Chương 2751:
Yoshida vội nói: “Để tôi đi làm ngay!”
Nói xong, ông ta hớt hải chạy đi.
Nhưng vừa nhấc chân, Phùng Giai Di đã chặn ông ta lại.
Dương Chấn lạnh lùng bảo: “Nếu thả ông đi thì liệu ông còn quay về sao?”
Cảm nhận được ý muốn giết người trong ánh mắt Dương Chấn, Yoshida lạnh toát cả người, vội vã giải thích: “Có rất nhiều chuyện chỉ do một tay tôi xử lí, chỉ có tôi mới có quyền hạn trong chuyện đó, nếu cậu sợ tôi bỏ trốn thì có thể đi cùng tôi tới trụ sở chính của tập đoàn Thuận Thiên”.
Dương Chấn nheo mắt nhìn chăm chằm Yoshida, nói: “Nếu ông dám giở trò gì, tôi dám bảo đảm sẽ khiến ông sống không băng chết!”
Yoshida run lên, vội vã thưa: “Xin cậu cứ yên tâm, tôi tuyệt đối không dám giở trò gì đâu, tôi thật sự chỉ có ý định tới tập đoàn Thuận Thiên để làm thủ tục chuyển nhượng những doanh nghiệp của Chiêu Châu cho cậu thôi”.
Dương Chấn lạnh nhạt nói: “Vậy đi thôi”.
Hai mươi phút sau, Dương Chấn và Phùng Giai Di đi theo Yoshida tới tòa nhà trụ sở chính của tập đoàn Thuận Thiên.
Trên tâng cao nhất, bên trong phòng làm việc của chủ tịch.
Yoshida đứng một bên, Dương Chấn ngồi trên ghế, tay câm một xấp hợp đồng, thận trọng đọc. ` Yoshida không dám thở mạnh, chỉ nơm nớp sợ hãi đứng bên cạnh, trước mặt người có thực lực vượt trội hẳn, ông ta thậm chí còn không dám nghĩ tới chuyện chạy trốn. | Đúng lúc này, Lạc Khải tới, sau lưng còn có vài vị luật sư cao cấp do tập đoàn Nhạn Chấn trả lương cao mời về.
Lạc Khải thấy Dương Chấn đang ngồi trước bàn làm việc trong phòng chủ tịch của tập đoàn Thuận Thiên mà Yoshida lại đang đứng bên cạnh, ông ta giật mình ngây người ra.
Lạc Khải vội vàng hỏi: “Chủ tịch, người mà cậu muốn tôi mang tới, tôi đã mang đủ, có chuyện gì xin cậu cứ việc căn dặn”.
Dương Chấn đưa ngay xấp hợp đồng mà Yoshida đã chuẩn bị sẵn cho Lạc Khải, nói: “Đây là hợp đồng thu mua tập đoàn Thuận Thiên của tập đoàn Nhạn Chấn, ông đưa cho đoàn luật sư kiểm tra kĩ càng xem có vấn đề gì không”.
Lạc Khải kinh hãi trong lòng, ông ta không ngờ tập đoàn Nhạn Chấn vừa bị Yoshida dùng thủ đoạn hèn hạ để thu mua mất, chưa được vài tiếng đồng hồ sau, tập đoàn Nhạn Chấn đã trở về trong tay Dương Chấn, thậm chí còn thu mua luôn cả tập đoàn Thuận Thiên.
Lạc Khải vội đưa hợp đồng cho đoàn luật sư kiểm tra, bản thân ông ta cũng lấy một bản xem kĩ.
Khi ông ta nhìn thấy tập đoàn Thuận Thiên đã sở hữu hai mươi tám doanh nghiệp lớn của Chiêu Châu thì đã sợ đến ngây cả người.
Nhưng điều khiến ông ta khiếp sợ hơn nữa còn ở phía sau, tập đoàn Nhạn Chấn thu mua tập đoàn Thuận Thiên với giá chỉ một tệ.
Điều đó có nghĩa là, Dương Chấn chỉ phải bỏ ra một tệ là đã thu mua thành công một tập đoàn trị giá gần nghìn tỷ, biến nó thành sản nghiệp của tập đoàn Nhạn Chấn.
Ngày nay, giá trị của tập đoàn Nhạn Chấn cũng mới chỉ đến nghìn tỷ, như vậy tức là, sau lần thu mua này, giá trị của tập đoàn Nhạn Chấn đã tăng gấp đôi, đạt tới hai nghìn tỷ.
Đoàn luật sư nhanh chóng kiểm tra xong hợp đồng, vội thưa với Dương Chấn: “Thưa chủ tịch, hợp đồng này không có vấn đề gì”.
Dương Chấn gật đầu: “Tốt lắm!”