Trần Thiên Cương nhẹ gật đầu.
“Chử Vĩnh Văn lập tức liền phải rời khỏi Giới Thành, giúp hắn an bài tốt đường lui hay chưa?”
Trần Địa Sát chần chờ chỉ chốc lát về sau, vẫn là nói khẽ: “Đã thu xếp cho hắn một cái Phong Thủy bảo địa.”
“Huynh Đệ tiễn hắn lên đường, cũng rất kín tiếng, sẽ không có chuyện gì.”
“Thế nhưng là, chuyện này Cao Thiên Nguyên bên kia, có rất nhiều ý kiến…”
“Thủy tổ kiếm đạo bên kia, đặc biệt phái người đến Giới Thành chúng ta, bây giờ còn đang chờ đợi ở gần lối ra bí mật thứ ba.”
“Nói là muốn cùng Trần đại thiếu ngươi gặp một lần, còn muốn cái gọi là một lời giải thích.”
Trần Thiên Cương thản nhiên nói: “Từ lúc nào, người Cao Thiên Nguyên bên kia tùy tiện đến, liền có thể gặp được ta rồi thế?”
“Coi ta thành hạng người nào rồi a?”
“Ngươi đi nói cho bọn hắn biết.”
“Chử Vĩnh Văn, còn có mọi chuyện của Đoạn Thủy Lưu đám người, cùng chúng ta không có bất cứ quan hệ nào.”
“Mặc dù chúng ta cũng chuẩn bị dựa theo song phương ước định, ra tay, nhưng Trương Quân Nguyên đột ngột nhúng tay vào, để mọi chuyện vượt quá tầm kiểm soát.”
“Không phải lỗi của chiến tranh, cho nên cũng không nằm trong phạm vi ước định của Liên Minh song phương!”
“Nói cho hắn biết, chạy trở về Cao Thiên Nguyên.”
“Chuyện như vậy, ta không hi vọng xảy ra một lần nữa.”
“Ta hi vọng Cao Thiên Nguyên bên kia phải rõ ràng, ta xác thực cùng bọn hắn có hợp tác, nhưng ta cũng không phải là con chó bọn hắn nuôi.”
“Muốn bày ra uy phong của chủ nhân sao? Có lăn bao xa, thì lăn xa bấy nhiêu a?”
“Nếu bọn hắn có ý kiến lớn như vậy, vậy đi mà chơi chết Bùi Nguyên Minh a!”
“Ta chẳng những sẽ không ngăn cản, mà sẽ còn cung cấp tiện nghi cho bọn hắn.”
“Dù sao thì, chuyện này phù hợp với lợi ích của chúng ta, đúng không?”
…
Ngay tại thời điểm Trần Thiên Cương cùng Trần Địa Sát bày mưu nghĩ kế, Bùi Nguyên Minh trở lại Trương Phủ nghỉ ngơi một đêm.
Bởi vì ăn lẩu và có uống một chút rượu Mao Đài, anh mới có được giấc ngủ ngon hiếm có, ngủ một giấc đến tám giờ tối hôm sau mới tỉnh lại.
Lúc này, đã tỉnh rượu hơn phân nửa.
Bùi Nguyên Minh chạy tới phòng tắm tắm nước nóng, lại thay một bộ quần áo khô mát, về sau, cả người liền lộ ra thần thái sáng láng.
Ngay tại thời điểm anh đang suy nghĩ, có nên thừa dịp buổi tối đi dạo phố mua sắm, ăn chút thức ăn ngon đặc sản nơi đó hay không, thì thấy cửa Tứ Hợp viện của anh, bỗng nhiên bị người phá tan.
Sau đó, liền thấy Mã Viên Thiệu có chút không còn khí lực, lộn nhào vọt vào, thời điểm nhìn thấy Bùi Nguyên Minh liền lớn tiếng mở miệng: “Đại ca, đại ca, huynh là ca ca thân thiết của tôi a!”
“Huynh nhất định phải giúp tôi a!”