Nhìn đám người một mạch hải ngoại và một mạch bên ngoài lần lượt rời đi, Tạ Mộng Dao muốn nói lại thôi, cuối cùng âm thầm thở dài.
Bùi Nguyên MInh nhìn Tạ Mộng Dao, cười cười nói: “Thế nào? Hối hận khi trêu chọc đến bọn hắn rồi sao?”
“Nếu bây giờ muốn sửa đổi, không phải không có cơ hội.”
“Để cho người của cô bắt giữ tôi, đưa tới cho hai người bọn hắn, hai người bọn hắn, hẳn là sẽ tha thứ cho chủ mạch các ngươi.”
Tạ Mộng Dao lạnh lùng liếc nhìn Bùi Nguyên MInh nói: “Anh Bùi Đại Thiếu, vừa rồi coi thường Tạ Mộng Dao tôi sao?”
Bùi Nguyên MInh cười thầm, sau đó nhẹ nói: ” Hiện tại, tình thế Tạ Môn Kim Lăng các ngươi, quá mức phức tạp.”
“Muốn khuất phục hai người này, chỉ có thể dùng loại thủ pháp giải quyết dứt khoát này.”
” Bọn hắn nghĩ rõ ràng, liền sẽ hiểu, hợp tác cùng có lợi, chỉ cần bọn hắn muốn giữ vị trí hiện tại, như vậy liền sẽ khuất phục…”
“Chúng ta không có thời gian cùng bọn hắn lề mề…”
Tạ Mộng Dao khẽ cau mày nói: “Nếu như bọn hắn, đều không hiểu ra được thì sao?”
Bùi Nguyên MInh thờ ơ nói: “Vậy ta trước tiên, hủy bỏ hai chi mạch này. rồi mới nói đến cái khác…”
“Còn có, lát nữa ta đi xem chi mạch Tạ Doãn Thần, xem có thể giúp cô, đem vị thế tử của chi măch Thủ Đô, kéo đến bên cô được không…”
“Dù gì thì tôi cũng là đại ca đã kết bái của hắn.”
Nghe được lời nói của Bùi Nguyên MInh, Tạ Mộng Dao hơi sững sờ, sau đó trên mặt, hiện một vòng không thể tưởng tượng.
Trong Ngũ đại chi mạch, thế tử của chi mạch Thủ Đô, một đời chiến thần Tạ Doãn Thần.
Trong nhận thức của Tạ Mộng Dao, nhân vật khó đối phó nhất, thực sự là tiểu đệ của Bùi Nguyên MInh sao?
Điều này chỉ đơn giản là phá vỡ nhận thức của mọi người …
Bùi Nguyên MInh không thèm để ý Tạ Mộng Dao đang sửng sốt, nghĩ nghĩ tiếp tục nói: “Phái người đi nhìn chằm chằm Tạ Trấn Hải, Tạ Trấn Tài.”
“Nếu hai người đã có ý định đầu hàng, thì hãy nhận lời càng sớm càng tốt, không cần biết bọn hắn là chân thành hay giả tạo, nhưng là có người hai đại chi mạch chi viện cho cô, thì việc thượng vị của cô, sẽ dễ dàng hơn rất nhiều.”
“Nhưng đề phòng bọn hắn, sẽ hợp lực với Yến Kinh.”
” Như vậy liền không nên khách khí, cứ làm theo ý mình. Tôi không cần dạy cô những thứ này, đúng không?”
Tạ Mộng Dao lấy lại bình tĩnh, khẽ gật đầu.
Sau đó, Bùi Nguyên MInh lấy điện thoại di động ra gửi tin nhắn cho Tạ Doãn Thần, sau đó nhẹ giọng nói: “Giúp tôi sắp xếp một phòng trà.”
“Tôi cùng Tạ Doãn Thần gặp mặt một lần.”
…
Nửa giờ sau, trà lâu Tạ gia.
Bùi Nguyên MInh ngồi bên cửa sổ, trong tay cầm một ly Phổ Nhị trà, thỉnh thoảng uống vài ngụm, có vị vừa đắng vừa ngọt.
Đúng lúc này, cánh cửa căn phòng bị người “Két” một tiếng đẩy ra.
Sau đó, một nam tử mặc bộ đồ Đường đi vào.