Chàng Rể Phế Vật

Chương 830

CHƯƠNG 830


“Sao giờ mới đến?” Nhìn thấy Tô Loan Loan, Lê Kim Huyên thở phào nhẹ nhõm hỏi.


“Cô vốn không cần phí sức tránh né những người này, ở đây cô là khách quý, chúng ta đã an toàn tuyệt đối.” Trần Xuân Độ liếc mắt về phía sau giải thích.


Sắc mặt Tô Loan Loan ngưng đọng, Lê Kim Huyên hừ lạnh một tiếng, bất mãn quay đầu nhìn về phía Trần Xuân Độ khẽ quát: “Anh câm miệng.”


Trần Xuân Độ chỉ có thể phẫn nộ mà ngậm miệng lại.


“Lê tổng, đây là hành lý của cô, tôi đã xử lý xong dấu vết của chúng ta.” Tô Loan Loan nói rằng.


“Dấu vết?” Lê Kim Huyên sửng sốt, trong một thoáng cô không phản ứng lại kịp, không hiểu Tô Loan Loan đang nói cái gì.


“Chính là dấu vết do chúng ta tạo ra, cảnh sát không có cách nào thông qua những dấu vết này để truy xét đến trên người chúng ta.” Trần Xuân Độ giải thích.


Ngay khi mấy người bọn họ đang nói chuyện với nhau, bên ngoài sân bay, một chiếc Maybach màu đen đột nhiên xuất hiện, hoành hành ngang ngược chạy thẳng một đường, không chút kiêng kỵ xông vào sân bay. Chiếc xe đã được gia cố cường hóa dễ dàng phá thủng tường xi măng, chạy thẳng vào trong.


“Là ai, lập tức dừng lại!” Những bảo vệ chạy tới đều mang sắc mặt đề phòng quát lớn bảo chiếc Maybach màu đen kia dừng lại!


“Ầm!” Maybach màu đen đã dừng, nhưng đột nhiên hai ngọn đèn ở trước đầu xe sáng lên. Ngay sau đó, một tiếng nổ đinh tai nhức óc vang lên, giống như mãnh thú rít gào, chiếc Maybach brừm một tiếng phóng về phía đám bảo vệ!


“Bịch bịch bịch!”


Mấy tiếng va chạm vang lên, đám bảo vệ không kịp né tránh, bị Maybach nhẹ nhàng đụng bay, phi ngược ra ngoài hơn mười mét giống như con diều đứt dây!


Một bảo vệ trong số đó “phụt” một tiếng phun ra một ngụm máu, anh ta cố hết sức muốn đứng lên nhưng hai chân đã bị một đoạn bê tông cốt thép rơi xuống đập gãy.


Mà người bảo vệ bên cạnh anh ta còn thảm hại hơn, bị một cây thép xuyên thủng từ thắt lưng qua bụng khiến chỗ đó huyết nhục không rõ, nhìn thấy mà giật mình!


“Tiếp tục lái đi.”


Ngồi ở phía sau Maybach, một đạo thân ảnh mang kính râm lạnh lùng mở miệng, giống như sinh mệnh của những người này ở trong mắt anh ta cũng chỉ giống như đám kiến hôi yếu đuối.


“Răng rắc…”


Động cơ của Maybach khởi động lần thứ hai, tài xế lái Maybach chậm rãi nghiền qua những thân thể đã ngã quỵ một lần nữa. Ngay sau đó, máu tươi bắn lên bánh xe rồi chậm rãi chảy xuôi nhỏ giọt xuống đất, một màn này trông vô cùng máu tanh, giống như địa ngục trần gian!


“Răng rắc…”


Maybach chậm rãi nghiền ép qua cổ của mấy người bảo vệ. Mà bọn họ thì ngay cả cơ hội kêu thảm cũng không có, chỉ trong nháy mắt đã bị giết chết.


Không chỉ có như vậy, ngay sau đó, Maybach lại vô tình bá đạo phóng qua hành lang thông đến máy bay tư nhân của sân bay!


“Rầm rầm rầm!” Đầu xe đã được cường hóa dễ dàng tông sập hành lang nhưng vẫn không tổn hại gì!


“Phanh!” Khoảnh khắc tông sập một đoạn hành lang cuối cùng thì bỗng nhiên, trên bức tường xuất hiện một cái động lớn, sân bay rộng rãi đập vào mi mắt!


Lúc này minh chủ Ma Minh đang ngồi ở phía sau, trong tay cầm một ly rượu chân cao xa hoa. Chất lỏng trong suốt sáng bóng trong ly lay động, ánh mắt anh ta thâm thúy như màn đêm.


Chuyện còn làm cho người ta khiếp sợ hơn là thời điểm Maybach tông phá lung tung ở trong hành lang thì ly rượu chân cao mà vị minh chủ Ma Minh cầm trong tay này lại không rung động chút nào, vẫn vững vàng ở đó, thậm chí cũng không hề sánh ra dù chỉ là một giọt rượu!


Bàn tay minh chủ vững chắc dị thường, mặc kệ Maybach va đụng kịch liệt đến cỡ nào, anh ta ngồi ở phía sau vẫn không hề nhúc nhích, vững như bàn thạch.


Cũng chính vì phần công lực này cho nên anh ta mới có tự tin khiêu chiến Long Vương.


Toàn bộ Yên Kinh chẳng có mấy ai có thể chưởng khống lực lượng được như anh ta.


“Ầm!” Hàng lang bị phá ra một cái động lớn, Maybach nhẹ nhàng vọt vào sân bay, xông thẳng về phía máy bay tư nhân của Lê Kim Huyên ở xa xa.


“Có chuyện gì vậy?”


Trong máy bay tư nhân, Lê Kim Huyên nghe được âm thanh khác thường, cô nghi ngờ nhìn ra bên ngoài thông qua cửa sổ thủy tinh.

Bình Luận (0)
Comment