Chương 2479
Sau đó, cửa xe mở ra, những người đàn ông mặc áo đen, đội mũ đỏ lần lượt lãnh đạm bước ra khỏi xe, không nói tiếng nào.
Bọn họ được trang bị súng đạn sẵn sàng, vừa tiếp đất liền chia hai bên trái phải bắt đầu bọc sườn, đem bọn người Tề Khinh Mạc vây ở giữa.
Số người đến ngày càng nhiều, nhanh chóng vượt hơn nghìn người, hai nghìn, ba nghìn… Vòng vây cũng ngày càng lớn hơn, không chỉ bao vây Tề Khinh Mạc mà còn vây toàn bộ Hầu môn.
Ai cũng cầm vũ khí trên tay, sắc mặt lạnh băng nhìn chăm chú người bị vây bên trong.
Bọn họ bình tĩnh và trầm lặng, nhìn là biết đã trải qua huấn luyện chính quy.
“Xin lỗi, kỹ thuật lái xe không tốt lắm, phá hư không ít thứ.”
“Nhưng mà xin đội trưởng Tề cứ yên tâm, những thứ bị hư hại, sẽ bồi thường gấp đôi.”
Lúc này, cửa của chiếc xe Jeep màu xanh đậm mở ra, Chu Tĩnh Nhi mặc quân phục mang theo một người nữa đi xuống.
Cô đội mũ, mang găng tay, còn đeo thêm cặp kính mát, cả người toát ra khí thế hiên ngang.
Tề Khinh Mạc lạnh giọng quát lên: “Chu Tĩnh Nhi, cô có ý gì?”
Ông Lệ cũng lên tiếng: “Làm sao cô tìm được nơi này?”
Nơi này chính là nơi trọng yếu nhất của Diệp Đường, trừ người của mình, hầu như không ai biết. Cho nên lúc Chu Tĩnh Nhi xuất hiện khiến cho đám người ông Lệ vô cùng ngạc nhiên.
Chu Tĩnh Nhi cười nhạt, nói: “Thiên hạ rộng lớn, cũng chẳng phải đất của vua, các người có thể tìm ra chỗ này lập Hầu môn, tôi đương nhiên có thể tìm được.”
“Chu Tĩnh Nhi, cô mang mấy nghìn người đến là có ý gì?”
Tề Khinh Mục trầm giọng: “Muốn tạo phản sao?”
“Tạo phản?”
Chu Tĩnh Nhi cười nhạt: “Hồng môn Chu thị, bảy đời trung thành, hai chữ tạo phản này là cố ý đánh vào mặt mũi Thần Châu sao?”
“Vậy cô mang theo nhiều người tự tiện xông vào nơi trọng yếu của Diệp Đường để làm gì?”
Tề Khinh Mạc sắc mặt âm trầm: “Có tin tôi ra lệnh giết sạch các người không? Chu môn cũng chỉ có thể ngậm bồ hòn làm ngọt.”
Diệp Đường ra trận, càng vất vả công lao càng lớn, quyền hành hơn hẳn Hằng Điện và Sở môn. Khi làm việc công, nếu ba người chạm mặt thì cũng tuân theo mệnh lệnh của Diệp Đường.
Hơn nữa, Diệp Đường còn có một lão phu nhân được vô số người kính mến.
Cho nên Tề Khinh Mục đối diện với tình huống ba mặt giáp công này vẫn không hề lo lắng.
“Đội trưởng Tề thật đúng là uy phong, vừa ra mặt liền lấy Diệp Đường chèn ép, nếu là người khác nhất định đã bị cô hù chết.”
“Nhưng mà nhắc cho cô nhớ, đây là đất Nam Lăng, cũng là quê quán của Chu thị, ở đây Chu Tĩnh Nhi tôi mới là người định đoạt.”
Gương mặt xinh đẹp của Chu Tĩnh Nhi đột nhiên trầm xuống, nụ cười ôn hòa lập tức biến mất, thật giống như biến thành một người khác: “Tề Khinh Mục, tôi chính thức thông báo cho cô biết, ba nghìn người Hồng Giáp của Nam Lăng đã bắt đầu diễn tập một phút trước, trong chu vi ba mươi cây số quanh đây đều được tôi trưng dụng.”
“Trước khi diễn tập kết thúc, nếu ai có bất kỳ hành động xâm phạm nào, y theo luật pháp xử trí.”
“Chuẩn bị tiếp quản Hầu môn.” Cô đưa ra mệnh lệnh.
Mấy ngàn người chớp mắt nâng vũ khí lên.
Đám người ông Lệ lão sắc mặt nhanh chóng biến đổi, nếu trong trường hợp khác, mọi thứ phải theo lệnh của Diệp Đường nhưng một khi diễn tập, thì lời của Chu Tĩnh Nhi chính là mệnh lệnh.