Chàng Rể Bác Sĩ

Chương 726

Chương 726:

 

“Trước tiên sẽ làm việc ở cấp vị trí thấp nhất, tiền lương ba năm ngàn, nhưng bố yên tâm, có con làm chỗ dựa, rất nhanh anh ta sẽ phát triển được, cũng sẽ được mọi người quan tâm”

 

“Nhiều nhất là một năm, con bảo đảm tiền lương hàng tháng của anh ta sẽ hơn vạn”

 

Lý Mạt Mạt nhìn Diệp Phi bằng ánh mắt kiêu ngạo: “Thứ hai anh đi cùng tôi tới tập đoàn Như Ý báo cáo đi”

 

Diệp Phi cười thầm, nếu như Lý Mạt Mạt biết mình là đại cổ đông của tập đoàn Như Ý, không biết sẽ có phản ứng như nào nhỉ?

 

Lý Đại Dũng hơi ngẩn ra: “Tới tập đoàn Như Ý?”

 

Mạt Mạt, con có thể làm được à?”

 

Liễu Nguyệt Linh cũng vội nói: “Mạt Mạt, con vừa phỏng vấn, dẫn theo một người nữa, có được không?”

 

Lý Mạt Mạt tràn đầy tự tin: “Con là phó chủ quản, gọi một tạp vụ hoặc nhân viên kinh doanh, một bữa ăn sáng thôi, huống hồ còn có Vương Tông Nguyên ở đấy”

 

“Đây là một cách tốt”

 

Thấy con gái chắc chắn như vậy, hơn nữa không cần phải tới công ty của chồng, cuối cùng Liễu Nguyệt Linh cũng chấp nhận đề xuất này.

 

Bà lại nhìn về phía Diệp Phi: “Diệp phi, còn không mau cảm ơn Mạt Mạt?”

 

“Nhưng tập đoàn Như Ý là công ty lớn, anh đi vào được thì chẳng khác nào đổi đời, cũng là mang vinh quang về cho bố mẹ, có thể khoe mình, được viết vào gia phả.

 

“Nhưng mà tôi muốn nhắc nhở cậu, cậu không được phép làm mất mặt Mạt Mạt, càng không được làm phiền Mạt Mạt.

 

Bà thấy, không có iúp đỡ của con gái bà thì cả đời này Diệp Phi cũng khó mà vào công ty lớn làm việc.

 

Bây giờ có thể trở thành nhân viên của tập đoàn Như Ý, quả thực là tổ tiên hiển linh.

 

Lý Đại Dũng cũng nhẹ nhàng gật đầu: “Diệp Phi, tập đoàn Như Ý cũng tốt, hay là cháu thử xem?”

 

Nét mặt của Diệp Phi hơi do dự, anh đứng lên gật đầu cười nói: “Vâng, chau sẽ đến tập đoàn Như Ý thử xem sao ạ”

 

Sở dĩ Diệp Phi đồng ý, ngoài việc anh không muốn Lý Đại Dũng tiếp tục lo lắng cho anh thì còn có một nguyên nhân khác đó là anh muốn xem vấn đề nội bộ của tập đoàn Như Ý, tiện thể chỉnh đốn lại.

 

Anh nhìn Lý Mạt Mạt nở nụ cười: “Anh cảm ơn Mạt Mạt”

 

“Ừ…” Khóe miệng Lý Mạt Mạt xoẹt qua một tia chế giễu, nhìn bộ dạng vui mừng của Diệp Phi rõ ràng là sớm đợi bố mẹ cô giới thiệu công việc cho rồi.

 

Đúng là cái đồ vô dụng, lúc nhỏ sao đầu cô lại bị nước vào mà nói gả cho anh ta vậy?

 

“Tốt rồi, chuyện này cứ quyết định như vậy, ăn cơm thôi, ăn cơm trước đã”

 

Lý Đại Dũng gọi Diệp Phi vào nhà ăn ăn cơm: “Còn vấn đề chi tiết chúng ta ăn cơm xong rồi nói tiếp.”

 

“Hôm nay chú nấu món Phật nhảy trường, cua đồng, còn lấy củ cải Vân Sơn của cháu hầm thịt bò, đều là những món ngon hết đấy”

 

Liễu Nguyệt Linh nhìn Diệp Phi cười khẩy: “Hôm nay cậu được mở rộng tâm mắt rồi, cũng có thể gửi lên vòng bạn bè khoe một trận.”

 

Diệp Phi kinh ngạc: “Cái gì?

 

Củ Cải?

 

Hầm thịt bò?”

 

Anh nhớ cái đó là cây nhân sâm, lúc đó không có dặn dò là vì anh nghĩ cả nhà Lý Đại Dũng không thể không biết nhân sâm, ai ngờ họ lại coi nó là củ cải hầm thịt bò rồi.

 

“Ngạc nhiên gì chứ?

 

Không nấu thịt bò thì nấu cái gì?”

 

Liễu Nguyệt Linh rất xem thường phản ứng của Diệp Phi: “Củ cải đấy của cậu vừa già vừa khó bổ, tôi còn không muốn nấu đấy”

 

“Nếu không phải nể mặt chú Dũng của cậu, tôi đã ném nó vào thùng rác rồi”

 

“Cậu xem cậu đấy, tối nay mang nho quả nào cũng nhỏ như vậy, nhìn thôi đã chẳng muốn ăn, rửa xong ra ăn coi như là nể mặt cậu”

 

Bà ta còn quăng nho mà Diệp Phi đưa tới lên bàn, mặc dù những quả nho đó căng mịn, nhưng quả lại nhỏ, giống loại mười đồng tiền một cân.

Bình Luận (0)
Comment