Chàng Rể Phế Vật

Chương 797

CHƯƠNG 797


Đôi mắt già nua của Hoàng Sơn hơi cứng đờ lại, dường như ông ta có hơi kinh ngạc.


“Thú vị đấy… trên thế gian này, người có thể tiếp được một chiêu của tôi đã ít nay lại càng thêm ít…”


Giọng nói già nua của Hoàng Sơn kéo dài, nhưng lại mang theo một tia sức mạnh dồi dào đến mức tận cùng.


Trần Xuân Độ nghe thấy vậy thì khóe miệng hơi nhếch lên, dường như còn mang theo một tia khinh thường nữa.


“Lão già, kiên nhẫn của tôi có hạn, lập tức để tôi đi, có lẽ hai chúng ta có thể bình yên vô sự… Bằng không… tôi không chắc rằng xương cốt già yếu này của ông có chịu đựng được giày vò hay không đâu…” Giọng nói của Trần Xuân Độ vô cùng bình tĩnh, nhưng lại mang theo một tia uy hiếp thật sâu!


Không khí càng trở nên áp bức và lạnh lẽo hơn nữa!


Bỗng nhiên, sắc mặt Hoàng Sơn cứng đờ lại, ông ta kéo dài giọng nói già nua của mình!


“Người trẻ tuổi, cậu có biết… Bản thân đang nói gì không?”


Trần Xuân Độ không chút kiêng kỵ mà nhìn chằm chằm vào tên Hoàng Sơn này, trong lời nói có chút hàm ý: “Đương nhiên, tôi cảm thấy ông đến đây vì tiền thưởng thôi, lại cứ hết lần này đến lần khác bày ra bộ dạng dáng vẻ đạo mạo.!


“Hỗn xược!” Hoàng Sơn kéo dài giọng nói già nua của mình, một cỗ sát khí vô tận lan tràn ra! Đột nhiên, mặt đất dưới chân ông ta rạn nứt rồi sụp đổi! Luồng khí cực lớn chấn động!


“Vèo!” Chỉ thấy ông ta quét ngang chân một cái! Vô số lá rụng rơi trên mặt đất kia bị càn quét lên trong nháy mắt rồi xoay tròn một trận trên không trung, tựa như muốn hóa thành một trận lốc xoáy vậy!


Bỗng nhiên, cơ thể già nua của Hoàng Sơn kia hơi khom xuống rồi hóa thành tia chớp mà xẹt qua đống lá rụng đó một cách điên cuồng!


“Vèo vèo vèo!” Vô số lá rụng mang theo lực đạo vô cùng vô tận mà bắn ra từ trong tay ông ta! Giống như vô số uy áp mang ý sát phạt đáng sợ mà ác liệt!


Không khí chấn động một trận! Lá rụng hóa thành ý sát phạt chấn động của đất trời rồi mạnh mẽ tấn công về phía Trần Xuân Độ!


Trong nháy mắt này, ánh mắt của Trần Xuân Độ bất chợt ngưng trọng lại!


Thân thể lão già hơi gầy yếu, nhưng sức mạnh bộc phát ra… Lại có một sự tương phản lớn so với ngoại hình! Mỗi chiêu đều liên tục dự dội, kinh khủng như vậy!


Giờ phút này, Trần Xuân Độ căn bản không còn suy nghĩ gì nữa! Cơn gió dữ dội đang ùa tới trước mặt kia! Anh có tránh cũng không thể tránh được!


Thân pháp của Trần Xuân Độ bùng lên, trực tiếp bổ ra song chưởng, hóa thành một bóng mờ!


“Vút vút vút ——!” Những nơi bị song chưởng của anh chém vào… Không khí đều bị rung động kịch liệt!


Trận cuồng phong lá rụng kinh khủng lao tới bị chém thành từng mảnh vỡ trong chớp mắt…


Sắc mặc Hoàng Sơn đột nhiên cứng lại! Hai chân dùng sức giẫm mạnh!


“Răng rắc!” Bàn đá xanh dưới chân lập tức rạn nứt vỡ nát thành những mảnh vụn!


“Đi!” Thân thể già nua của ông ta bỗng nhiên bay lên không trung rồi xoay tròn, cẳng chân dài dùng sức quét qua!


Vô số đá vụn bụi đất trên mặt đất hóa thành sức tấn công đáng sợ, trực tiếp cắt ngang không khí, mang theo tiếng gào nhẹ, bay về phía Trần Xuân Độ!


Cú tấn công kéo dài, quay xung quanh Trần Xuân Độ một vòng… Vô số bụi đất tung bay tụ lại rất kinh khủng! Đây là tuyệt chiêu đuổi tận giết tuyệt, vô cùng kinh khủng! Cho dù Trần Xuân Độ Chu có chạy qua tất cả ngõ ngách, sự tấn công vẫn bay vèo vèo! Không thể tránh được!


Hoàng Sơn từ từ rút tay về, đặt ra sau lưng, cả người giống như thanh kiếm dài cổ xưa, không phát hiện ra bất kì sự khác thường nào.


Sau khi vô số bụi đất tấn công mạnh mẽ… Thì chậm rãi tản đi…


Bóng người kia vẫn bình tĩnh đứng tại chỗ như trước, lạnh lùng cao ngạo tựa như một bức tượng.


Đùng! Nhìn thấy bóng người hoàn hảo không tổn hại chút nào của Trần Xuân Độ… Đôi mắt già nua của Hoàng Sơn bỗng nhiên trợn to chứa đầy vẻ không dám tin!


Hoàng Sơn đã tự ra tay… Vậy mà đối phương… Vẫn hoàn hảo không bị tổn thương chút nào?


“Ông già, sức chịu đựng của tôi có giới hạn… Tôi còn rất nhiều đối thủ, ông vẫn nên cút xéo nhanh đi!”


Giọng nói của Trần Xuân Độ vô cùng lạnh lẽo, gần như mang theo vẻ khiêu khích không chút kiêng kỵ.


Sắc mặt Hoàng Sơn vô cùng nghiêm túc, hôm nay… Người này là đối thủ bí ẩn và khó lường nhất mà ông ta từng gặp trong hàng trăm năm cuộc đời! Thậm chí thần bí đến nỗi… Làm ông ta cảm thấy hơi đáng sợ!


Trần Xuân Độ Bình tĩnh cao ngạo đứng đấy, hiển nhiên anh đã mất kiên nhẫn: “Ông già, ông có đánh không?” Nói xong, anh chạy lên phía trước một bước!

Bình Luận (0)
Comment