Chương 923:
“Rầm rầm rầm!”
Miyamoto Saburo sau khi đã áp sát Diệp Phi thì chuyển động hai tay không ngừng đánh về phía Diệp Phi, sau một loạt cú đấm thì ra chiêu như là cưồng phong vũ bão.
Nắm đấm bùng nổ trong không khí tạo ra những tiếng xé gió “Vụt vụt”.
Hơn mấy chục đòn liên tiếp không hề ngừng nghỉ.
Lùi! Trong lúc Đường Kỳ Kỳ đang lo lắng thì Diệp Phi cứ lùi rồi lại lùi.
Một bước, hai bước, ba bước… Diệp Phi giống như một chiếc lá, không ngừng lắc lư trước năm đấm của Miyamoto, mỗi lần đều nhìn như là không tránh được, nhưng mà lần nào anh cũng có thể né đòn chính xác.
Năm đấm của Miyamoto Saburo không ngừng đánh tới, nhưng mà cùng lắm thì chỉ có thể đụng trúng quần áo của Diệp Phi chứ không có cách nào đụng trúng một sợi lông của anh.
Miyamoto Saburo lại ra một đòn rất mạnh.
Sấm vang chớp giật.
“Anh rể, cẩn thận!”
“Diệp Phi, cẩn thận!”
Trong lúc Đường Kỳ Kỳ vô thức hét lớn thì Lý Đại Dũng cũng phun ra một ngụm máu tỉnh lại.
Ông ta khó khăn la lên một tiếng, còn đang định đứng dậy thì kết quả lại trực tiếp ngã xuống đất.
“Chú Dũng, cháu không sao.”
Nhìn thấy Lý Đại Dũng tỉnh lại, Diệp Phi mừng rỡ lên tiếng nhưng mà bước chân vẫn cứ liên tục tránh né.
Năm đấm của Miyamoto Saburo đánh trúng một con cá trong bể.
“Rầm!”
Bể cá vỡ làm bốn khiến con cá rơi xuống đất.
“Hây!”
Liên tiếp tấn công nhưng không trúng mục tiêu, mặt Miyamoto Saburo tối sầm lại, đổi năm đấm thành chân, quét một chân về phía Diệp Phi.
Lần này Diệp Phi không tránh đi mà đá chân phải về phía trước đá lên chân của Miyamoto Saburo.
“BốpI”
Chỉ nghe thấy một tiếng vang trầm lắng, chân của Miyamoto Saburo đau đớn, sức lực giảm đi một nửa, trọng tâm đứng không vững.
Diệp Phi áp sát lại đánh một đòn vào cằm của hắn.
Miyamoto Saburo vô thức đưa tay ra ngăn cản, tay trái đón lấy hướng của nắm đấm đang hướng đến.
Hai năm đấm va chạm giữa không trung, tiếng răng rắc vang lên.
Một sức mạnh bỗng truyền vào lòng bàn tay, cả cánh tay lẫn cơ thể đều chấn động, Miyamoto Sabưro lùi liên tiếp về sau hai bước.
Diệp Phi cũng lùi về phía sau năm sáu bước.
Chênh lệch thể lực quá lớn.
Hơi thở của Lý Đại Dũng dồn dập: “Diệp Phi, mau chạy đi, mau chạy đi…”
Lần đầu tiên Diệp Phi đánh trả khiến Lăng Thiên Thủy sửng sốt, cô ta không ngờ rằng Diệp Phi vẫn còn thể lực, sau đó lại hét to: “Ngài Miyamoto, phế anh ta đi”
“Muốn chạy? Quá ngây thơi”
Miyamoto Saburo quát lạnh một tiếng, khom người xuống, hai chân bỗng nhảy lên khỏi mặt đất.
Hắn lại lao về phía Diệp Phi.
Một sống bàn tay bay thẳng đến trên đầu Diệp Phi.
Khí thế kinh người.
Đường Kỳ Kỳ hoảng loạn run lên: “Anh rể, cẩn thận”
Lý Đại Dũng chần chừ muốn bước lên phía trước: “Diệp Phi.
Ánh mắt Lăng Thiên Thủy như sắp bốc cháy, trong mắt có một sự điên cuồng khác lạ.
Diệp Phi tránh khỏi lưỡi dao bàn tay của Miyamoto Saburo, sau đó đưa tay đỡ lấy cùi chỏ của đối phương.
Đúng lúc này đôi mắt Lăng Thiên Thủy nhếch lên, nắm lấy đầu Đường Kỳ Kỳ đập mạnh vào lan can lần nữa.