Chương 2554:
Vượt qua hai cảnh giới liền, sao anh lại không kích động được cơ chứ?
Dương Chấn lập tức ngửa mặt cười to: “Ha ha, võ công của mình khôi phục rồi!”
Không ai biết anh đã trải qua khoảng thời gian bị mất võ công như thế nào, anh vừa phải chịu nỗi đau khổ khi mất võ công, vừa phải đối phó với nhà họ Lý và Hoàng tộc họ Thượng Quan đang nhắm vào mình.
Lúc nào anh cũng phải thận trọng, cứ như đang bước trên băng mỏng, chỉ cần bất cẩn là sẽ để lộ sự thật anh đã mất võ công ngay, anh sẽ bị nhà họ Lý giết hoặc bị Hoàng tộc họ Thượng Quan tiêu diệt.
Bây giờ, rốt cuộc võ công của anh cũng khôi phục, thậm chí còn tăng hai cảnh giới, đối với anh, đây đúng là niềm vui bất ngờ.
Sau khi kích động xong, Dương Chấn dần bình tĩnh lại, trong mắt lóe lên ánh sáng sắc bén, anh híp mắt: “Đến lúc giải quyết một số chuyện rồi!”
Hồi trước, khi mới đạt đến Siêu Phàm Tam Cảnh, anh đã phát huy được thực lực ngang với Siêu Phàm Lục Cảnh, bây giờ anh đã bước vào Siêu Phàm Ngũ Cảnh, kết hợp với huyết mạch cuồng hóa, nếu gặp phải người bảo vệ Siêu Phàm Thất Cảnh của Hoàng tộc họ Diệp, chắc anh sẽ không chật vật như lần trước đâu nhỉ?
Nhưng Dương Chấn vẫn không hiểu rốt cuộc trên người mình đã xảy ra chuyện gì, anh biết rõ hôm đó mình đã bị thương nặng tới mức nào, thậm chí cũng sẵn sàng để chết.
Không ngờ sau khi hôn mê một khoảng thời gian, chẳng những vết thương của anh đã lành mà còn đột phá hai cảnh giới.
Anh cảm nhận cơ thể mình, bỗng phát hiện cảm giác quen thuộc mãnh liệt. Dương Chấn mừng rỡ nói: “Là Sinh Tử Đan mà Lý Trọng đưa cho mình!”
Anh có thể cảm nhận được dược hiệu của Sinh Tử Đan vẫn còn sót lại trong người anh.
Hồi trước, khi rơi vào bước đường cùng, anh đã uống Sinh Tử Đan nhưng không có hiệu quả gì hết, anh còn tưởng Lý Trọng lấy viên thuốc này ra để lừa mình.
Nhưng bây giờ, anh bỗng hiểu tại sao nó được gọi là Sinh Tử Đan.
“Nếu mình đoán đúng, chỉ khi người uống trải qua cái chết thì Sinh Tử Đan mới phát huy tác dụng cải tử hoàn sinh”.
“Hay nói cách khác, nếu trước đó mình không uống Sinh Tử Đan thì lần này mình đã chết thật rồi”.
Dương Chấn lẩm bẩm, trừ cách giải thích này, anh thật sự không nghĩ ra tại sao vết thương của anh lại lành, thậm chí cảnh giới cũng tăng vọt nữa.
Cùng lúc đó, trong Hoàng lăng dưới mặt đất của Hoàng thành Thượng Quan, Thượng Quan Hoàng đang bế quan tu luyện bỗng mở mắt ra, có vẻ kinh hãi.
“Sao có thể chứ?”
Bóng dáng lão ta lóe lên, lập tức xuất hiện bên ngoài.
“Hoàng Chủ!”
Khi thấy Thượng Quan Hoàng ra ngoài, các cao thủ của Hoàng tộc lập tức bước đến, ai cũng có vẻ kinh ngạc. Họ đã cảm nhận được khí thế rất mạnh trên người Thượng Quan Hoàng.
“Hoàng Chủ, có chuyện gì thế? Sao tự dưng ngài lại ra ngoài?”, một cao thủ hỏi.
Sắc mặt của Thượng Quan Hoàng hết sức khó coi, lão ta nhìn về phía khu rừng trong Hoàng thành với vẻ nghiêm nghị, lạnh lùng nói: “Cậu ta đến rồi!”
“Cậu ta là ai cơ?”
Các cao thủ của Hoàng tộc đều có vẻ khó hiểu, họ không biết Thượng Quan Hoàng đang nhắc tới ai, nhưng họ có thể cảm nhận được người đó đã khiến tâm trạng của Thượng Quan Hoàng dao động rất mạnh.