Chàng Rể Đại Gia

Chương 870

Tất cả mọi người đều cảm thấy Chu Dương đang khoác lác.

Dẫu sao tình hình bây giờ cũng đã vô cùng gay gắt, Hứa Phụng Thiên đã ở dưới tầng rồi, bây giờ còn có thể có cách giải quyết gì tốt sao?

“Đương nhiên có cách giải quyết!”

Đối mặt với nghi ngờ của mọi người, Chu Dương vẫn duy trì vẻ mặt bình tĩnh.

“Trước tiên, Hứa Phụng Thiên không xông vào biệt thự, điều này đã chứng minh ông ta không định xông vào, có thể chỉ là muốn theo dõi tôi, thăm dò sào huyệt của tôi ở đâu”.

“Điều này đối với ông ta mà nói, sẽ là một con át chủ bài trong cuộc chiến ở tương lai, ngộ nhỡ Hứa gia rơi vào tình huống bất lợi, ông ta hoàn toàn có thể làm khó tôi vào thời điểm đó”.

“Nói theo cách khác, bây giờ ông ta chỉ hiểu lầm đây là sào huyệt của tôi, nhưng ông ta không biết mọi người ở bên trong biệt thự này!”

Chu Dương phân tích mạch lạc.

Sau khi nghe anh phân tích, những người khác liền yên lặng.

Hình như quả thực là đạo lý này, bây giờ thân phận của bọn họ vẫn chưa bại lộ.

Nhưng vậy thì sao chứ? Hứa Phụng Thiên đã phát hiện nơi này, chắc chắn sẽ phái người ở đây theo dõi.

Cứ như vậy, thân phận của họ sớm muốn cũng sẽ bại lộ, thậm chí bọn họ dù muốn đổi vị trí cũng không làm được, bởi vì bên ngoài luôn có người theo dõi.

“Đạo lý này chúng tôi đều hiểu, nhưng điều chúng tôi lo lắng không phải cái này, mà là Hứa Phụng Thiên đã tìm được nơi này”.

“Cho dù thân phận của chúng ta tạm thời không bị lộ, sớm muộn cũng sẽ lộ thôi!”

Hứa Lực nói ra lo lắng của mọi người, trong mắt bọn họ, Chu Dương căn bản không giải quyết được vấn đề.

“Lần này xong đời rồi, hay là chúng ta cứ giết Hứa Phụng Thiên và Hứa Phụng Lai cho xong, dù sao thân phận của chúng ta sớm muộn cũng bị lộ, chi bằng giết hai người họ trước!”

Có người hận thù sôi sục đưa ra đề nghị.

Mà đề nghị này vừa đưa ra, trêи gương mặt những người khác cũng lộ ra biểu cảm đồng tình.

Từ góc nhìn của mọi người, đây quả thật là lựa chọn duy nhất.

“Giết bọn họ, sau đó trước khi Hứa gia phản ứng, thì giết chết hai tên tông sư võ giả còn lại, tiếp đó chúng ta liền rời khỏi Đông Hải!”

Một người khác nói.

Trong mắt bọn họ, Hứa Phụng Thiên đã phát hiện ra họ, mối quan hệ hợp tác với Chu Dương đã không thể duy trì lâu dài nữa.

Bây giờ bọn họ muốn giết bốn anh em Hứa Phụng Thiên đã xuất đầu lộ diện của nhánh chính Hứa gia, sau đó nhanh chóng trốn khỏi Đông Hải.

Như vậy dù bọn họ không thể vào nhánh chính Hứa gia, nhưng tốt xấu gì cũng được xem là báo thù thích đáng được một lần.

Điều quan trọng hơn, có lẽ đây là chuyện duy nhất họ có thể làm trong lúc này.

“Đúng, cứ làm như vậy đi!”

Mười mấy tông sư võ giả, trong chớp mắt đã hạ quyết tâm.

Lúc này, sắc mặt Tô Vỹ lại thay đổi đột ngột.

Bởi vì Tô gia đã hợp tác với Chu Dương, hơn nữa còn tuyên bố phải tiêu diệt Hứa gia!

Nếu mười mấy tông sư võ giả này thật sự làm như vậy, hơn nữa còn chạy trốn khỏi Đông Hải, vậy người sụp đổ đầu tiên chính là Chu Dương và Tô gia!

Chu Dương lẻ loi một mình, hoàn toàn có thể dẫn theo mẹ anh rời khỏi thành phố Đông Hải, nhưng Tô gia bọn họ thật sự sắp tiêu đời rồi!

“Sao các người có thể như vậy chứ! Chúng ta là đồng minh mà!”

Cho nên Tô Vỹ rất sốt ruột, lên tiếng ngăn cản luôn.

“Hừ, một tên nhóc của Tô gia cỏn con, sao cậu có thể ngăn cản quyết định của chúng tôi chứ?”

“Đúng đó, đừng nói cậu chỉ là một tên nhóc, cho dù gia chủ của Tô gia các người có đến cũng không dám nhiều lời với quyết định của chúng tôi!”

Đối mặt với ngăn cản của Tô Vỹ, những tông sư võ giả kia cũng không hề quan tâm.

Lẽ nào thật sự cứ kết thúc như vậy sao? Tô Vỹ sốt ruột đến mức sắp phát khóc.

“Các vị, không phải tôi đã nói rồi sao? Mọi người không cần phải lo sợ, tất cả đều nằm trong sự khống chế của chúng tôi”.

Chu Dương lên tiếng.

Vừa mở lời, anh đã ổn định được cục diện vốn đang rối loạn.

Mọi người lại nhìn Chu Dương: “Cậu còn có cách gì tốt? Những gì cậu nói vừa nãy đều là lời dư thừa, nếu còn là những lời thừa thãi đó nữa, thì cậu không cần nói đâu!”

“Lời tôi nói không có câu nào là dư thừa, chẳng qua là mọi người không nghiêm túc nghe tôi nói xong mà thôi!”

Chu Dương hừ một tiếng: “Nghe đây, bây giờ mọi người chỉ là bước vào một sai lầm mà thôi, chuyện này thật ra căn bản không phức tạp như tưởng tượng của mọi người!”

“Hứa Phụng Thiên chắc chắn sẽ phái người đến trông chừng chỗ này”.

“Nhưng vậy thì sao chứ? Ông ta cũng không thể nào tự mình đến đây theo dõi suốt được!”

“Chỉ cần không phải Hứa Phụng Thiên đích thân theo dõi, đợi sau khi ông ta rời khỏi đây, chúng ta hoàn toàn có thể giết người mà ông ta phái ở đây trông chừng!”

“Đến lúc đó, mọi người di chuyển đến chỗ khác, cho dù là Hứa Phụng Thiên cũng không biết chuyện gì xảy ra!”

Giọng nói Chu Dương vang vọng trong đại sảnh, người nghe được câu nói này của anh, trêи gương mặt đều lộ ra biểu cảm hổ thẹn.

Đúng vậy, bọn họ đã rơi vào một sai lầm.

Họ chỉ biết không thể giết Hứa Phụng Thiên, nếu không sẽ dễ dàng khiến nhánh chính Hứa gia cảnh giác, rồi phái lực lượng lớn trực tiếp đến thành phố Đông Hải.

Nhưng Hứa Phụng Thiên tuyệt đối cũng không thể đích thân ở lại đây trông chừng!

Thật ra khi bọn họ nói chuyện, A Ngai vừa ra ngoài xem xét tình hình đã quay lại.

“Hứa Phụng Thiên đi rồi, chỉ để lại một mình Hứa Phụng Lai canh chừng cách đây không xa”, A Ngai nói với vẻ mặt đầy kinh ngạc và vui mừng.

“Tên Hứa Phụng Lai đó có thể vì để tiện giám sát nơi này, thậm chí đã thuê một căn biệt thự ở bên cạnh!”

Với thực lực của nhánh chính Hứa gia, trong khoảng thời gian ngắn thuê một căn biệt thự căn bản không phải chuyện gì khó.

Chu Dương và Hứa Lực nhìn nhau mỉm cười: “Đội trưởng Hứa, bây giờ cơ hội đến rồi”.

“Nếu nhánh chính của Hứa gia đã ra tay, vậy chúng ta đừng ngại mà giải quyết tên Hứa Phụng Lai này trước, mọi người nghĩ sao?”

Mọi người đều nhìn nhau, lập tức xắn tay áo lên.

Giết chết Hứa Phụng Lai!

Đây là tâm nguyện bao nhiêu năm của bọn họ!

Đến hôm nay cuối cùng họ cũng có thể hoàn thành!

Hơn nữa theo kế hoạch của Chu Dương, sau khi bọn họ giết Hứa Phụng Lai, căn bản sẽ không có bất kỳ nguy hiểm gì!

Tất cả đều sẽ được Chu Dương cải trang thành bộ dạng khác, nhánh chính của Hứa gia tuyệt đối không tưởng tượng được là bọn họ đã ra tay!

“Vậy trước tiên giết một tên đã”, Hứa Lực vỗ đùi, quyết định như vậy.

Bên kia, Hứa Phụng Lai vừa bước vào căn biệt thự mới thuê.

Để tiện theo dõi biệt thự mà đám người Hứa Lực ở, ông ta cố ý ngồi trước một cửa sổ, hài lòng đun cho mình một ấm trà nóng.

Hứa Phụng Thiên đã rời khỏi đây, bây giờ chỉ còn mỗi mình ông ta, nhưng ông ta không hề lo lắng, dẫu sao ông ta cũng là một tông sư võ giả.

Ông ta tự tin tuyệt đối với thực lực của mình.

Hơn nữa nhiệm vụ của ông ta cũng rất đơn giản, chỉ theo dõi căn biệt thự mà Hứa Lực ở, trong khái niệm của ông ta, trong đó chắc hẳn là nhà của Chu Dương.

Ông ta chỉ cần quan sát mỗi ngày có ai ra vào trong căn biệt thự đó, mỗi ngày Chu Dương ra ngoài lúc nào là đủ.

Trong mắt ông ta, nhiệm vụ này để ông ta làm quả thật là không biết trọng nhân tài!

Giết gà mà dùng dao mổ bò!

Đúng lúc này, ông ta khẽ giật mình bởi vì ông ta phát hiện Chu Dương đi ra từ biệt thự, hơn nữa còn đi thẳng về phía mình!
Bình Luận (0)
Comment