Chương 2417
“Các người không có việc gì thì cút đi, đừng để tôi đây lặp lại lần thứ hai.”
Cùng lúc đó, ở ngoài vang lên tiếng bước chân dồn dập tiền đến, theo đó còn có tiếng cười gian ác của Đường Hải Long.
“Em gái Kỳ Kỳ, em chạy cái gì mà chạy, cậu chủ Vệ chỉ muốn nói chuyện đời người với em một chút thôi mà, em làm gì mà chạy còn nhanh hơn thỏ vậy? Đây chẳng khác nào biến bọn anh trở thành người xấu sao?”
“Dù sao nhà họ Đường chúng ta cũng hiếu khách, em làm như vậy là không chừa mặt mũi gì cho nhà mình cả, có hơi bất lịch sự đấy.”
Đường Hải Long rất nhanh đã xuất hiện trong tầm nhìn của Diệp Phi (Phàm), trên mặt còn có vết bầm sưng tấy nhưng dường như “năng lượng” của anh ta lại vô cùng dồi dào.
Đi theo bên cạnh anh ta còn có một người thanh niên kiêu ngạo mặc đồ thể thao.
Trông chừng khoảng hai mươi bảy, hai mươi tám tuổi. Mày rậm, mắt to, ánh mắt sáng ngời, để tóc đầu đinh khiến cho người ta có cảm giác cực kỳ hung dữ.
Râu dưới cằm tuy đã được cạo sạch sẽ, trơn bóng nhưng phần râu màu xanh đen trên mặt thoạt nhìn quan vẫn khiến cho anh ta trông vô cùng thô lỗ và lưu manh.
Ánh mắt ngang ngược, vẻ mặt ngông cuồng và hơi tùy tiện, hoàn toàn giống như bộ dạng của bố đời thiên hạ.
“Các người muốn làm gì?”
Lúc này, Thần Long đứng dậy đi qua ngăn cản: “Nơi này đã được tôi bao rồi, các người không thể tùy ý muốn vào là vào.”
“Bốp!”
Đường Hải Long không hề nói nửa lời vô nghĩa, trực tiếp giáng một cái tát xuống mặt Thần Long.
“Cút đi, cái thứ nhà giàu mới nổi.”
Thần Long ăn mặc giống như một người giàu có nhiều tiền, chân còn mang đôi giày giải phóng, Đường Hải Long căn bản không để anh ấy vào mắt.
Thần Long bị đánh một cái, hai bên má cũng lập tức nóng lên. Nhưng anh ấy không nổi giận hay tức tối, chỉ bụm mặt nóng ruột kháng nghị.
“Sao các người lại có thể động tay động chân đánh người như vậy?”
Nhìn thấy bộ dạng này của Thần Long, mấy người sát thủ của Hẻm Ô Y từ lầu hai có ý định lao xuống lập tức im lặng đứng về vị trí cũ của mình.
“Mẹ nó, không nghe thấy tôi nói sao? Cút khỏi chỗ này cho tôi.”
Đường Hải Long lập tức giáng thêm một cái tát về phía Thần Long: “Cút ngay bây giờ.”
Thần Long nhanh nhẹn đưa tay ra ngăn lại, cái tát này của Đường Hải Long không thể thực hiện được: “Có việc gì thì nói, làm gì mà cứ phải đánh người như vậy.”
“Mẹ nó, còn dám đánh trả sao?”
Đường Hải Long thấy thế thì giận tím mặt, giơ chân định đạp một cái vào bụng Thần Long: “Ông đây đá chết mày.”
Thần Long nhanh chóng lùi về phía sau mấy bước né tránh: “Anh mà còn động tay động chân lần nữa thì tôi gọi bảo vệ đấy.”
Nhìn thấy Thần Long lại né ra, vệ sĩ vội vàng chạy đến chặn anh ấy lại để cho Đường Hải Long có thể cho đối phương một trận ra hồn.
Thanh niên kiêu ngạo kia không hề động đậy mà chỉ tò mò nhìn chằm chằm Thần Long không biết cách cư xử.
Rồi ánh mắt anh ta lướt qua người Thần Long, nhìn thấy Diệp Phi (Phàm) đang vừa ôm vừa chữa trị cho Đường Kỳ Kỳ ở phía bên kia.
Sâu trong đáy mắt lóe lên tia sáng của kẻ săn mồi.