Chàng Rể Phế Vật

Chương 75



Trần Xuân Độ khẽ thở dài: "Lúc đầu tôi đã nói để ông ta dùng ba củ sâm vương để kéo dài mạng sống, có thể kéo dài thêm mười năm nữa.

Nhưng xem ra ông ta không nghe lời tôi..."
Cả người ông lão run rẩy, nhìn Trần Xuân Độ chằm chằm, lời nói của Trần Xuân Độ làm cho ông ta đột nhiên hiểu ra thân phận của anh!
"Là cậu!! Cậu là người thần bí kia!" Hai mắt ông lão co rụt lại, trong mắt tràn đầy sự kinh ngạc và không thể tin được!
“Cha ta đã từng nói cho ta biết, sau khi người bí ẩn kia chỉ bảo cho ông ấy, khẳng định ông ấy chỉ còn sống được năm năm… Không ngờ cậu chính là người bí ẩn kia!” Ông lão run rẩy nói.

Ánh mắt của ông lão nhìn Trần Xuân Độ lập tức thay đổi, ông ta biết được người đàn ông đang đứng trước mặt mình lúc này có y thuật kinh người cỡ nào!
Cha của ông ta lúc còn sống tên là Hoa Đà, toàn bộ Nước C có rất ít người có thể so y thuật với tiểu Hoa Đà!
Mà lúc đó, sự xuất hiện của người bí ẩn kia ngay lập tức mở ra cánh cửa lớn đến thế giới mới cho tiểu Hoa Đà, theo Hoa Đà thì y thuật của người bí ẩn kia kia được miểu tả là sâu không lường được!
Cho dù y thuật của tiểu Hoa Đà so sánh với người bí ẩn kia thì cũng chỉ là múa rìu qua mắt thợ mà thôi!
Loại y thuật này cho dù là ở nước ngoài cũng khó có thể so sánh được!
Có thể nói là bậc vương giả trong y thuật!
Vẻ mặt Trần Xuân Độ bình tĩnh, không để ý tới cảm xúc của ông lão, hỏi: "Tại sao ông ta không chịu dùng ba củ sâm vương kia để kéo dài sinh mạng, vậy ông ta lấy chúng để làm gì?”
Ông lão thở dài với vẻ mặt buồn bã: "Cha tôi...!đã dùng hết ba củ sâm vương này...!để chữa bệnh...!cho những người nghèo không thể bỏ ra số tiền lớn để chữa bệnh, vì thế mà cha tôi đều miễn phí hết…"
Vẻ mặt Trần Xuân Độ hơi ngưng trệ, trong mắt hiện lên một tia thương cảm, anh thở dài nói: "Xin nén bi thương, cha của ông tích đức làm việc thiện, cứu người cũng coi như là trường thọ rồi."
“Ngài còn biết xem tướng?” Ông lão vừa nói ra thì thấy hối hận.

Y thuật của Trần Xuân Độ cao siêu như vậy, sao anh lại không biết chứ?
Cho nên khi đó Trần Xuân Độ chỉ cần nhìn lướt qua đã phán đoán được bệnh tình của Đường Đức và giúp ông lão hoàn thiện đơn thuốc.

Ông lão còn muốn nói chuyện với Trần Xuân Độ một lúc, nhưng không ngờ từ xa truyền đến một loạt tiếng giày cao gót lanh lảnh, một bóng người thướt tha tiến lại gần.


“Ôi, giám đốc Lê, sao ngài lại ở đây?” Trần Xuân Độ khẽ sửng sốt một lúc, rồi ngượng ngùng cười.

Lê Kim Huyên lạnh lùng liếc nhìn Trần Xuân Độ, khẽ nói: "Tôi đến xem người nào đó chết hay chưa."
Trần Xuân Độ cười nói: "Giám đốc Lê, ngài yên tâm, tôi không phải đang nghiên cứu về bệnh tình của Đường Đức với chủ tịch sao..."
"Có gì mà phải thảo luận.

Bệnh tình của ông cụ Đường không phải tốt lên nhiều rồi sao?" Lê Kim Huyên khoanh tay trước ngực, đôi mắt mê người nhìn về phía Trần Xuân Độ tràn đầy nghi vấn.

"Hahaha..." Trần Xuân Độ cười lúng túng, nhìn thấy vẻ mặt Lê Kim Huyên lạnh như băng, tâm trạng không tốt, xem ra con hổ cái lại sắp nổi giận rồi.

Đoán chừng là do anh đã để cô ở trên xe quá lâu.

“Chủ tịch, trước tiên không nói chuyện nữa, chúng tôi về trước đây.” Trần Xuân Độ vẫy tay, kéo Lê Kim Huyên về phía chiếc xe Maybach.

“Đừng chạm vào tôi.” Lê Kim Huyên hất tay Trần Xuân Độ ra, lau toàn thân, vẻ mặt tràn đầy chán ghét.

“Được thôi.” Trần Xuân Độ biết sếp dễ thương đang tức giận, cho nên không khỏi nở nụ cười, đi theo sau Lê Kim Huyên và ngồi vào trong xe.

Trần Xuân Độ ngồi vào ghế lái, vừa mới đưa tay chạm vào vô lăng, đột nhiên, Lê Kim Huyên lạnh giọng hỏi: "Đường Đức bị bệnh, rốt cuộc là anh chữa hay là ông ta chữa?"
“Đương nhiên là ông ta, tôi chỉ cung cấp đơn thuốc thôi.” Trần Xuân Độ nhìn khuôn mặt diễm lệ trong gương chiếu hậu, vẻ mặt của cô lúc này vô cùng lạnh lẽo.

Sếp xinh đẹp giờ phút này đang rất tức giận, không nên trêu chọc!
“Vậy trước đó anh nói nhỏ với ông ta làm gì?” Tô Hiểu Vân ngồi ở bên cạnh cũng lớn tiếng hỏi, vừa rồi cô cũng nhìn thấy Trần Xuân Độ đang thì thầm to nhỏ với chủ tịch ở trong góc.

"Tôi chỉ hỏi ông ấy về bệnh tình của Đường Đức như thế nào rồi, có tái phát hay không.

Nếu không chữa khỏi, lỡ Đường Đức tức giận mà phạt chúng ta thì sẽ gặp rắc rối lớn đấy." Trần Xuân Độ nói.

Lê Kim Huyên hừ lạnh một tiếng, "Lái xe."
Chiếc Maybach bắt đầu khởi động và chạy như bay về phía trước...!

Trên một con đường khác ở thành phố T, một chiếc Mercedes Benz màu đen chạy vụt như tên bắn, cô cả và cô hai ngồi ở phía sau, sắc mặt xanh mét vô cùng khó coi.

“Một đôi cẩu nam nữ, lại dám kêu tôi xin lỗi con tiện nhân kia…Đúng là không biết điều!” Cô cả tức giận nói, tóc tai bù xù, tức giận trong lòng khó tiêu tan.

"Nhà họ Lê lúc nào thì bị chọc cho tức giận thế này? Nếu không phải nể mặt Đường Đức, Thần Vũ đã gọi người nhét bọn họ vào bao tải vứt xuống sông rồi!" Cô hai lạnh lùng nói, ánh mắt vô cùng lạnh lẽo.

Lê Thần Vũ ngồi ở ghế phó lái với vẻ mặt ảm đạm nói: "Cô cả cô hai yên tâm, nếu Lê Thần Vũ tôi không trả thù này thì không phải quân tử.”
Đột nhiên!
Di động của Lê Thần Vũ nhanh chóng vang lên!
Lê Thần Vũ lấy điện thoại di động ra, nhìn thấy một đoạn video ngắn được gửi từ một thiết bị không xác định.

Lê Thần Vũ mở ra, vẻ mặt thay đổi, toàn thân tỏa ra một sự lạnh lẽo kinh người!

Không gian trong xe nhanh chóng bị thay thế bởi một cảm giác lạnh lẽo!
Lê Thần Vũ nắm chặt điện thoại! Đôi mắt đỏ rực, giống như một con thú dữ!
“Thần Vũ, có chuyện gì vậy?” Cô hai không hiểu chuyện gì, trên người Thần Vũ tỏa ra sát khí, ngay cả bọn họ cũng bị chấn động.

Bọn họ chưa từng thấy một Lê Thần Vũ bình tĩnh kiên định sẽ xảy ra tình huống mất kiểm soát như vậy.

Ngay sau đó, chuông điện thoại di động của cô cả và cô hai vang lên!
Hai người lấy điện thoại ra, bấm vào video, bỗng nhìn thấy một đoạn video ngắn quay cảnh cô cả và cô hai xin lỗi!
Video quay rất rõ ràng, góc quay lắt léo, hoàn toàn là có người quay lén nên khiến cho mọi người không phát hiện!
Thậm chí...!ngay cả những thay đổi nhỏ trong biểu cảm của Lê Thần Vũ khi nói với Trần Xuân Độ ở bên cạnh cũng được ghi lại rõ ràng!
Hình ảnh nhục nhã nhất của nhà họ Lê bọn họ đã bị quay lại!
Đúng lúc này, một tin nhắn thoại vang lên từ điện thoại di động của Lê Thần Vũ.

"Cậu Lê, đã nhận được video chưa? Bữa tiệc riêng hôm nay...!cậu đã chuẩn bị cho tôi một món quà lớn, có qua mà không có lại thì không phải phép lắm… Tôi không chuẩn bị được quà gì, thật không xứng là con rể nhà họ Lê… cho nên tôi cũng đã chuẩn bị một món quà cho cậu, mong cậu vui vẻ nhận lấy.

”Giọng nói của Trần Xuân Độ hết sức kiêu ngạo, từng câu từng chữ truyền vào tai Lê Thần Vũ, khiến cho sắc mặt của anh ta càng thêm dữ tợn!
“Tên Nhĩ Đông Trần này!!” Cô cả và cô hai hét lên, khuôn mặt tức giận gần như bị biến dạng!
Đây là giễu cợt! Là khiêu khích! Không che giấu một chút nào, là sự chế nhạo trần trụi!
Ở yến tiệc riêng, Lê Thần Vũ muốn tát Trần Xuân Độ, thế nhưng không chỉ không tát được Trần Xuân Độ, mà còn bị Trần Xuân Độ đánh trả...!Hơn nữa, anh ta còn tát Lê Thần Vũ mấy bạt tai!
Mặt của Lê Thần Vũ đau nhức, nóng hừng hực! Cơn đau làm tổn thương đến tâm hồn anh ta, khiến cho anh nổi quạu!
"Cậu Lê yên tâm, tôi sẽ không truyền đoạn video này ra.

Tôi sẽ để nó trong điện thoại di động và xem đi xem lại nhiều lần..." Giọng nói của Trần Xuân Độ vẫn chưa dừng lại, Lê Thần Vũ đã không thể nhẫn nhịn được nữa.

Anh ta giơ điện thoại lên và hung hăng đập xuống dưới chân mình!
"Trần Xuân Độ! Mày phải chết!" Sự sỉ nhục của Trần Xuân Độ khiến cậu hai nhà họ Lê đánh mất lý trí, lúc này, tiếng gầm dữ tợn và điên cuồng của anh ta vang lên trong xe...!
Mà lúc này Trần Xuân Độ sao có thể biết được những chuyện đó, chiếc Maybach dừng lại trước cửa nhà họ Lê, hai người đẹp Lê Kim Huyên và Tô Hiểu Vân bước xuống xe, bước vào cánh cổng cao ngất của nhà họ Lê...!
Trần Xuân Độ nhìn hai bóng người thanh lệ qua cửa kính xe, khóe miệng nở nụ cười, lái xe đến ga ra dưới tầng hầm...!
Nửa đêm, Lê Thần Vũ ở trong biệt thự, Lê Quán Sâm ngồi ở trên ghế sofa, xem đoạn video lặp đi lặp lại, vẻ mặt vô cùng khó coi.

“Tên Nhĩ Đông Trần này quá kiêu ngạo, không phải cậu ta đang chế nhạo toàn bộ gia tộc họ Lê của chúng ta sao!” Lê Quán Sâm nói.

“Thanh danh của nhà họ Lê chúng ta sớm muộn gì cũng sẽ bị hủy hoại trong tay anh ta!” Cô cả nói.

“Ba, con quyết định rồi… Con muốn công khai chiếm giữ tập đoàn Lê thị… Con không chỉ muốn có quyền phát biểu… Mà con còn muốn toàn bộ tập đoàn Lê thị!” Đôi mắt Lê Thần Vũ đầy sâu xa, giọng điệu lạnh lẽo, anh ta muốn trả thù! Muốn điên cuồng trả thù.

“Được, đôi cẩu nam nữ kia ỷ có Đường Đức che chở, bây giờ không chút kiêng nể gì cả.” Lê Quán Sâm nói.

“Đường Đức?” Lê Thần Vũ cười khinh thường: “Đường Đức có thể che cho bọn họ tạm thời, nhưng có thể che cho bọn họ cả đời không? Đường Đức đêm nay lên máy bay trở về Yến Kinh rồi.”
“Con định làm thế nào?” Lê Quán Sâm hỏi.

“Tiền, con muốn tiền, phải thật nhiều tiền!” Lê Thần Vũ bình tĩnh nói, giọng nói không lớn, nhưng lại vang vọng giống như Thiên Lôi.

Lê Quán Sâm sửng sốt một chút: "Thần Vũ, con không thiếu tiền, còn muốn tiền gì nữa?"

Khóe miệng Lê Thần Vũ nhếch lên một độ cong sâu xa: "Ba, ba sẽ sớm biết thôi..."
Sáng hôm sau, sau khi Lê Kim Huyên đi làm, Trần Xuân Độ vẫn làm việc nhà như thường lệ.

Đột nhiên, một chuỗi tiếng lạch cạch từ trên lầu truyền xuống, Tô Hiểu Vân từ trên lầu hai bước xuống, vẻ mặt ngưng trọng hét lên: "Thằng nhỏ kia, qua đây."
“Sao vậy?”
Trần Xuân Độ nghiêng người.

“Nhìn cái này xem.” Tô Hiểu Vân đưa máy tính bảng cho Trần Xuân Độ.

Trần Xuân Độ vừa nhìn, vẻ mặt hơi thay đổi!
“Đây là có ý gì?” Trần Xuân Độ đưa máy tính bảng lại rồi hỏi.

“Phiên giao dịch sáng nay của tập đoàn Lê thị vừa mở, giá cổ phiếu giảm đột ngột, hiện tại đã bốc hơi hơn ba trăm tỷ!” Tô Hiểu Vân nghiêm mặt nói.

“Đã xảy ra chuyện gì?” Trần Xuân Độ cau mày.

“Tôi cũng không biết, sợ là có đối thủ cạnh tranh đang nhằm vào Lê thị.” Tô Hiểu Vân suy nghĩ một chút, nói ra một câu suy đoán.


Trong tòa cao ốc Lê thị lúc này đang vô cùng hỗn loạn, trong phòng làm việc, vô số nhân viên đang vội vã bước đi, chuông điện thoại không ngừng vang lên.

Trong văn phòng chủ tịch, Lê Kim Huyên hai tay ôm ngực, lông mày cau lại.

Điện thoại trong văn phòng chủ tịch không ngừng đổ chuông và vẫn chưa dừng lại!
"Giám đốc Lê, không xong rồi, trên thị trường chứng khoán lại biến động, giá cổ phiếu của Lê thị lại giảm xuống!"
Một người quản lý lao vào văn phòng của giám đốc và lo lắng báo cáo.

"Giám đốc Lê, thị trường chứng khoán sợ là gặp phải đối thủ cố tình chèn ép, vẫn đang không ngừng thu mua cổ phiếu của Lê thị với giá rất thấp.

Hiện tại thị trường chứng khoán ở thành phố T đang rất hỗn loạn!"
Ngay sau đó, một nữ thư ký của chủ tịch cũng bước vào phòng làm việc, vẻ mặt cũng khó coi không kém.

“Giám đốc Lê, đội xử lý khủng hoảng đã đưa ra dự đoán, trong vòng 24 giờ nữa, Lê thị sẽ bị hủy vì phá sản!” Lâm Trinh Tuyết vội vàng bước vào đưa báo cáo.

“Đây… rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy?” Lê Kim Huyên cũng xem như là có vô số kinh nghiệm khi đối mặt với khủng hoảng đột ngột, nhưng lúc này khuôn mặt xinh xắn thanh tú cũng trở nên trắng bệch, lộ ra vẻ hoảng sợ!
Cô chưa bao giờ gặp phải chuyện bất thường và khủng khiếp như vậy! Tập đoàn Lê thị khổng lồ chỉ qua một đêm, không ngờ lại đến mức phá sản!


Bình Luận (0)
Comment