Chương 2869:
“Tuy rằng anh quyền thế kinh người, tuy rằng tôi chỉ là một con hát nho nhỏ!”
“Tuy rằng một câu của anh có thể phong sát tôi!”
“Thế nhưng anh không được quên, sau lưng tôi cũng có người!”
“Các người không quan tâm mà trở mặt như vậy, không để cho tôi đường sống, chẳng lẽ không cảm thấy mình quá ngang ngược à?”
“Hơn nữa trên cái thế giới này, luôn luôn đều là phong thủy luân chuyển, năm nay đến nhà của tôi!”
“Ba mươi năm Hà Đông, bốn mươi năm Hà Tây!”
“Ngày sau, các người nhất định sẽ vì chuyện hôm nay mà trả giá thật lớn!”
Trần Đồng Hoa tự biết hôm nay mình đã không làm gì được Bùi Nguyên Minh rồi.
Thế nhưng cho dù thế nào, cô ta đều là ngôi sao lớn, sau khi cầu xin tha thứ vô dụng, làm sao có thể mặt xám mày tro mà đi, tất nhiên là muốn buông vài câu ác độc rồi.
Bùi Nguyên Minh thản nhiên nói: “Ra bên ngoài đi.”
Đối mặt người như vậy, anh ra tay lần nữa chính là ô uế tay mình.
Trong nháy mắt kế tiếp, mười mấy bảo vệ như lang như hổ đánh tới.
“Con rùa kia, không cần các người xuất thủ!”
“Tự tôi sẽ cút đi!”
Vẻ mặt Trần Đồng Hoa khó coi nhìn chằm chằm Bùi Nguyên Minh “Chuyện này tôi không để yên!”
“Tôi nhất định sẽ đi nói cho ngài Lý Liên Kiệt, có người ở cùng một chỗ với vị hôn thê của ngài ấy!”
“Ngài Lý Liên Kiệt nhất định sẽ giết chết anh!”
Sau khi nói xong, Trân Đồng Hoa lập tức thở hổn hển mang người chuẩn bị rời đi.
Bùi Nguyên Minh thản nhiên nói: “Tôi có nói cô có thể cứ như vậy đơn giản đi rồi chưa?”
“Chiếm lấy nhà hàng lâu như vậy, để lại 35 tỷ không quá đáng chứ?”
“Trước khi đi còn vũ nhục tôi và cô Lan, tự vả miệng mình 10 cái”
“Làm xong chuyện rồi thì cô có thể đi”
“Làm không xong, cô cũng đừng mong đì”
Bùi Nguyên Minh nói vân đạm phong khinh, nhưng sát ý nhàn nhạt lại làm cho không khí cũng đóng băng lại.
“Bốp bốp bốp..”
Trần Đồng Hoa tủi nhục không gì sánh được, thế nhưng lúc này cô ta biết mình không có biện pháp ngay mặt phản kháng Bùi Nguyên Minh.
Cô ta chỉ có thể hiện vẻ mặt tủi nhục tự tát mình mười cái sau đó bỏ lại một tờ chỉ phiếu, rồi mang người rời đi.
Sỉ nhụ!
c Đây tuyệt đối là sỉ nhục.
Cô ta nhất định phải đi tìm Lý Linh Đơn lên án, nhất định phải đòi lại một công đạo.
Bùi Diễm Lan nhìn bóng dáng của Trần Đồng Hoa, lại nhìn Bùi Nguyên Minh một chút.
Cô ta không ngờ một thời gian không gặp, năng lực của Bùi Nguyên Minh càng thêm kinh người rồi.
Một tin nhản là có thể phong sát một người nổi tiếng trên đỉnh, cái này đã nói nửa giang sơn làng giải trí Đại Hạ đều là Bùi Nguyên Minh định đoạt rồi.
Mười phút sau, toàn bộ nhà hàng Hải Phòng khôi phục bình thường, một lần nữa bắt đầu kinh doanh.
Bùi Diễm Lan còn tự mời khách vừa bị kinh sợ dùng cơm miễn phí, yêu cầu duy nhất chính là không nên nói ra chuyện đã xảy ra hôm nay.
Một ơn huệ nho nhỏ đã giải quyết khả năng tạo thành ảnh hưởng dư luận, cái này cũng đủ để nói rõ người phụ nữ này có năng lực lật tay làm mây úp tay làm mưa Sau đó không lâu, Bùi Nguyên Minh cùng Bùi Diễm Lan ngồi ở trong một phòng bao.
riêng, phòng vừa lúc đối diện với Victoria cảng, gió biển thối vào, ôn hòa không gì sánh được.
“Nào, hai chúng ta đã nhiều năm không cùng nhau ăn một bữa cơm, tôi mời anh một chén”
Bùi Diễm Lan để người ta đưa một chai Laffey 82 năm lên, tự mình rót một chén cho Bùi Nguyên Minh.
Chẳng những cảm khái quan hệ những năm gần đây của hai người thay đổi, càng cảm ơn Bùi Nguyên Minh mấy ngày nay giúp đỡ cô ta.
“Không cần khách khí, dù sao quen biết cũng không phải ngày một ngày hai” Bùi Nguyên Minh cười cười, cầm ly rượu đỏ thưởng thức một ngụm.
Không thể không thừa nhận, Laffey 82 năm tương đối ngon.
Ăn uống no nê, Bùi Diễm Lan lấy ra một cái máy tính bảng, đặt ở trước mặt Bùi Nguyên Minh.