Chàng Rể Bác Sĩ

Chương 903

Chương 903:

Bà ta giả vờ mù mờ hỏi, làm mấy cô gái cười không thôi, cũng khinh miệt cùng xem thường Diệp Phi hơn.

Lý Mạt Mạt xụ mặt không nói thay Diệp Phi, người vì thể diện mà dám nói dối, phải bị người ta chế nhạo.

Lý Đại Dũng cũng thở dài: “Diệp Phi, nhận sai đi”

Ông ta mong Diệp Phi có thể thành thật: “Tất cả mọi người là người một nhà, đều biết rõ tình hình của con, chết cần thể diện không có quan trọng, sẽ chỉ làm người ta thêm gai mắt.”

“Tích” Diệp Phi cất điện thoại cười không nói, sau đó trực tiếp nhấn vân tay cùng mật mã.

Chỉ nghe thấy một tiếng thật lớn, cổng lớn lập tức mở ra, một giọng nói điện tử êm tai vang lên: “Ông chủ, chào mừng về nhà”

Sau đó ánh đèn hai bên cổng sáng lên.

Không đợi đám người Lý Đại Dũng và Cung Diễm Quân kịp phản ứng, cửa nhà chính cũng mở ra, Tô Tích Nhi tò mò đi ra: “Anh Phàm, sao anh về rồi mà không vào?”

Cô đã sớm nghe thấy tiếng động ở cổng, còn thấy Diệp Phi †ừ máy giám sát, nhưng thấy anh cứ không vào, nên đi ra xem có gì cần giúp đỡ không?

“A?” Liễu Nguyệt Linh thấy Tô Tích Nhi kinh ngạc thất thanh: “Cô chính là con nhóc phá cửa hàng đồ ngọc của tôi, Diệp Phi thật sự đang ở biệt thự này?”

Lý Đại Dũng và Lý Mạt Mạt cũng kinh ngạc.

Diệp Phi có thể mở cổng đã làm người ta hoảng hốt, nhưng có thể chỉ làm việc vặt ở đây, mà Tô Tích Nhi xuất hiện, lại hoàn toàn chứng minh Diệp Phi sống ở nơi này.

Tô Tích Nhi mới đến Nam Lăng được bốn năm ngày, có thể xuất hiện ở biệt thự Phi Long, chỉ có một lời giải thích, đó chính là do Diệp Phi thu xếp.

Diệp Phi có thể cho Tô Tích Nhi ở đây, vậy chính xác là có được ngôi biệt thự này, nếu không cho mười lá gan, Diệp Phi cũng không dám thu xếp cho Tô Tích Nhi ở đây.

Thấy đám người Lý Đại Dũng với Liễu Nguyệt Linh, Tô Tích Nhi hơi sững sờ: “Ông Dũng, bà Linh, cô Mạt, chào mọi người.”

Cô lịch sự lễ phép chào hỏi: “Lại gặp mặt.”

“Tích Nhi, bọn họ đưa tôi về, cũng muốn vào thăm quan biệt thự”

Diệp Phi cười nhạt một tiếng với Tô Tích Nhi: “Cô đi pha trà nóng đi, tôi tiếp đãi bọn họ”

“À à à, được”

Tô Tích Nhi liên tục gật đầu, sau đó quay người vào biệt thự pha trà.

Rất nhanh, cả vườn hoa sáng đèn, nhà chính lập tức trở nên rực rỡ loá mắt.

Diệp Phi nghiêng tay về phía đám người Lý Đại Dũng: “Chú Dũng, mọi người vào ngồi đi, ngoài này lạnh”

Cửa biệt thự, hoàn toàn yên ắng.

Đám người trợn mắt há hốc mồm, tất cả đều nhìn Diệp Phi như nhìn người ngoài hành tỉnh.

Kiểu gì bọn họ cũng không ngờ, Diệp Phi có thể vào biệt thự Phi Long, thật sự ở nơi này.

Đây chính là sản nghiệp của nhà Chu, Diệp Phi và nhà Chu gần gũi như vậy từ lúc nào?

Liễu Nguyệt Linh cảm thấy gương mặt nóng lên, còn đau nhức, giống như bị người ta tát mạnh một cái.

“Không thể, không thể nào…” Lý Mạt Mạt che miệng, vừa kinh ngạc vừa không thể tin, dường như trong mắt còn có căm giận.

Sao Diệp Phi có thể ở đây chứ?

Sao có tư cách ở nơi như thế này?

Cảm giác ưu việt của cô chớp mắt vỡ nát, chức vị ở tập đoàn Như Ý, số tiền trực tiếp kiếm được, đều không là gì trước mặt biệt thự Phi Long.

Biệt thự này không chỉ có giá trị vượt qua nghìn tỷ, còn đại diện cho địa vị hiển hách, cũng chỉ xứng với vị hội trưởng mới của Liên đoàn võ thuật.

Vương Tông Nguyên cũng trở nên câm điếc.

“Chú Dũng, mau vào đi.”

Diệp Phi dửng dưng gọi đám người Lý Đại Dũng vào: “Uống cốc trà nóng.”

Lý Đại Dũng như rơi vào mộng bước vào biệt thự Phi Long.

“Diệp Phi, nhà này thật sự là của con? Thật sự do ngài Chu tặng cho con?”

Đi vào phòng khách của biệt thự, Tô Tích Nhi bưng trà nóng đến cho mọi người, trà Long Tĩnh Tây Hồ, có giá trị rất lớn, nhưng Lý Đại Dũng không uống nổi một hớp.

Bình Luận (0)
Comment