Chàng Rể Phế Vật

Chương 184



“Các anh dám...!các anh biết tôi là ai không?” Đường Nhu lạnh giọng hỏi.
“Tôi thèm quan tâm cô là ai, cô biết anh Yamamoto này là ai không? Đệ tử dòng chính của Karate tiếng tăm lẫy lừng của Đế quốc!” Một tên thanh niên cười lạnh: “Thân phận của cô có trâu bò nữa, có thể lợi hại hơn anh Yamamoto sao?”
Trong lòng Đường Nhu dần nặng trịch, thần sắc thay đổi, cơ thể kiều mị run rẩy, đôi mắt tuyệt đẹp của cô ta lộ ra vẻ không hiểu...!Đường đường là đệ tử dòng chính của Karate, tại sao lại xuất hiện ở đây!
“Cô gái như hoa...” Yamamoto nhìn chằm chằm Đường Nhu, ánh mắt lập lòe tia nóng bỏng! Đó là dục vọng!
Khóe miệng của Yamamoto nhếch lên lộ ra nụ cười xấu xa, dần dần uống cạn rượu vang trong ly, lúc đứng dậy, bỗng nhiên có một lực đè ép mạnh mẽ càn quét xung quanh, Đường Nhu lúc đó, gần như nghẹn thở!
Hai tên thanh niên run bần bật, nhìn sang Yamamoto gật đầu cúi người: “Anh Yamamoto tha mạng!”
“Mang cô ta vào trong phòng.” Yamamoto nhàn nhạt mở miệng, ánh mắt lướt qua lướt lại trên người Đường Nhu.
“Vâng.” Tên thanh niên không dám dừng lại, lôi Đường Nhu đang giãy giụa vào một căn phòng đã chuẩn bị sẵn, ném cô ta lên giường.
“Để tôi ra ngoài!” Đường Nhu giãy giụa rồi hét lớn, nhưng căn bản không có tác dụng!
“Đừng hét nữa, căn phòng này chính là vì để tiện làm việc, đã xử lý cách âm, cho dù cô gào nữa cũng thế, người bên ngoài, cũng sẽ không nghe thấy được tí ti!” Hai tên thanh niên cười nhăn nhở, nhìn đồi núi trước ngực Đường Nhu đang kịch liệt phập phồng, nụ cười lạnh lùng quỷ dị.
“Thả tôi ra, anh muốn bao nhiêu tiền tôi đều có thể cho các anh.” Đường Nhu lúc này đã tỉnh rượu phân nửa, bình ổn tâm trạng nói.
“Mỹ nữ, chúng tôi không thiếu tiền, chúng tôi chỉ là rất lâu chưa được thử loại con gái có vóc dáng nóng bỏng như cô thôi.” Một tên thanh niên cười ha hả: “Nếu không cô học giống chó bò lại đây, tôi có thể suy nghĩ, khiến anh Yamamoto lát nữa đối với cô nhẹ một chút.”
Hai tên thanh niên cười to không chút kiêng nể, ánh mắt nhìn Đường Nhu, tràn ngập sự khinh thường.

Đường Nhu ở trong mắt bọn họ, cái gì cũng không tính, chỉ là một vật chơi mà bọn họ cung cấp cho Yamamoto chơi mà thôi.
Đường Nhu có bối cảnh nữa, có thể lớn hơn gia tộc của bọn họ sao?
“Yamamoto không yên ổn ở Nước J, tại sao muốn chạy tới nơi này?” Đường Nhu hỏi.
“Cô đoán xem? Tới hầu hạ tôi một chút thì tôi nói cho cô biết!” Tên thanh niên nhìn sang Đường Nhu, nụ cười không mang ý tốt.
“Các anh sẽ hối hận.” Đường Nhu mặt mày lạnh lùng, nhìn sang hai tên thanh niên, ánh mắt tràn ngập hận ý và sự giận dữ vô lực!
“Hối hận, tôi thấy là cô sắp hối hận mới đúng, nếu như cô chủ động một chút, nói không chừng chúng tôi sẽ không đem cô cho Yamamoto chơi rồi...!Tôi có thể cho cô một cái nhắc nhở, Yamamoto hạ thủ rất tàn độc, không biết bao nhiêu phụ nữ bị anh ta chơi tới chết...!Là chết hay sống, xem vận may của cô rồi.” Hai tên thanh niên cười rồi đi ra khỏi phòng, mà Đường Nhu nhìn về phía cửa phòng, gương mặt xinh đẹp lộ ra ảo não.
Cô ta hận bản thân tại sao lên taxi tới quán bar này, bây giờ Trần Xuân Độ và Đường Đức, đều không có tung tích của cô ta, cho dù Đường Đức tìm được cô ta, đoán chắc cũng là chuyện của mấy tiếng sau rồi.
Mà Yamamoto không lâu nữa thì sẽ tới rồi...!Mấy tiếng, hữu dụng không?
“Cạch!”
Cửa phòng được mở ra, một bóng người để trần thân trên, từ bên ngoài từ từ đi vào, toàn thân đều cuồn cuộn cơ bắp với đường nét mạnh mẽ!
Yamamoto tới rồi!
Cơ thể yêu kiều của Đường Nhu run rẩy, vừa rồi lời mà hai tên thanh niên kia nói, đã khiến cô ta bắt đầu sợ hãi Yamamoto!
Đây tuyệt đối là một ma quỷ!
“Phụ nữ ở vùng đất bỏ đi này, ngược lại rất không tồi, chơi thì thấy thú vị hơn nhiều phụ nữ ở chỗ mình.” Yamamoto ngưng mắt nhìn Đường Nhu, lẩm bẩm với chính mình, sau đó cất bước đi về phía Đường Nhu, tựa như thần chết ở địa ngục, mang theo sợ tuyệt vọng và kinh sợ vô tận.
“Anh đừng qua đây!” Đường Nhu nghiến chặt răng, đanh giọng nói.
Đường Nhu từ chiếc kệ đầu giường ở một bên, bỗng nhiên túm lấy chiếc đèn đầu giường, hoảng loạn khua khua về phía Yamamoto.
Yamamoto lộ ra vẻ khinh thường, đột nhiên ra tay nhanh như cắt, túm lấy chiếc đèn đầu giường!
“Ha ha ha...” Âm thanh khiến người tê ê răng vang vọng trong phòng, Đường Nhu trợn to mắt, chỉ thấy Yamamoto bẻ cong chiếc đèn đầu giường
“Người nước C các cô, chỉ với kiểu không có dũng khí bản lĩnh như này, không chịu nổi một kích!” Yamamoto nhàn nhạt mở miệng, tay cầm bóng đèn, bỗng dưng siết chặt!
“Bụp!”
Cái bóng đèn vỡ nát, Đường Nhu bàng hoàng, vết chai dày trên tay Yamamoto khiến lòng cô ta sửng sốt mà lùi lại sau, dựa vào đầu giường, cơ thể yêu kiều cuộn thành con tôm to bị hấp chín vậy.
“Cho nên, con bệnh Đông Á, cũng chỉ xứng bị chinh phục...” Yamamoto từ từ lại gần Đường Nhu, ánh mắt trần trụi nhìn chằm chằm đôi chân lộ ra dưới lớp vải tuyn mỏng của Đường Nhu.
“Xẹt!”
Chiếc váy dài bị Yamamoto xé thành từng mảnh, mà đôi chân thon dài tuyệt đẹp đó của Đường Nhu, bị Yamamoto thô bạo tách ra!
Một tay của Yamamoto, lướt dọc theo bàn chân ngọc ngà đi lên, thuận theo bắp chân trắng nõn mịn màng đó, cứ hướng tới nơi thần bí kia bắt đầu cuộc khám phá đầy tội ác...
Mà tay còn lại của Yamamoto, đã thô bạo xé toạc chiếc váy dài trên ngực, cơ thể yêu kiều của Đường Nhu run bần bật, cô ta muốn giãy giụa, nhưng sự sợ hãi và tuyệt vọng trong lòng khiến tay chân của cô ta đều không có sức cử động!
Đường Nhu giương mắt nhìn thần sắc vặn vẹo tựa như một con dã thú của Yamamoto, dần dần cắn nuốt bản thân...!xâm phạm lăng nhục...!hốc mắt của cô ta dần dần nhiễm sương mù, hận ý cực lớn khiến khóe mắt của cô ta có giọt nước mắt long lanh rơi xuống.
Lần trước không phải là nguyên nhân của cô ta, nhưng lần này thì sao?

Nếu không phải là cô ta tùy hứng, sao lại tới quán bar, bị lôi vào căn phòng này chứ?
Lần trước có Trần Xuân Độ cứu, nhưng lần này, vận may của cô ta sao có thể tốt như vậy!
Theo tiếng xé rách của chiếc váy dài, Đường Nhu không ngừng giãy giụa, hai tay ôm chặt che chắn cơ thể, nhưng bị Yamamoto dễ dàng tách ra!
Mắt thấy Yamamoto sắp đi lên, bắt đầu chơi thô bạo...!Đường Nhu tuyệt vọng nhắm nghiền mắt...
“Xẹt!”
Lớp vải che đậy cuối cùng của Đường Nhu bị xé nát...
“Rầm!”
Vào lúc này, mặt đất hơi chấn động, Đường Nhu không có cảm nhận được, nhưng lại khiến tay chân của Yamamoto khựng lại, lông mày nhíu lại.
Là người của Nước J, Yamamoto đối với động đất có một loại cảnh giác và dự cảm tự nhiên.
Đường Nhu nhỏ giọng thút thít, che đậy âm thanh run rẩy.
“Im miệng!” Yamamoto lăng lệ quát, tát một cái vào gương mặt xinh đẹp của Đường Nhu, trực tiếp đánh cô ta tới đơ luôn!
Trên gò má tinh tế trắng nõn của Đường Nhu, bỗng nhiên lưu một dấu tay đỏ sậm, khóe miệng của cô ta, có một tia máu chảy xuống, khiến cả người cô ta nhìn trông rất đáng thương.
Yamamoto nhìn về phía cửa phòng, thần sắc thâm thúy, tiếng hít thở đều trở nên rất yếu, cẩn thận lắng nghe động tĩnh ở bên ngoài.
Đột nhiên, thần sắc của anh ta thay đổi, anh ta nghe thấy rồi! Đó không phải là tiếng vang của mặt đất chấn động, mà là vô số tiếng bước chân ở bên ngoài tập hợp thành tiếng giẫm đạp!
Điều Yamamoto không biết là lúc này từng người mặc đồ đen đã xông vào quán bar, ánh đèn chói mắt và tiếng nhạc xập xình bỗng ngừng lại, tới đâu cũng là tiếng thét hoảng sợ của đám đông!
“Đàn Cung, ngồi xổm xuống!” Một người mặc đồ đen đanh giọng lạnh lùng quát, vô số người nghe thấy từ này, theo bản năng kêu lộp bộp, mắt lộ vẻ kinh sợ!
Đàn Cung, vậy mà xuất động rồi!
Cửa quán bar, hai bóng người từ bên ngoài đi vào, một người hơi to gan ngẩng đầu nhìn, thần sắc bỗng ngưng đọng lại!
Một người trong đó, chính là chủ của Đàn Cung, ngài Chu!
Mà điều khiến người đó bàng hoàng sửng sốt, là Chu Thiên Lỗi ở đó, đang cùng một người vội vàng tìm kiếm ở trong quán bar, giống như đang tìm ai đó!
Thần sắc của người kia lo lắng, ánh mắt quét qua đám người, mắt lộ vẻ thất vọng.
“Không phải ở đây.” Trần Xuân Độ nhả ra một câu, lông mày của ngài Chu hơi nhíu lại, cung kính nói: “Tôi đã cho thủ hạ thanh lý tất cả khu vực gần đây rồi, quán bar này là lớn nhất, cũng là nơi con gái thích tới nhất.”
Vào lúc này, một người mặc đồ đen hô lên: “Ngài Chu, nơi này còn có một căn phòng!”
Thần sắc của Trần Xuân Độ rung lên, mắt lộ tia lăng lệ, một chân bước ra!
Ngài Chu chỉ cảm thấy bên cạnh có một cơn gió lốc vù vù lướt qua, thân pháp của Trần Xuân Độ bạo động, lại khiến ngài Chu ông ta đều nhìn không rõ thân hình!
Trong phòng, Yamamoto nghe thấy tiếng động bên ngoài phòng, đột nhiên hơi rung lên, mắt lộ tia lăng lệ!
“Rầm!”

Một cỗ lực lượng rất khủng khiếp đá vào cánh cửa, cánh cửa trong nháy mắt bay ngược ra, đập mạnh vào bức tường trong phòng, nứt thành mấy mảnh!
Khói bụi tản ra, Trần Xuân Độ đứng ở cửa phòng, tựa như quay trở lại chiến trường trước kia, cả người tản mạn sự sát phạt đáng sợ!
Trần Xuân Độ mặt mày bình tĩnh lạnh lùng, xuyên qua làn khói bụi dày đặc, trong nháy mắt khóa chặt Yamamoto!
Yamamoto hai mắt nheo lại, loại lực lượng này...!đó là lực lượng chỉ có dã thú mới có thể có, đây còn là con người sao?
Yamamoto chấn động trong lòng, Trần Xuân Độ liếc mắt, nhìn thấy Đường Nhu, thần sắc đanh lại!
Anh cuối cùng cũng tìm được Đường Nhu rồi! Trước đó khi không tìm được Đường Nhu, Trần Xuân Độ lòng nóng như lửa đốt, từ đầu tới cuối cứ lo lắng cho Đường Nhu.
Nhưng bây giờ, sau khi tìm được Đường Nhu, tóm lại coi như thở phào nhẹ nhõm.
Nhưng khi anh đánh giá qua Đường Nhu, trong lòng bỗng kêu lộp bộp.
Một giây sau, Yamamoto liền bị một ánh mắt lạnh lẽo thấu xương khóa chặt, Trần Xuân Độ vẻ mặt lạnh lùng, một chân bước ra, hóa thành mũi tên rời cung, lao về phía Yamamoto!
Yamamoto thần sắc dần lạnh đi, dám khiêu chiến anh ta sao? Tự tin từ đâu ra!
Anh ta chính là đệ tử dòng chính của Karate, vô cùng giỏi giang, tuy nói khó thể xưng vương xưng bá ở nước ngoài, nhưng ở mảnh đất bỏ đi này, đến đâu đều là địa phương của con bệnh Đông Á, anh ta là vô địch!
Mà bây giờ, người đàn ông nước C này lại ra tay với anh ta, sẽ không chịu nổi một kích!
Yamamoto mắt lộ tia giễu cợt, đấm ra một quyền!
Trần Xuân Độ mắt nhuốm máu, một quyền này rất bình thường, chỉ có người từng gánh chịu, mới biết sự tuyệt luân khủng khiếp cỡ nào!
“Bụp!”
Hai quyền va chạm, hư không rúng động! Trần Xuân Độ đứng tại chỗ, mà Yamamoto, sắc mặt thay đổi, bị một lực lượng lớn đánh bay ngược ra, tựa như một con diều đứt dây, đập vào tường! Tạo ra một cái hố sâu hình người, thảm không lỡ nhìn!
“Phụt!” Yamamoto mắt lộ vẻ kinh hãi, cơ thể run rẩy phun ra một ngụm máu, sắc mặt tràn ngập vẻ khó tin!
Anh ta nhìn thần sắc thản nhiên của Trần Xuân Độ, sống chết cũng không tin, vừa rồi, người đàn ông nước C này chỉ tung ra một quyền?
Yamamoto cảm thấy bản thân giống như bị tàu cao tốc đâm qua, cả người đau nhức, lục phủ ngũ tạng đều bị lực lượng khủng khiếp đó làm bị thương!
Trần Xuân Độ xoay người, đi tới bên cạnh Đường Nhu đang vùi gương mặt xinh đẹp vào giữa hai đầu gối, nhẹ nhàng vuốt mái tóc đen của cô ta.
Bàn tay đầy vết chai của Trần Xuân Độ, khi vuốt ve gò má mềm mại tựa như lòng trắng trứng của Đường Nhu, Đường Nhu đầu tiên là sợ hãi run lên, sau đó nghi hoặc ngẩng đầu lên.
Đường Nhu vừa ngẩng đầu, một ánh mắt liền nhìn thấy Yamamoto mắc trên bức tường, cơ thể run rẩy..


Bình Luận (0)
Comment