Chàng Rể Bác Sĩ

Chương 975

Chương 975:

Vẻ mặt khiêu khích: “Đánh mày thì sao?”

Takahashi Misuo giận không thể kiềm được: “Mày…”

“Không phục à? Vậy cho mày cơ hội lật ngược tình thế”

Takahashi Misuo căn răng bò dậy, nổi giận gầm lên một tiếng, cả người dồn hết sức tấn công: “Ông đây không dễ bắt nạt Anh ta lại bổ một kiếm về phía Diệp Phi.

Diệp Phi bỗng kêu: “Cẩn thận”

Không đợi Takahashi Misuo đụng đến mình, cơ thể Diệp.

Phi lóe lên sau đó đạp mạnh một cái.

Dù sao thì Takahashi Misuo cũng là cao thủ, sức mạnh và phản ứng kinh khủng cỡ nào chứ”

Nhưng mà một đạp này của Diệp Phi khiến anh ta lập tức lăn quay ra đất.

Tránh không thoát, cũng không thể phản kháng.

Bởi vì… cú đạp này quá nặng.

Takahashi Misuo chỉ cảm thấy như một ngọn núi đè lên người mình.

Anh ta vốn không thể đỡ nổi áp lực này.

Trực tiếp quỳ trên mặt đất.

Trong nháy mắt, tất cả nhóm người Chika Yui đều hít vào một hơi, trong mắt đều là hoảng sợ và chấn kinh.

Còn tưởng rằng có cơ hội lật ngược tình thế, kết quả vẫn bầm dập như cũ.

“Mày làm tao thất vọng rồi”

Diệp Phi đạp mạnh lên lưng Takahashi Misuo, giãm nát sự phản kháng và ý chí của anh ta…”

“Nhóc con, không cần châm chọc, hôm nay tao không bằng người khác, tao nhận thua”

Takahashi Misuo cố giữ mặt mũi: “Có bản lĩnh thì giết tao đi”

“Chỉ là tao nói cho mày biết, tao chết rồi, sư phụ tao nhất định sẽ không bỏ qua cho tất cả tụi mày”

“Cho dù là bất kỳ ai ở đây, hay là mày, tất cả sẽ chết trong †ay sư phụ tao.”

Anh ta hung dữ uy hiếp Diệp Phi: “Bọn tao có chuyện, hay là mày có chuyện.”

“Ngây thơi”

Diệp Phi nhặt cây kiếm lên, bốn luồng ánh sáng hiện lên, bốn tia máu gần như cùng lúc bắn ra.

Takahashi Misuo kêu lên một tiếng thảm thiết sau đó ngã nhào trên mặt đất.

Diệp Phi căm kiếm trên mặt đất, lấy khăn ra lau tay: “Gân tay gân chân của mày đã bị cắt đứt, cả đời này ngay cả đứng cũng không nổi chứ đừng nói đến luyện võ”

“Mày yên tâm, tao không giết mày”

“Không phải là tao không dám, mà vì hôm nay là ngày tốt, có người chết là điềm xấu”

Diệp Phi nhẹ nhàng phất tay: “Người đâu, phế bỏ những người khác luôn đi.”

“Dừng tay, dừng tay… Chika Yui không dám nữa, vội vàng móc trong người ra một cái ống la lên: “Đêm nay chúng tôi đến đây thật ra để thay sư phụ đưa thư tuyên chiến…”

“Hai quân giao chiến, không chém sứ thần”

Mặt cô ta đã không còn sự cao cao tại thượng, chỉ còn sự sợ hãi.

Diệp Phi cười nhạt: “Thư tuyên chiến?”

“Một tuần sau tại núi Ngô Đồng, sư phụ sẽ quyết chiến với anh”

Giọng Chika Yui run rẩy nói: “Quyết thắng thua cũng quyết sống chết”

“Thư tôi nhận”

Diệp Phi nhận lấy: “Sứ giả đưa thư, cũng chém”

Búa của Cuồng Hùng hạ xuống…

“Ngày 23 tháng 10, đỉnh núi Ngô Đồng, liều sống chết!”

Đêm khuya thanh vắng, tổng bộ của liên đoàn võ thuật Nam Lăng, Tiết Như ý và nhóm người Vương Đông Sơn ngồi chụm lại nhìn chiến thư nhíu mày.

“Miyamoto Takumamori đích thân ra tay sao?”

Tiết Như ý nhìn Diệp Phi đang ngồi trên sofa nói: “Xem ra Lăng Thiên Thủy rất có ý nghĩa với ông ta, nếu không… sao lại tự mình ra tay chứ?”

Nói thế nào thì Miyamoto Takumamori cũng là một trong mười đại thánh kiếm, đệ tử có mặt khắp thiên hạ, còn bồi dưỡng được mười cao thủ cấp Huyền cảnh, nếu như không phải hận thấu xương thì sao có thể liều mình vì hậu bối”

Bình Luận (0)
Comment