Chàng Rể Ma Giới

Chương 971

Ailuxier mỉm cười nói: "Xem ra ngươi may mắn chọn được một lá bài nhiệm vụ."

"Ailuxier đại nhân, là ta rất không may mắn chọn phải nó." Trần Duệ hữu khí vô lực trả lời, hai vợ chồng với nhau sao lại khác biệt lớn như vậy chứ? Lola rút được lá bài nhất đẳng, hắn lại được một cái giải an ủi mạt đẳng, lại còn phải đi hoàn thành một cái nhiệm vụ nữa chứ… Sẽ không phải bị troll rồi đấy chứ.

"Giống như là… ngươi bị Tự Nhiên chi diệp chọn trúng vậy, thật ra, Feinuoya tặng cho ngươi không chỉ là một món lễ vật, mà còn là một lựa chọn." Ailuxier cười cười, mặc dù tươi cười nhưng nhìn qua có chút dữ tợn, "Huống hồ không có may mắn hay bất hạnh tuyệt đối, chỉ là quan điểm bất đồng mà thôi, hơn nữa, hai cái này là quan hệ chuyển đối lẫn nhau."

Tự Nhiên chi diệp? Trần Duệ theo bản năng nhìn tín vật để tiến vào Mê huyễn U Lâm, giống như một cái lá cây phỉ thúy bình thường, lẳng lặng nằm trong lòng bàn tay.

"Giống như lúc ngươi đang ở trong trò chơi ma pháp đặt ra mục tiêu dài hạn vậy, nhiệm vụ này thật ra có quan hệ với Thâm Uyên."

Vừa nghe đến hai chữ "Thâm Uyên", lỗ tai Trần Duệ lập tức dựng lên.

"Suốt hai vạn năm nay, lực lượng Thâm Uyên một mực trùng kích Tự Nhiên chi thụ, phong ấn sinh mệnh của Greenspan đã suy yếu không chịu nổi, sắp bị phá vỡ, các tinh linh dùng mọi biện pháp cũng không thể khôi phục phong ấn…" Ailuxier hít sâu một hơi. "Đến Tự Nhiên chi thụ! Hai ngươi cùng đi, triệt để phong ấn Thâm Uyên lực lượng lại đi." 

Sinh mệnh phong ấn mà Greenspan thi triển hai vạn năm trước sắp bị phá vỡ? Trần Duệ và Lola đồng thời cả kinh, chuyện này thật không bình thường!

Lúc trước, các Hắc Tử Đồ khống chế Vân Đằng đế quốc, gây nên huyết tế thảm án chính là muốn mượn Tự Nhiên chi thụ làm trung gian để mở thông đạo Thâm Uyên, nếu không phải Greenspan và Meiliya dẫn đầu rất nhiều cường giả kịp thời xông vào tiên đô tiêu diệt đọa lạo giả, hóa giải nguy cơ cực lớn, Thâm Uyên nhất tộc đã hàng lâm thế giới, hủy diệt hết thảy.

Hiện giờ phong ấn gần bị hủy, nếu không nghĩ cách phong bế thông đạo Thâm Uyên, lại để lực lượng Thâm Uyên trực tiếp hàng lâm, vậy hậu quả thiết nghĩ khó mà tưởng tương nổi. Mặc dù không có cái gọi là phần thưởng nhiệm vụ, cũng nhất định phải xuất lực. 

"Như thế nào mới có thể triệt để phong ấn thông đạo này?"

"Tự Nhiên chi diệp trong tay ngươi là tinh hoa của Tự Nhiên chi thụ trước khi bị ô nhiễm ngưng tụ thành hoa lá, cũng chính là mảnh cuối cùng còn tồn tại, là điểm mấu chốt của phong ấn. Đây là một chuyện cực kì nguy hiểm, các ngươi phải chuẩn bị tâm lí, cần có dũng khí lớn lao, quyết tâm, trí tuệ, vượt khó khăn, nỗ lực càng nhiều, thu hoạch càng lớn.

Trần Duệ lúc này mới biết "Lục Diệp địa đồ" trong tay lại có lai lịch và lực lượng lớn đến vậy. Hắn gật đầu nói: "Ta đã rõ, Ailuxier đại nhân, ngay bây giờ ta sẽ đến Tự Nhiên chi thụ, cố gắng hết sức hoàn thành nhiệm vụ, quyết không nhục mệnh."

"Ngươi không cần trở lại nữa, tuổi thọ của ta đã không còn bao nhiêu. Đây là lần đầu tiên chúng ta gặp mặt, cũng có thể là lần cuối cùng."

"Đại nhân, về vấn đề thọ mệnh có lẽ ta có thể…"

Không đợi hắn dứt lời, Ailuxier lắc đầu cắt ngang: "Thọ mệnh của ta là do tiên đoán cắn trả mà khô kiệt, đây là số mệnh không thể thay đổi, Duyên Thọ dược tề không có bất cừ tác dụng gì đâu đại tông sư trẻ tuổi. Cám ơn ý tốt của ngươi."

Trần Duệ chấn động, coi như là Feinuoya cũng chỉ biết hắn là dược tề tông sư, nhưng cũng không biết hắn có tối cao Duyên Thọ dược tề và Phục Hoạt dược tề, Ailuxier đã sớm hiểu rõ trong lòng, lực lượng tiên tri quả nhiên đáng sợ, cũng may vị tiên tri trong truyền thuyết này cũng không phải là kẻ thù.

Tam niệm xoay chuyển thật nhanh, Trần Duệ lại hỏi một câu: "Ta muốn thỉnh giáo đại nhân. Ma giới cùng thế giới mặt đất…"

"Ngươi có thể hiểu chiến tranh chính là trò chơi bị vận mệnh thao túng. Về phần những nghi vấn còn lại, thời gian sẽ trả lời tất cả." Ailuxier lần nữa thể hiện năng lực tiên tri, chỉ là lại mệt mỏi phất tay, "Hiện tại hãy đi tìm Feinuoya đi, kêu hắn mang các ngươi đến Tự Nhiên chi thụ, đúng rồi, nhớ mang theo phần thưởng nhiệm vụ của ngươi."

Đem lá bó củi làm người khác muốn thổ huyết ném vào tay Trần Duệ. Sau một giây, cảnh tượng xung quanh đã biến đổi, ko ngờ hai người đã đứng ở cửa vào U Lâm.

Sau khi Trần Duệ cùng Lola bị truyền tống đi rồi, thân ảnh Silanya xuất hiện trong túp lều.

"Phụ thân, không ngờ người lại tặng vương miện Nguyên Tố Nữ Thần kia cho tiên nữ long!" Lời nói Silanya mang chút chất vấn, nàng và Ailuxier cư nhiên là phụ tử!

"Chuyện cũ đã qua, không cần phải canh cánh trong lòng, càng không thể trút lên đời sau." Ailuxier liếc nhìn con gái, "Tình cảm không thể nói là đúng hay sai được. Năm đó Greenspan lựa chọn tiên nữ long Meiliya mà không phải con hoặc Bella Simi, chỉ có thể nói là không có duyên phận chứ không phải là sai lầm."

Silanya im lặng một lúc: "Nhưng tỷ tỷ nàng…"

"Cái chết của Bella Simi không có liên quan tới Greenspan, nguyên nhân chủ yếu là do Yifulite khống chế mà dẫn phát trọng thương, cộng với tâm kết của mình... Trên thực tế, Greenspan từ lúc liều mạng với Yifulite để cứu hai tỷ muội ngươi, hắn đã không còn nợ chúng ta cái gì. Hắn trả giá tính mạng, phong ấn thông đạo Thâm Uyên, là cả Tinh Linh tộc chúng ta thiếu nợ hắn.

Bella Simi là một thượng nhiệm tinh linh nữ hoàng, Silanya cùng vị nữ hoàng tỷ tỷ này cùng yêu Greenspan. Đáng tiếc, cuối cùng Greenspan đã lựa chọn người từng là địch nhân với mình, tiên nữ long Meiliya của Long đảo. Sau khi hạo kiếp của Tinh Linh tộc kết thúc, Bella Simi buồn phiền mà chết đi, cho nên trong lòng Silanya vẫn có khúc mắc với Greenspan cùng Meiliya. Cho nên sau khi biết Lola là nữ nhi của hai người, sắc mặt tự nhiên không thể nào tốt được.

"Về phần vương miện Nguyên Tố Nữ Thần… Ta cũng không có can thiệp vào kết quả mà là nó và Lola tự lựa chọn lẫn nhau, cũng giống như Tự Nhiên chi diệp lựa chọn nhân loại kia vậy."

"Chờ một chút!" Silanya đột nhiên nghĩ tới điều gì, kinh hô: "Tiên nữ long đầu đội cầu vồng lục sắc, người được Tự Nhiên chi thụ lựa chọn… Chẳng lẽ người giải cứu Tinh Linh tộc và cả thế giới trong lời tiên tri năm đó…"

"Không sai, Greensoan cùng Meiliya cũng không phải người mà ta tiên tri…" Ánh mắt Ailuxier hướng về phía Trần Duệ cùng Lola rời đi. "Mà chính là bọn họ!"

"Thảo nào phụ thân một mực không có giải thích lời tiên đoán này, thẳng đến hôm nay lời tiên đoán tự nhiên ứng nghiệm mới…" Silanya biến sắc: "Nói như vậy, cho dù hắn thành công, Tinh Linh tộc cũng…"

"Không phải chỉ riêng Tinh Linh tộc…" Ailuxier ủ rũ. "Nguy cơ của chủ vị diện lớn nhất, giờ mới bắt đầu."

Nói xong, mí mắt Ailuxier khép lại, khí tức mục nát trên người càng nồng đậm, giống như lâm vào ngủ say, mà Silanya vẫn ngây người tại chỗ, vì lời nói vừa rồi mà rung động.

Trần Duệ cùng Lola cũng không biết chính mình trở thành nhân vật chính trong dự ngôn hai vạn năn trước, Trần Duệ nhìn thoáng qua vương miện Nguyên Tố Nữ Thần trên đầu lão bà của hắn, trong mắt lộ vẻ hâm mộ.

Vương miện Nguyên Tố Nữ Thần cùng Lola thực sự rất "hợp cạ", mới dung hợp một ít lục nguyên tố quốc độ, tự nhiên trên đầu đã ẩn hiện món thần khí cường đại này.

Trần Duệ lại nhìn lá bài phần thưởng "bó củi" trong tay mình, sau gáy xuất hiện mấy cái vạch đen, đây là cái dạng phần thưởng gì đây a? Hắn thật muốn ném "bó củi" vào kho vật chứa, cái này nhìn thật chướng mắt a!

Trần Duệ thuận tay nhét "bó củi" vào túi áo, lúc này hai người đã đi tới trước nhà cây Tử Tâm, liền thấy Feinuoya đã đợi ở đó từ bao giờ.

Trần Duệ nói ra nhiệm vụ Tự Nhiên chi thụ, Feinuoya hình như đã biết được gì đó cũng không có hỏi nhiều, chỉ để cho hai người nghỉ ngơi một ngày, khôi phục trạng thái tốt nhất.

Ngày hôm sau, ba người cùng rời khỏi rừng Tử Thụ, đi về phía Ngân Nguyệt tiên đô. 

Sau khi tiến nhập hoàng cung tiên đô, Feinuoya đưa ra một tấm huy chương hình chiếc lá, một đường không có trở ngại.

Tấm huy chương này cũng không giống Tự Nhiên chi diệp của Trần Duệ, mà giống bảo thạch, lòe lòe sáng lên, tương tự như Thánh Diệp văn chương mà Trần Duệ thay mặt Ải nhân tộc giao cho Tinh Linh nữ hoàng. Thánh Diệp văn chương là nhằm vào minh hữu, mà tấm huy chương này đại biểu cho quyền hạn tối cao của Tinh Linh tộc.

Trần Duệ cùng Lola theo Feinuoya tiến sâu vào hoàng cung phúc địa, thủ vệ càng ngày càng sâm nghiêm, ma pháp trận phòng hộ cũng ngày càng cường đại, phía trước đã xuất hiện một vài thân ảnh quen thuộc.

Tinh Linh nữ hoàng Liv, đại công chúa Philly, trưởng lão Petri, Qieluopan, siêu giai cường giả Plott, Kaiersa, còn có một vị cường giả lạ mặt, thế nhưng tiểu công chúa Tinh Linh đáng yêu kia cùng không có ở đây.

Thấy Trần Duệ cùng Lola tiến đến, Tinh Linh nữ hoàng hơi nghiêng đầu hành lễ, người còn lại cũng làm một cái lễ tiết cao quý. Nghiễm nhiên, hai người Trần Duệ đã trở thành khách quý cao nhất.

Bất quá cái danh khách quý này cũng không tốt lắm, rõ ràng chính là phải chịu khổ a, Trần Duệ bỗng nhiên có cảm giác như bị tính kế. Chuyện hắn "rút trúng" nhiệm vụ phong ấn, có vẻ như đã bị biết trước từ lâu.

Dù sao thì cũng không thể khoanh tay đứng nhìn được, sống ở đâu thì yên ở đấy đi, nghĩ tới đây tâm tình Trần Duệ bình phục lại, cùng Lola thi lễ với nữ hoàng Liv.

"Cảm tạ các ngươi, hai vị bằng hữu đường xa mà đến." Nữ hoàng Liv vẫn ung dung cao quý như ngày nào, âm thanh mỹ diệu làm người ta cảm thấy thân thiết.

"Bệ hạ khách khí rồi." Đây cũng không phải là lần đầu tiên Trần Duệ gặp vị nữ hoàng này, hắn vẫn luôn thể hiện sự thong dong bình tĩnh của mình.

Nữ hoàng Liv ra dấu với cường giả quốc độ cấp Kaisersa. Kaisersa huy động hai tay, thi triển một loại lực lượng không gian đặc biệt, cảnh vật xung quanh bỗng nhiên phát sinh biến hóa.

Phía trước xuất hiện một mảnh địa vực thần bí, bốn phía có hơn mười cây đại thụ sừng sững, đúng là thụ nhân Trần Duệ từng tao ngộ tại thôn Thạch Quyền, tất cả đều là siêu giai. Đây cũng là cường giả tối cao của Phỉ Thúy Lâm Hải.

Các thụ nhân rõ ràng đang liên hợp thành một loại trận thế, có khả năng trọng điệp lực lượng kết giới lên gấp bội.

Tại trung tâm của khu vực được thụ nhân bao quanh, có một cây cổ thụ cao chừng sáu thước, cây cổ thụ này trong suốt long lanh, vô luận lá cây hay nhánh cây đều có vẻ hồn nhiên thiên thành, tản mát lực lượng kì dị.

Thánh vật tối cao của Tinh Linh tộc, Tự Nhiên chi thụ.

Tự Nhiên chi thụ được xưng là Sinh Mệnh chi thụ của Tinh Linh tộc, không chỉ là một loại biểu tượng, mà còn có lực lượng thần kì. Lực lượng này cùng một nhịp thở với sự sinh sôi nảy nở của Tinh Linh tộc, một khi triệt để héo rũ cũng chính là lúc Tinh Linh tộc hoàn toàn mất đi hy vọng sinh sôi nảy nở, triệt để rút lui khỏi võ đài thế giới.

Suối nguồn sinh mạng của ám tinh linh tại ma giới là song nguyệt trên không trung, thực lực tuy kém xa Sâm Lâm tinh linh nhưng sinh mạng lại không có sự phụ thuộc vào Tự Nhiên chi thụ.

Làm cho người ta kinh hãi chính là, cổ thụ lẽ ra phải xanh tốt nhưng hiện tại có vẻ uể oải không chịu nổi, cho dù lá hay cành đều phát ra một màu huyết hồng yêu dị, hoàn toàn không có màu xanh biếc của chiếc Tự Nhiên chi diệp trong tay Trần Duệ.

Khắp nơi trên mặt đất đều là những dòng chảy nóng bỏng, phảng phất đây không phải là một thân cây mà là một ngọn núi lửa lúc nào cũng có thể phun trào.

Cảm giác đầu tiên của Trần Duệ chính là, đây không phải Tự Nhiên chi thụ, mà là... Thâm Uyên chi thụ!

Bình Luận (0)
Comment