể của Miêu Chiến Hổ đã chết.
Một làn khói trắng lan tràn.
“Cùng chết đi, cùng chết đi.”
Miêu Truy Phong giận dữ hét lên một tiếng, gập người rồi dùng hết sức lao thẳng vào đám mấy bà vợ kia.
Trên khuôn mặt vẫn nở nụ cười dữ tợn và cực kỳ điên cuồng.
Ông đây chỉ có thể bị tiêu diệt chứ không thể bị đánh bại.
“Cẩn thận!”
Diệp Phi (Phàm) không biết đây là thứ gì nhưng đã ngửi thấy mùi nguy hiểm.
Anh hét lên một tiếng rồi kéo Viên Thanh Y và những người khác lùi lại.
Biểu cảm của Miêu Kim Qua cũng đã thay đổi đáng kể.
“Bùm!” Gần như cùng một lúc thứ đen sì đó nổ mạnh, rất nhiều chiếc kim nhỏ dính chất độc được bắ n ra.
Miêu Truy Phong bị nổ thành máu thịt lẫn lộn, mặt mũi hoàn toàn không thể nhận ra và chết ngay tại chỗ.
Mấy người vợ cũng bị nổ tung hất văng ra, có người bị thương nôn ra máu lại có người mắt bị mù hay kim đâm vào họng.
Chẳng mấy chốc họ đều hét lên thê thảm rồi mất đi sự sống.
Thất khiếu của mỗi người đều chảy máu.
Đây là kỹ năng giết người của Miêu Chiến Hổ tên là Kim nổ, có uy lực như một quả lựu đạn, bên trong tất cả đều là kim được làm bằng thép và nhuộm chất kịch độc.
Một khi trúng đòn chắc chắn phải chết mà không nghi ngờ.
“Thằng khốn!”
Nhìn thấy hơn chục người vợ và con gái hầu như đều bị gi ết chết, trái tim của Miêu Kim Qua đau như dao cắt sau đó gào lên, đôi mắt sâu thẳm đã trở nên đỏ hoe.
“Viên Thanh Y đưa bố tôi rời khỏi đây.”
Diệp Phi (Phàm) lật tay cầm lấy một chiếc rìu rồi hét lên: “Miêu Phong Lang, Độc Cô Thương tiến lên g iết chết và tiêu diệt Miêu Kim Qua cho tôi.”
Sự việc đã đến nước này đã không thể xoa dịu được nữa, anh chỉ có thể bước lên con đường hắc ám.
Miêu Phong Lang và Độc Cô Thương nghe thấy vậy xông lên tấn công mà không nói một lời.
Ánh kiếm như một chú rắn cùng với nắm đấm thép nặng ngàn cân, lợi dụng lúc hỗn loạn đã gi ết chết mấy chục tinh anh của nhà họ Miêu.
Miêu Kim Qua cũng phản ứng lại rồi hét lên: “Giết, giết Diệp Phi (Phàm) bọn họ.”
Hai bên nhanh chóng chiến đấu kịch liệt, vung lên vũ khí trong tay rồi đánh vào cùng nhau.
Phía bên Diệp Phi (Phàm) không người đông thế mạnh như Miêu Kim Qua, nhưng có hai viên đại tướng Miêu Phong Lang và Độc Cô Thương, cộng thêm sự chèn ép của mũi tên nên trong chốc lát vẫn chưa phân thắng bại.