Chàng Rể Bác Sĩ

Chương 934

Chương 934:

Phát súng này đã được âm mưu từ lâu này bản mạnh vào người Đường Kỳ Kỳ như bắn vào hồng tâm.

Tuy rằng Diệp Phi bắt được thân súng, nhưng mũi súng vẫn nhằm vào phần lưng Đường Kỳ Kỳ.

Máu tươi phun ra ngoài.

Hai chân Đường Kỳ Kỳ mềm nhũn ghé vào người Diệp Phi, con ngươi lập tức ảm đạm.

Mà khuôn mặt xinh đẹp cũng trở nên trắng bệch.

Người nhái đồ đen đánh lén thấy thế thì sửng sốt, hoàn toàn không ngờ Đường Kỳ Kỳ lại chắn phát súng này.

Phát súng này thất bại, lòng tin cũng ngay lập tức sụp đổ.

Lúc hẳn định lấy súng ra bản lần thứ hai thì đã phát hiện Diệp Phi trở tay rút súng ngắn.

“Wèol”

Giây tiếp theo, Diệp Phi đã giơ tay, súng màu đen nhanh như tia chớp mạnh mẽ xoay tròn giữa không trung.

Người nhái đồ đen muốn trốn nhưng đã không kịp.

Phát súng kia bắn ra xuyên bờ vai của hắn.

Sức mạnh khổng lồ kia khiến hắn bay về phía sau hơn mười mét, cuối cùng như văng ra trên thuyền của Giang Hoành Độ.

Hắn giống như một con thắn län bị đóng đỉnh.

Máu tươi chảy ra đầm đìa, nhìn rất ghê rợn.

“AI!” Người nhái đồ đen theo bản năng phát hét thảm một tiếng.

Đau đớn, cố giấy giụa, cực kỳ đau khổ.

“KỳM”

Diệp Phi bế Đường Kỳ Kỳ lên thuyền, bắt đầu cứu chữa cho cô gái đã bị hôn mê lần thứ hai.

Nhìn máu tươi chói mắt kia, trong đầu Diệp Phi lập tức tràn ngập suy nghĩ muốn giết người.

Anh chỉ muốn giết hết người đã làm tổn thương Đường Kỳ Kỳ, những người đứng sau mọi chuyện, bọn họ đều phải trả giá thật lớn.

Giang Hoành Độ vừa nói cấp dưới bắt lấy người nhái đồ đen, vừa phái người nhảy xuống nước tìm người.

Liên tục hai lần bị tập kích, Giang Hoành Độ không chỉ tức giận mà còn có chút áy náy.

Không lâu sau, các cao thủ của Giang thị bắt được năm tên người nhái, những người liên quan bị thương nặng cũng đều bị buộc chặt trên boong tàu.

Giang Hoành Độ xé mặt nạ của bọn họ xuống, sau đó nhìn chằm chằm người nhái đang bị trọng thương: “Khôi Lang?”

Đối phương là Khôi Lang của Thất Lang.

Khôi Lang không trả lời lại, chỉ hung dữ nhìn chăm chằm Diệp Phi, cực kỳ tiếc nuối vì một phát súng đó không lấy được mạng Diệp Phi.

Mười lăm phút sau, Diệp Phi kiểm soát được vết thương của Đường Kỳ Kỳ.

Dù kiệt sức nhưng anh vẫn không dừng lại, mà đi đến trước mặt bốn gã người nhái màu đen.

Diệp Phi nhìn Khôi Lang rồi lạnh lùng nói: “Lăng Thiên Thủy ở đâu?”

Khóe miệng Khôi Lang không khỏi giật giật: “Không biết”

Diệp Phi hơi nghiêng đầu.

Giang Hoành Độ tiến lên một bước, trực tiếp ném Khôi Lang một cái.

“Rầm!”

Cả người Khôi Lang chảy máu đầm đìa, sắc mặt trắng nhợt, hai chân không khống chế được bay khỏi mặt đất.

Chẳng qua còn không chưa kịp bay ngược ra ngoài thì đã bị Giang Hoành Độ bắt lấy cổ tay kéo mạnh về phía trước, đầu gối đồng thời gập lại.

Sau đó tàn nhẫn đánh vào ngực Khôi Lang.

Một tiếng răng rắc phát ra, hai xương sườn bị gãy, sắc mặt Khôi Lang hoàn toàn trắng bệch.

Một ngụm máu tươi không kìm được phun ra giữa không trung.

Ánh mắt dần dại ra, hắn hoàn toàn bị nội thương.

Giang Hoành Độ không chút dao động, hai tay đột nhiên quảng Khôi Lang về phía trước, sau đó ghì đầu hắn, nhanh chóng quảng xuống mặt đất.

Bình Luận (0)
Comment