Chương 973:
Chika Yui chật vật chưa từng thấy.
Cô ta hùng hổ gào tên Diệp Phi, còn đòi muốn đánh Diệp Phi tàn phế, kết quả ngay cả ống tay áo của Diệp Phi cũng chưa đụng tới được đã bị Diệp Phi đánh cho tơi tả.
Không chỉ có cô ta không tin được điều này, ngay cả mặt của Takahashi Misuo cũng vô cùng ngạc nhiên.
Chika Yui yếu ớt như vậy từ lúc nào”
Trần Phi Lang và Vương Tông Nguyên cũng khó tin được, đã từng nghe nói đến sự kinh khủng của Diệp Phi nhưng mà không ngờ lại bá đạo đến vậy.
“Mày là cao thủ cấp Hoàng cảnh?”
Lúc này Takahashi Misuo từ phía sau bước lên trên, sắc mặt âm trầm nhìn chằm chằm Diệp Phi.
Sao có thể”
Đừng nói đến những đệ tử của Miyamoto, ngay cả Chika Yui cũng kinh ngạc không kém.
Diệp Phi là cao thủ Hoàng cảnh cấp cao nhất”
Chika Yui thật sự không thể tin được những gì mình đã nghe được.
Nhưng mà nếu Takahashi Misuo đã nói vậy thì chắc chắn là không sai.
Chỉ vài bạt tai đã đánh bay mình, khủng bố cỡ nào chứ”
Chika Yui khổ sở nhìn Diệp Phi.
Vốn tưởng là mình có thể giết Diệp Phi trong nháy mắt, ai ngờ trong mắt người ta mình chỉ là một kẻ tàn ác không biết lượng sức.
Diệp Phi hờ hững nói: “Hoàng cảnh cấp cao nhất?” Không hiểu!”
Diệp Phi chưa bao giờ để ý đến cảnh giới của mình, anh cũng không hiểu biết gì về cấp bậc hệ thống của võ đạo.
Hơn nữa anh nhận ra sức mạnh của mình đang tiến bộ từng ngày, anh cũng không biết chắc được mình đang ở trình độ nào.
Vậy nên mặc kệ là đối thủ thế nào thì cứ trêu chọc trúng mình sẽ đều không tha.
“Vậy mà lại xem thường mày, trách không được sư muội Lăng Thiên Thủy lại thất bại tại đây, nhưng mà vậy thì sao chứ?”
Takahashi Misuo cười ngạo nghễ: “Cho dù mày có phải là cảnh giới cao nhất bậc Hoàng Cảnh hay không, gặp trúng Takahashi Misuo tao đây thì hôm nay mày chỉ có đường chết.”
“Vì tao vừa mới đạt đến bậc Huyền cảnh, cao hơn mày một bậc, ha ha”
Takahashi Misuo rút một cấy kiếm ra: “Đêm nay tao sẽ chặt đầu tất cả bọn mày”
Cây kiếm này có ba màu đen trắng đỏ, nhìn qua có vẻ giống như đã thấm nhiều máu người.
Chika Yui vô thức là lên: “Huyết ẩm cuồng đao?”
“Sư huynh, anh cầm Huyết ẩm cưồng đao theo sao?”
Huyết Ẩm Cuồng Đao, không chỉ chém sắt như bùn mà còn ngâm qua vô số máu tươi, sẽ ảnh hưởng đến tinh thần của đối thủ.
Có thể nói là một trong số bảo vật giữ cửa của Miyamoto.
Chika Yui kích động: “Tụi mày tiêu rồi, xong đời”
Huyết ẩm cưồng đao, thề rằng không uống máu tươi sẽ không còn.
Tuy là Diệp Phi ghê gớm nhưng mà muốn chống lại được.
Takahashi Misuo thì phải liều hết sức, cộng thêm cả Huyết ẩm cuồng đao, mười Diệp Phi cũng không đấu lại được.
Mười mấy tên đồng bọn cũng hưng phấn hơn, có vẻ như đã nhìn thấy đầu Diệp Phi rơi xuống đất.
Tiết Như Ý cảnh báo: “Hội trưởng Diệp, kiếm này rất tà, phải cẩn thận”
“Chàng thanh niên, tao đây cho mày một lời khuyên muộn màng, núi có núi cao hơn, vỏ quýt dày có móng tay nhọn”
Khí thế cả người Takahashi Misuo dâng cao, cầm Huyết ẩm cuồng đao trong tay, vung thẳng lên trời: “Tao từng dùng cây kiếm này chém chết mười tám người.”
“Hôm nay tao sẽ lấy mày tế kiếm này lần nữa”
Anh ta rất cao ngạo và tự tin.
Diệp Phi nhìn Huyết ẩm cuồng đao thở dài: “Tiếc cho thanh kiếm này”
Tiết Như Ý và những người khác bước lên: “Hội trưởng, để tôi đối phó anh ta”
Diệp Phi khẽ gật đầu: “Không cần”