CHƯƠNG 1101
“Mọi người đổi sang đạn xuyên thép, săn giết lần hai!”
Không khí yên tĩnh không gì sánh được! Trên bầu trời cách mặt đất mấy trăm mét… Từng viên đạn kịch liệt bắn phá!
Đạn xuyên thép mang theo lực đạo kinh khủng tựa như ngàn quân… chấn động trong đêm đen! Tất cả đầu đạn đều hướng về phía Trần Xuân Độ!
Con ngươi Trần Xuân Độ đột nhiên ngưng trọng! Bước tiến dưới chân mãnh liệt lóe lên! Thân thể trực tiếp hóa thành một đạo tàn ảnh nhanh như thiểm điện!
“Vèo vèo vèo!” Từng viên đạn xuyên thép kịch liệt gào thét lướt qua khuôn mặt của anh, tiếng gió thổi kịch liệt giống như lưỡi dao, xé rách gò má khiến anh đau đớn!
“Rầm rầm!” Vô số đạn xuyên thép vụt qua khoảng không… bắn mạnh về phía Trần Xuân Độ… Mặt đất nổ tung trong nháy mắt… tạo thành một cái động vô cùng sâu, vô cùng kinh khủng!
Tiếng nổ mạnh vang vọng khắp đường phố vắng vẻ, cạnh tượng hết sức kinh khủng!
Trong xe Maybach, gương mặt Lê Kim Huyên hoàn toàn trắng bệch! Đôi mắt xinh đẹp căng thẳng nhìn chằm chằm một màn hãi hùng ngoài cửa sổ xe… Giờ khắc này, trái tim của cô lơ lửng treo cao!
Cả người Trần Xuân Độ vô cùng chật vật, toàn thân đều là bụi bặm… Anh vọt tới trước cửa sổ xe hô lớn: “Khóa cửa xe lại! Tuyệt đối không được ra ngoài!”
Nhưng Trần Xuân Độ còn chưa nói xong… phía sau đã có mấy viên đạn oanh tập đến!
Thân thể Trần Xuân Độ chợt vọt lên… khó khăn lắm mới né được viên đạn này!
Bỗng nhiên, ánh mắt anh nhìn bốn phía trên cao giữa màn đêm vô tận! Mười lăm tên! Mười lăm tay súng bắn tỉa! Thông qua quỹ tích của đạn đạo… anh đã hoàn toàn tính ra được nhân số đang tập kích của phe đối phương!
Tròn mười lăm tay súng bắn tỉa… Đây gần như là sát trận khủng bố được võ trang đầy đủ! Ý nghĩa chiến lược của tay súng bắn tỉa rất đặc thù! Chỉ cần một tay súng bắn tỉa… là có thể ảnh hưởng đến toàn bộ chiến cuộc ám sát! Mà hôm nay… đối phương lại phái ra mười lăm tay súng bắn tỉa? Điều này… quá mức chấn động!
Bỗng nhiên… thân ảnh của Trần Xuân Độ gia tốc, chớp loé giữa đêm đen!
“Báo cáo! Tốc độ di chuyển của mục tiêu quá nhanh! Không thể tập trung ngắm bắn!” Trong bộ đàm, mấy tay súng bắn tỉa trịnh trọng báo cáo!
“Hỏa lực đan xen! Khác biệt chuẩn xác từng giây một! Bắn vào đầu anh ta!” Giọng nói của viên chỉ huy lạnh lẽo tràn ngập máu tanh!
Trên bầu trời cao mấy trăm mét, vô số tay súng bắn tỉa ngắm bắn bằng vũ khí nóng, độ chính xác chuẩn tới cực hạn! Tất cả đường đạn đều nhắm vào mục tiêu… Trần Xuân Độ!
“Nổ súng!” Một tiếng quát chói tai vang lên!
“Vù vù vù!” Rất nhiều đạn đạo đan xen oanh tập, không khí kịch liệt rung động!
Long Nha trong tay Trần Xuân Độ bùng lên! Cả người cấp tốc chạy nước rút né tránh!
“Rầm rầm đùng!” Vô số đạn nổ tung bên cạnh anh, hiện trường tràn ngập khói thuốc súng! Sát khí tứ phía!
Giờ khắc này, dường như anh lại trở về chiến trường máu tanh kia! Đó là địa ngục nhân gian đầy rẫy mưa bom bão đạn!
Cả người Trần Xuân Độ tản mát ra một lệ khí sát phạt tuyệt nhiên! Thân pháp của anh lao đi nhanh như tia chớp, đột phá tốc độ cực hạn của thân thể người! Mặt đất nơi anh đi qua… bụi bặm bốc lên mù mịt!
Vô số đạn… đều bắn vào khoảng không!