CHƯƠNG 792
Taylor biến sắc, hắn chợt giơ con dao găm trong tay lên chặn trước ngực.
“Keng!” Con dao găm đen bay tới, đánh vào con dao găm của Taylor phát ra âm thanh kim loại va chạm mạnh.
Toàn thân Taylor bị sức mạnh đáng sợ mà con dao găm mang tới đánh bay ra ngoài.
“Ruỳnh!” Taylor đập mạnh vào tường, bức tường không chịu nổi sức mạnh đó bèn sụp đổ.
Taylor nặng nề ngã xuống trong đống đổ nát, máu không ngừng trào ra từ miệng, không thể ngăn được.
Con dao găm đen tuyền cắm trên mặt đất bên cạnh toát ra ánh sáng lạnh lẽo khiến người ta run sợ.
Taylor kinh hãi, rùng mình quay đầu lại, lần này… cuối cùng hắn cũng được nhìn rõ con dao găm đen kịt này.
Toàn thân Taylor run lên, đồng tử co rụt kịch liệt mang theo sự hoảng sợ chưa từng có.
“Long Nha!” Giọng Taylor run run, hắn bàng hoàng không dám tin. Cuối cùng hắn cũng nhận ra con dao găm này, đây là con dao khủng khiếp đã làm chấn động chiến tường hải ngoại có tên là Long Nha!
Trong đêm đen, Trần Xuân Độ chầm chậm bước tới, mỗi bước đi đều mang theo sát khí kinh người.
Con ngươi Taylor co rút kịch liệt, hắn nhìn chằm chằm bóng dáng quen thuộc mà đáng sợ trong màn đêm. Bóng dáng đó đang từ từ đến gần, tựa như mang theo sát khí của màn đêm trải dài vô tận… Bóng dáng ấy chồng lên bóng dáng của người đàn ông đáng sợ trong tâm trí, cuối cùng hoàn toàn trùng khớp!
Toàn thân Taylor run rẩy kịch liệt, hắn không quan tâm máu đang trào ra khỏi khoé miệng mình, run rẩy đứng dậy quỳ mạnh xuống đất, thậm chí xương bánh chè đã bắt đầu nứt ra.
“Long… Long Vương, xin tha mạng!” Giọng Taylor cực kỳ run rẩy, đây là sự hoảng sợ phát ra từ tận đáy lòng.
Khi nghe thấy thủ lĩnh hô lên hai chữ này, đám lính đánh thuê nước ngoài nhìn nhau, vẻ mặt đều vô cùng kinh ngạc và khó tin!
Long Vương? Long Vương của quân đội lính đánh thuê Long Hồn?
Toàn bộ lính đánh thuê đều biến sắc, tái nhợt, sợ hãi tựa như tro tàn.
Vô số tiếng quỳ gối vang lên xuyên thấu màn đêm, tất cả lính đánh thuê nước ngoài đều quỳ xuống, toàn thân run rẩy dữ dội.
Trong khách sạn, nhóm nhân viên bảo vệ đã hoàn toàn ngây người, ngơ ngác nhìn cảnh tượng khó tin này. Nhóm lính đánh thuê đó… tất cả đều quỳ xuống? Tại sao lại thế? Chuyện này là thế nào?
Trần Xuân Độ từ từ đến gần, như thể sát thần hạ phàm.
Nhóm lính đánh thuê đều run rẩy, đó là nỗi sợ hãi từ sâu thẳm trong tâm hồn. Bọn họ nằm mơ cũng không ngờ, mục tiêu ám sát lần này lại là Long Vương – vị thần làm rung chuyển toàn bộ thế giới loạn lạc ở nước ngoài!
“Đội quân lính đánh thuê Black Hawk, Taylor!” Giọng Trần Xuân Độ bình tĩnh nhưng lại xen lẫn chút tàn bạo ớn lạnh.
Người Taylor run rẩy, hắn ngã ngồi xuống đất, kinh mãi tới mức nói không nên lời.
“Bài học tao dạy chủ quân đoàn các người lần trước vẫn chưa đủ hay sao mà còn phái mày tới để tìm cái chết!” Giọng Trần Xuân Độ như đến từ địa ngục, không khí xung quanh rét lạnh.
Cơ thể Taylor run lên dữ dội, khuôn mặt tái nhợt vì sợ hãi. Chỉ thấy bên má trái của hắn, tai trái đã bị cắt mất.
“Xin Long Vương tha tội!” Taylor nằm rạp xuống đất, dập đầu sát đất, trán hắn đã bị đập rách da, chảy máu, nhưng hắn vẫn không có ý dừng lại, mặt đất đã loang lổ máu tanh.
Bên trong khách sạn, vẻ mặt các nhân viên bảo vệ đều sững sờ, bọn họ ngẩn người hoá đá. Long Vương? Bọn họ lại nghe thấy cái tên này một lần nữa. Rốt cuộc Long Vương tượng trưng cho điều gì?
Hai từ này đại diện cho tượng trưng của thân phận thế nào?
Trần Xuân Độ thờ ơ nhìn Taylor, đột nhiên quát lên: “Nước C cho phép lính đánh thuê các người xâm phạm?”
Tiếng quát này như có luồng khí khủng khiếp, toàn thân Taylor run rẩy kịch liệt, toàn thân run lẩy bẩy.
Mà nhóm lính đánh thuê nước ngoài đang quỳ trên đất lại càng run hơn, vào lúc này bọn họ đều đã cảm nhận được cái chết.
Bởi vì… không ngờ bọn họ lại dám tấn công ám sát Long Vương? Đội quân lính đánh thuê Black Hawk nằm mơ cũng không ngờ mục tiêu mình ám sát lại là Long Vương, cơn ác mộng của thế giới hải ngoại!
Taylor giấu mọi thứ với họ, bọn họ cứ nghĩ chỉ là một sát thủ mạnh bình thường, nhưng bây giờ mới biết không ngờ lại là Long Vương.