Chương 2291
“Cho nên mặc kệ Sơn Bổn có cướp ống nghiệm của tôi hay không, tôi cũng sẽ không thua trận đó, Sơn Bổn Thất Lang cũng không thể xuất hiện vào ngày thi đấu thứ hai được.”
“Sơn Bổn Thất Lang trúng độc không thể ra trận, Huyết Y môn lại không có suất tham dự thay thế, sau khi bọn chúng lén đưa mười sáu tên quán quân tỉnh đến, bèn đưa tận tay mười sáu người cho Sơn Bổn.
“Mười sáu tên quán quân tỉnh lấy danh nghĩa Sơn Bổn để khiêu chiến Hoa Đà Bôi…”
“Sơn Bổn Thất Lang trúng độc mà không có thuốc giải, chỉ còn duy nhất Hắc Xuyên Mộ Tuyết tring danh sách mười sáu người kia là có thể đánh một trận mà thôi…”
“Mà Hắc Xuyên Mộ Tuyết thì đã sớm bị tôi mua chuộc, cô ta sẽ tự hủy tư cách thi đấu ở ván cuối…”
“Cho nên kết quả thắng thua giữa tôi và Sơn Bổn, chỉ ở chỗ tôi thắng được Hắc Xuyên Mộ Tuyết, còn mấy tên quán quân tỉnh còn lại thì…”
Diệp Phi (Phàm) than nhẹ một tiếng: “Sơn Bổn tính kế, không có chút ảnh hưởng nào đối với việc Thần Châu giành chiến thắng cả!”
“Ai nói không ảnh hưởng?”
Triệu phu nhân nở nụ cười xinh đẹp: “Nếu cậu thua, cái bảng hiệu này sẽ là của người khác.” Trong lúc nói chuyện, bàn tay trắng nõn của bà khẽ vung lên, một chiếc thẻ ngọc màu trắng rơi vào trong tay Diệp Phi (Phàm).
Trên thẻ ngọc ghi bốn chữ: “Trụ cột đất nước!”
Năm giờ chiều, một chiếc xe bảo mẫu lặng lẽ đi ra khỏi cổng khu nội trú của Bệnh Viện số 1.
Đường Nhược Tuyết bước ra khỏi cửa xe, mặc một bộ áo đen, đeo kính râm, khiến cho người khác không nhìn thấy bất kỳ biểu cảm nào của cô.
Vừa đi vào sảnh lớn, Đường Thất vội đi tới đưa cho cô một cái máy tính bảng.
“Trang viên Dương Quang đúng là nơi Bắc Đình Xuyên huấn luyện đệ tử Huyết Y môn!”
“Lâm Thu Linh ba lần đến trang viên Dương Quang chữa bệnh.”
“Chứng bệnh của Lâm Thu Linh chuyển biến tốt cũng là do Bắc Đình Xuyên đích thân ra tay trị bệnh, hơn nữa mỗi một lần đều là tiếp đón rất chu đáo, Bắc Đình Xuyên còn một mình trị liệu cho bà ta.”
“Lâm Tam Cô cũng đi cùng rất nhiều lần, không biết giữa hai người có gì mờ ám hay không, đây cũng là nguyên nhân quan trọng khiến cảnh sát không có cách gì lấy được thông tin gì từ trong miệng bà ta!”
“Tài khoản quốc tế của chồng Lâm Tiểu Nhan là Hoàng Thái Quân có thêm một tỷ, chính miệng gã thừa nhận đây là thù lao mà Huyết Y môn trả cho Lâm Thu Linh.”
“Về phần trả công cho chuyện gì thì gã không biết.”
“Lâm Thu Linh trở thành bệnh nhân của trận tranh tài cũng là do Bắc Đình Xuyên động tay động chân…”
“Kết hợp với việc ba người Niêm Hoa trúng độc ngay đêm hôm đó và việc Lâm Thu Linh đặt vé máy bay đi Đông Đô, về cơ bản là đã có thể xác định bà ta là người ra tay hạ độc ba người Niêm Hoa.”
Cho dù có chút vội vàng, gã cũng không còn liên quan đến chốn giang hồ từ rất lâu rồi, thế nhưng vẫn lấy được không ít manh mối.
Mặc dù trong lòng đã sớm có chuẩn bị, biết mẹ mình qua lại với Bắc Đình Xuyên, nhưng nghe Đường Thất báo cáo, Đường Nhược Tuyết vẫn hơi khựng lại.
Về mặt tình cảm, cô thật sự khó tiếp nhận được.
Nhưng nhìn số dư trong tài khoản hiện ra trên máy tính bảng và khẩu cung của bọn Hoàng Thái Quân, lại thêm cả vé máy bay đi nước Dương, cô bèn bỏ đi một chút hi vọng cuối cùng.
Đường Nhược Tuyết không nói gì mà chỉ chầm chậm đi vào thang máy.
Đường Thất vừa bấm thang, vừa nhắc nhở một câu: “Diệp Phi (Phàm) thắng Bắc Đình Xuyên, lấy điện thoại của gã đưa cho Triệu phu nhân rồi.”
“Tôi nghe nói buổi chiều có không ít người có quan hệ thân mật với Bắc Đình Xuyên gặp xui xẻo, Đường Thạch Nhĩ và Uông Kiều Sở cũng bị mời lên đồn để “hỗ trợ điều tra”, Nguyên Thu thì lại càng không thoát.”