Chương 721:
Một cỗ xe không người lái là một trăm đồng, mười cỗ xe là một nghìn đồng, Nam Lăng Vương Tông Nguyên thật giàu.
Tiếp theo, màn hình liền phần phật vang lên.
[Nam Lăng Vương Tông Nguyên tặng một chiếc xe không người lái] [Nam Lăng Vương Tông Nguyên tặng một chiếc xe không người lái] [Nam Lăng Vương Tông Nguyên tặng một chiếc xe không người lái] Quét một cái một nghìn đồng.
Lý Mạt Mạt mỉm cười hô lên: “Cảm ơn Nam Lăng Vương Tông Nguyên”
“Mạt Mạt, hát cho tôi bài <<Dư tình chưa hết>>, lại kéo quần áo xuống một chút, hát xong, lại cho em một trăm cỗ xe không người lái.”
Nan Lăng Vương Tông Nguyên hăm hở : “Cái tên tiểu thần y trung hải kia, bảo hắn ta cút được bao xa thì cút xa bấy nhiêu.”
Những người xem còn lại đều phụ họa: “Dư tình chưa hết, Dư tình chưa hết”
Lý Mạt Mạt đang định hát, Diệp Phi cười lạnh một tiếng: “Một nghìn đồng, cũng không ngượng kêu là mạnh tay hả?”
“Dừng, ha ha, tên ăn bám không bỏ tiền, không có tư cách nói chuyện!”
Nam Lăng Vương Tông Nguyên giễu cợt: “Có bản lĩnh thì mày đấu quà tặng với tao, ai quét nhiều hơn, người đó là ông nội của đối phương”
Diệp Phi tựa lưng vào ghế sô pha cười nói: “Mày đợi làm cháu đi”
Nam Lăng Vương Tông Nguyên rất là khinh miệt: “Phiền nhất là đám phú nhị đại các người, bản lĩnh kiếm tiền thì không có, ngược lại vẫn đứng đầu”
Diệp Phi từ chối cho ý kiến: “Còn hơn là nhà giàu mới nổi”
“Đừng mạnh miệng, dám so hay không dám so?”
Nam Lăng Vương Tông Nguyên kiêu căng nhìn Diệp Phi coi thường: “Dám thì ứng chiến, không dám thì cút đi”
Diệp Phi một lời đáp ứng: “So thì so, ai sợ trước người đó là cháu”
Dù sao ứng dụng là của mình, Lý Mạt Mạt lại là streamer cấp thấp, lễ vật chia ra rất thấp. Diệp Phi không ngại kéo nhân khí cho ứng dụng.
“Được, năm ngàn người ở đây làm chứng, tôi sợ lát nữa có kẻ sẽ chơi xấu!”
Nam Lăng Vương Tông Nguyên ha ha cười lớn: “Hôm nay không giãm chết mày, ông đây phát trực tiếp ăn nửa cân bay liệng”“
[Tiểu thần y trung hải, tặng một máy bay trực thăng] Đột nhiên hệ thống hiện lên chữ màu đỏ nhắc nhở.
[Tiểu thần y trung hải, tặng một máy bay trực thăng] [Tiểu thần y trung hải, tặng một máy bay trực thăng] Soạt mười cái, một vạn đồng, Diệp Phi trực tiếp nổ súng khai chiến trước.
Không gian trong phòng trực tiếp một mảnh kinh hô, thổ hào a.
Lý Mạt Mạt tươi cười ngọt ngào: “Cảm ơn tiểu thần y trung hải”
“Thú vị đấy, đáng tiếc, ít tiền quá”
Nam Lăng Vương Tông Nguyên không ừ hử gì cả, sau đó một hơi soạt soạt hai mươi cái máy bay trực thăng.
Hai vạn.
Diệp Phi không ngừng lại, trở tay chính là mười cái máy bay chiến đấu.
Mười vạn.
“A…” Lần này, toàn bộ phòng trực tiếp đều nổ tung, dù sao vừa ra tay đã là mười vạn, làm cho Lý Mạt Mạt rất hưng phấn.
Cô livestream lâu như vậy rồi, ngoài Vương Tông Nguyên ủng hộ cô ra thì chưa có ai hào phóng như vậy.
Nam Lăng Vương Tông Nguyên lặng đi, sai đó khẽ cắn môi, cũng một hơi soạt soạt ra mười cái máy bay chiến đấu.
Mặc dù tổng giá trị hắn ta soạt tối nay nhiều hơn Diệp Phi một vạn một ngàn đồng, nhưng lần này không còn phản lại nghiền ép Diệp Phi nữa.
“Chỉ có chút năng lực ấy thôi hả?”
Lần này đến lượt Diệp Phi, anh cười lạnh một tiếng, tên lửa siêu cấp uy vũ khí phách bay ra.