Chương 2575:
“Nhưng điều này không có nghĩa rằng tôi sẽ từ bỏ Hoàng vị. Tôi muốn rời khỏi Hoàng tộc để đi rèn luyện, chỉ về đây khi đã đột phá vào Siêu Phàm Cảnh. Nếu khi đó cảnh giới võ thuật của cháu cũng là Siêu Phàm Cảnh thì tôi sẽ hoàn toàn từ bỏ và ở lại Hoàng tộc, vĩnh viễn phụ tá cháu”.
Người trong Hoàng tộc ngạc nhiên nhưng đều không nói gì. Họ biết Thượng Quan Tử Chí đã hy sinh rất nhiều vì ngôi vị, đến lúc sắp đạt được mục đích thì Thượng Quan Hoàng lại uống liều thuốc Siêu Phàm rồi nổ tan xác mà chết, Dương Chấn cũng trở lại sau khi đánh bại người bảo vệ Hoàng tộc.
Cảm giác đang ở trên thiên đường lại rơi xuống địa ngục chính là đây.
Thượng Quan Nhu im lặng một lát rồi nhìn Thượng Quan Tử Chí, nét mặt ngổn ngang cảm xúc: “Cháu ủng hộ bác! Cháu sẽ mãi mãi giữ ngôi vị này lại cho bác. Chỉ cần cảnh giới của bác vượt qua cháu, cháu sẽ nhường nó cho bác!” Trong đôi mắt của Thượng Quan Tử Chí ngập tràn nhiệt huyết: “Được, quân tử nhất ngôn!”
Nói rồi ông ta xoay người đi, không hề lưu luyến.
Nhìn bóng lưng ấy, những người trong Hoàng tộc đều lặng thinh, chỉ đưa mắt nhìn Thượng Quan Tử Chí rời đi.
Cho đến khi bóng dáng của ông ta hoàn toàn biến mất, Thượng Quan Nhu mới thở dài, nhìn lướt qua xung quanh rồi cất cao giọng: “Từ hôm nay, tôi là Nữ Hoàng của Hoàng tộc họ Thượng Quan. Xin thề cả đời không lấy chồng, chỉ sống vì Hoàng tộc!”
Cả đời không lấy chồng!
Thượng Quan Nhu vừa nói ra câu này thì ai cũng ngây người.
Nhưng rất nhanh đã có người hiểu ý, nhìn về phía Dương Chấn với vẻ mặt phức tạp. Đương nhiên họ biết cô ta không lập gia đình là vì Dương Chấn.
Và Dương Chấn cũng hiểu điều này, đôi mắt khi nhìn về Thượng Quan Nhu tràn đầy áy náy. Trong lòng anh chỉ có Tần Nhã, không thể chứa đựng thêm một người phụ nữ nào khác. Đời này, anh đành phụ lòng Thượng Quan Nhu rồi.
Dường như cảm nhận được ánh nhìn áy náy của Dương Chấn, Thượng Quan Nhu thoáng nhìn anh một lát rồi lại lên tiếng: “Cậu Chấn, Hoàng Chủ của Hoàng tộc họ Thượng Quan đã chết, cậu có thể cho Hoàng tộc họ Thượng Quan một cơ hội nữa không ạ?”
Giờ phút này, Thượng Quan Nhu chính là Thượng Quan Nữ Hoàng, toàn thân toát lên khí thế uy nghiêm của người bề trên. Khi nhìn về Dương Chấn, đôi mắt của cô ta bình tĩnh, không hề gợn sóng, còn thêm kính ngữ vào lời nói.
Cô ta đã hạ quyết tâm từ nay về sau sẽ phấn đấu vì Hoàng tộc, còn tình yêu sẽ bị cô ta loại bỏ khỏi cuộc đời.
Trong lúc nhất thời, mọi ánh nhìn đồng loạt đổ dồn về phía Dương Chấn. Anh thầm thở dài, lắc đầu: “Tôi không phải loại người không biết nói phải trái. Trước đây tôi mất hết tu vi, bị Thượng Quan Hoàng giam lỏng trong Hoàng tộc thậm chí bị ông ta ra lệnh đuổi giết, tất cả những chuyện này đều không liên quan đến những người còn lại trong Hoàng tộc họ Thượng Quan. Vậy nên ân oán giữa tôi và Hoàng tộc có thể xem như kết thúc rồi”.
Nghe thấy lời nói của Dương Chấn, các cao thủ đều lặng lẽ thở phào.
Biểu cảm của Thượng Quan Nhu vẫn bình tĩnh: “Thế thì xin cảm ơn Cậu Chấn!”
Thái độ của cô ta đối với Dương Chấn rất lạnh, lạnh đến mức khiến anh cảm thấy thật xa lạ.
“Tôi đã dừng chân tại Hoàng thành Thượng Quan quá lâu, đã đến lúc phải đi rồi. Sau này nếu Hoàng tộc họ Thượng Quan gặp chuyện gì thì cứ liên lạc với tôi”.
Dương Chấn giấu cảm xúc hơi đè nén đi, mở miệng nói.
Đương nhiên anh nói câu này với Thượng Quan Nhu. Cô ta khẽ gật đầu: “Cậu vĩnh viễn là bạn bè của Hoàng tộc họ Thượng Quan chúng tôi. Sau này Cậu Chấn có việc gì cần đến chúng tôi thì xin hãy mở lời”.
“Được! Gặp lại sau!”