*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.“Ai là mẹ vợ của anh chứ?”
“Đồ không biết xấu hổi”
Uông Linh Đan hung dữ trừng mắt nhìn thoáng qua Bùi Nguyên Minh, thế nhưng cô ta không thể không thừa nhận, bị Bùi Nguyên Minh trêu chọc như thế, tâm trạng nặng nê của cô ta đã tốt hơn nhiều.
Lúc này đây, sau khi suy nghĩ một lát, Uông Linh Đan thở dài nói.
“Mẹ tôi là vợ cả của ba tôi, hơn nữa năm đó bà ấy cũng là một trong những thành viên cấp cao của phân hội Long Môn thủ đô, sau khi hai người bọn họ kết hôn cũng coi như là hòa thuận, hạnh phúc, tôn trọng lẫn nhau.”
“Nhưng vào năm tôi mười tám tuổi, ba tôi đột nhiên dẫn một người phụ nữ về nhà, người phụ nữ này chính là Kim Tuyết Ngọc.”
“Theo như lời ba tôi nói, Kim Tuyết Ngọc là con gái nhà họ Kim ở Kim Lăng, thân phận hiển hách, đối với việc ông ấy lên chức phân hội trưởng mà nói là một sự giúp đỡ rất lớn”
“Vì thế ông ấy hy vọng mẹ tôi có thể “thoái vị”
nhường chức, chủ động đưa ra ly hôn”
“Nhưng mẹ tôi là người tập võ, tính cách của bà ấy rất kiên cường, sao bà ấy có thể đồng ý được chứ? Chẳng những bà ấy từ chối, hơn nữa còn tự tay tát Kim Tuyết Ngọc một cái...
“Sau đó..."
“Tối hôm đó, có mấy cao thủ tu luyện võ cổ xâm nhập vào trong nhà tôi, mẹ của tôi không địch lại được bọn họ, bà ấy bị thương nặng, từ đó võ công bị phế đi, co quắp trên giường hôn mê...”
“Mà người phụ nữ kia cũng thuận lợi gả cho ba tôi, đồng thời ba tôi thế mà sinh lòng áy náy, ông ấy đã đưa mẹ tôi
- Người đã biến thành người thực vật đến một viện an dưỡng ở Bắc Âu”
“Khi đó mặc dù tôi loáng thoáng biết được một số chân tướng, thế nhưng tuổi tác của tôi quá nhỏ, không quyền không tiền, sao có thể đấu được với Kim Tuyết Ngọc chứ?”
“Những năm gần đây, Kim Tuyết Ngọc càng thêm dùng tiền thuốc men của mẹ để khổng chế tôi, âm mưu biến tôi thành công cụ trong tay cô ta.”
“Nhất là sau khi hội trưởng Sở Văn Trung chết, cô ta vì muốn nâng ba tôi lên vị trí hội trưởng đã liên thủ với nhà họ Chân ở thủ đô”
“Mà điều kiện của Chân Vũ Long là gì thì anh cũng biết rồi đó, đó chính là để tôi gả cho anh tai”
Uông Linh Đan dùng giọng điệu bình tĩnh nói ra mọi chuyện, nhưng cho dù như thế thì trong lúc vô thức, chân ga của chiếc xe Ferrari này cũng bắt đầu gầm rú.
“Mặc dù Chân Vũ Long là thế tử nhà họ Chân ở thủ đô, là một trong sáu thế tử ở thủ đô này, nhưng đối với anh ta, tôi chẳng có chút cảm giác nào.”
“Bởi vì ở trong mắt tôi, anh ta và ba tôi là cùng một loại người.”
“Hôm nay anh ta có thể vì lợi ích mà cưới tôi thì ngày mai anh ta cũng có thể vì lợi ích mà đánh tôi vào vực sâu vạn trượng!”
“Cho nên yêu câu gả cho Chân Vũ Long kia, cho dù như thế nào thì tôi cũng sẽ không đồng ý!”
- -----------------