Chàng Rể Phế Vật

Chương 989

CHƯƠNG 989


Thư ký khom người thận trọng nói: “Bên dưới có một cô gái xa lạ đang làm ầm ĩ… la hét đòi gặp ngài…”


Lạc Quán Trung chậm rãi nhả ra một vòng khói, mang theo vẻ lạnh lùng khinh thường hỏi: “Cô ta đòi gặp tôi có chuyện gì?”


“Cô ta nói… muốn ngài thả tên trọng phạm Trần Xuân Độ kia ra…” Thư ký nhẹ giọng nói.


Lạc Quán Trung híp mắt một cái, đầu tiên là khựng lại, sau đó vẻ trào phúng khinh thường trên mặt càng đậm…


“Cục trưởng, chắc cô gái này là một tình nhân của Trần Xuân Độ… Thấy người đàn ông của mình bị bắt cho nên tới làm ầm lên…” Thư ký phỏng đoán.


Lạc Quán Trung nhàn nhạt rít một hơi, nhắm mắt lại khoát tay nói: “Đuổi cô ta ra đi… Nếu còn gây nữa thì trực tiếp bắt giữ vì tội làm rối loạn trật tự công cộng…”


“Rõ.” Thư ký gật đầu cung kính lui xuống.


Khoé môi Lạc Quán Trung cong lên tạo thành một nụ cười nhàn nhạt… sau ván cờ Trần Xuân Độ này… Tiền đồ tương lai của ông ta sẽ bừng sáng!


Dưới lầu của cục cảnh sát, cô gái kia đang chống nạnh thở phì phò giằng co với một đám cảnh sát.


“Người đẹp, tôi khuyên cô nhanh chóng rời khỏi đây đi, nếu như cô không đi, đừng trách chúng tôi bắt giam cô vì tội gây rối loạn trật tự công cộng…” Một nhân viên cảnh sát lạnh lùng nói, dường như mang theo một tia uy hiếp.


Cô gái nghe thấy câu này, tức đến mức lập tức dừng lại!


“Được lắm… các người muốn bắt tôi đúng không? Ngược lại tôi muốn nhìn xem, ở cái thành phố T này ai dám đụng đến tôi?” Nói xong, cô ta trực tiếp chìa cổ tay trắng nõn ra, ra vẻ như đang chờ đợi bị còng tay…


Lúc này cô ta hoàn toàn trở thành một cô gái xấu tính… Không còn cách nào khác… những lúc thế này, cô ta chỉ có thể ra sức đanh đá… Bởi vì cô ta căn bản không biết chi tiết then chốt… cô ta chỉ có thể giả bộ hồ đồ, muốn thử giải cứu Trần Xuân Độ.


Đối với người đẹp chua ngoa ngang ngược này, một đám cảnh sát thực sự hết nói nổi. Cô ta như vậy vốn là muốn quậy phá đây mà!


Một phụ nữ trung niên rốt cục cũng không nhịn được nữa. Bà ta không nói nhiều, trực tiếp lấy ra một cái còng tay mới tinh ở trong tủ sắt, giơ còng tay lên… đi về phía Tần Bàn Nhược!


“Nơi này là cục cảnh sát, không phải chỗ cho cô quậy phá!” Người phụ nữ trung niên tức giận xông lên, mắt thấy cái còng sắt sáng loáng sắp còng vào cổ tay của Tần Bàn Nhược…


Đúng lúc này, bên ngoài cục cảnh sát chợt vang lên một tràng tiếng động cơ của xe thể thao!


Một chiếc Audi màu đen đột ngột dừng trước cửa cục cảnh sát.


Một ông già chậm rãi bước ra, khi ông ta nhìn thấy tình cảnh trong cục cảnh sát… nữ nhân viên đang cầm còng sắt đi về phía cô gái… sắc mặt ông già lập tức thay đổi! ông già vẫn luôn bình tĩnh thản nhiên vào giờ khắc này rốt cục cũng biến sắc!


“Dừng tay.” Giọng nói của ông già ẩn chứa từ tính không gì sánh được, nhưng trong đó cũng mang một tiếng quát lớn.


Đám nhân viên cảnh sát có mặt ở nơi này đều sững sờ… Vì sao còn chưa giải quyết xong chuyện này… mà lại có người đến rồi? Mấy ngày gần đây, có quá nhiều người đến cục cảnh sát thăm hỏi! Từ khi Trần Xuân Độ kia bị bắt… các quan chức trong thành phố T đều đến đây… Còn có luật sư hàng đầu của các công ty luật đến đây can thiệp… Cục cảnh sát của bọn họ gần như đã sắp trở thành nơi chiêu đãi khách khứa… không có lúc nào được yên ổn.


Ông ta nhanh chóng bước vào trong cục, sắc mặt nghiêm nghị ngưng trọng, thong thả đi tới trước mặt cảnh sát nữ, bình tĩnh mà lạnh lùng nói: “Cô có biết cô đang làm gì không?” Giờ khắc này, ông già vậy mà lại có chút băng lãnh.

Bình Luận (0)
Comment