Chàng Rể Phế Vật

Chương 879

CHƯƠNG 879


Cùng lúc đó, một bức thư bí ẩn được gửi đến hòm thư của tổng giám đốc tập đoàn Lê thị qua đường bưu điện.


Lê Kim Huyên đang xử lý tài liệu trong văn phòng thì đột nhiên nghe vang lên tiếng gõ cửa.


“Mời vào.”


Cửa văn phòng nhẹ nhàng mở ra, một bóng người xinh đẹp bước vào văn phòng.


“Tổng giám đốc Lê, có một bức thư gửi cho chị.” Thư ký nhẹ nhàng bước tới trước bàn làm việc và đưa bức thư được đóng bì đặc biệt cho Lê Kim Huyên.


Lê Kim Huyên nghe vậy thì hơi sững sờ, ngẩng khuôn mặt xinh đẹp lên và nhận lấy bức thư với vẻ nghi hoặc.


“Là ai đã gửi đến?”


Thư ký khẽ lắc đầu: “Tôi không biết… mới nhận được sáng nay, không có để tên người gửi.”


Trần Xuân Độ ngồi trên ghế sô pha, bình tĩnh gặm táo dửng dưng như thường. Thế nhưng, khi đảo mắt qua lá thư… ánh mắt bình tĩnh và hờ hững của anh lại hơi nheo lại!


Khi nhìn thấy bức thư này, ánh mắt của Trần Xuân Độ nghiêm túc hẳn lên!


Đó là một phong bì màu đen! Vô cùng bóng loáng, nhưng lại đen thăm thẳm!


Người khác có lẽ không biết… nhưng anh thì biết ý nghĩa ẩn chứa của bức thư này là gì!


Màu đen, một màu mà chỉ có thế lực ngầm mới sử dụng! Phong bì đen, đại biểu cho điều gì?


Trên toàn thế giới, phương thức gửi thư chung mà thế lực ngầm ở nước ngoài sử dụng… chính là dùng phong bì đen!


Đây… là một lá thư chuyên dùng bởi các thế lực ngầm ở nước ngoài! Người gửi bức thư này… là một nhóm thế lực ngầm ở nước ngoài!


Lê Kim Huyên nhìn bức thư trong tay với vẻ ngờ vực, do dự vài giây, cô mới chậm rãi mở phong bì ra.


Bao bì của bức thư này rất tinh xảo và kín đáo, được buộc bằng dây đeo màu đen, toàn bộ là màu đen, tạo cho người ta một cảm giác khó hiểu.


Cẩn thận mở phong bì ra, đây là một bức thư đặc biệt, không có bất kỳ chữ viết nào, chỉ có một máy ghi âm điện tử nhỏ xíu.


Khi phong bì được mở ra, máy ghi âm điện tử được kích hoạt, giọng nói không lưu loát của một người đàn ông phát ra.


“Lê Kim Huyên, tôi là thành viên của tổ chức Yamamoto… Yamamoto Miya… Hôm nay đến nước C, nhận lời mời của Richard, mời cô đúng sáu giờ tối nay đến khách sạn để tham gia vào cuộc thảo luận lần này…


Quá giờ không đợi!”


Nghe những lời này, khuôn mặt xinh đẹp của Lê Kim Huyên đông cứng lại… Tổ chức Yamamoto? Lại xuất hiện một thế lực vô hình! Hơn nữa… lại là vì Richard!


Rốt cuộc thì Richard đó muốn làm gì!


Vẫn chưa xong!


“Cô có nghe nói đến tổ chức Yamamoto chưa?” Lê Kim Huyên nhìn thư ký bằng đôi mắt đẹp.


Thư ký nghe vậy thì sửng sốt, bối rối lắc đầu nói: “Chưa… chưa từng nghe qua.”


Vẻ nghi hoặc và nghiêm trọng trong mắt Lê Kim Huyên càng ngày càng sâu… Cái gọi là tổ chức Yamamoto này… là thế lực gì? Tự dưng gửi cho mình một lá thư, còn trực tiếp mở lời nói muốn thương lượng? Cũng có phần quá độc đoán rồi, đúng không?


Cuối cùng, Lê Kim Huyên chuyển ánh mắt về phía Trần Xuân Độ, chậm rãi hỏi: “Anh có biết tổ chức Yamamoto này không?”


Trần Xuân Độ thờ ơ ngồi trên ghế sô pha, hơi nheo mắt lại rồi gật đầu.


Lê Kim Huyên không khỏi sửng sốt… Anh ta thật sự biết?

Bình Luận (0)
Comment