Diệp Cô Thành lạnh giọng quát một tiếng: "Trên đời này có thực lực thì sẽ thắng, ngươi có hiểu không?"
"Nhưng lúc trước khi người cho rằng ta rơi vào ma đạo lại không nói như vậy.
" Hàn Tam Thiên khinh thường cười một tiếng.
"Ngươi là ngươi, ta là ta, ngươi có tư cách so với ta sao? Ngươi là thứ rác rưởi gì hả? Hả?"
Diệp Cô Thành dữ tợn mỉm cười, như là khát máu.
"Đúng vậy, loại người như ta làm sao có thể so sánh với một con chó như người chứ.
" Hàn Tam Thiên lạnh giọng mà nói: "Đừng nói người nhập ma, dù người thành thần thì Hàn Tam Thiên ta cũng có thể khiến Thần cung của ngươi sụp đổ.
"
Trên người Hàn Tam Thiên có hai luồng khí tức hắc kim đồng thời dâng trào, cả người trực tiếp nhào tới.
Diệp Cô Thành cũng không cam chịu yêu thế, hai bên trực tiếp đối đầu lần nữa.
Đ
Ở giữa không trung, ngọc kiếm dưới sự trợ giúp của thiên hỏa nguyệt luân điên cuồng đấu pháp với mười người áo đen xung quanh cự đỉnh.
Trong lúc nhất thời, ánh sáng của thiên hỏa, và hào quang màu tím của cự định giao thoa lẫn nhau.
Còn Hàn Tam Thiên và Diệp Cô Thành lại trông như hai đầu thần long, thân hình điện cuồng giao thoa, điên cuồng lướt qua bốn.
phía sơn cốc.
Những nơi hai người đi qua đều nổ tung lên, núi đá bị hủy hết.
+]
Ầm ầm!
Nữ tử lụa trắng kia lúc này đã nhìn đến ngây ngốc, cho dù đã gặp qua không ít việc đời, nhưng hôm nay nhìn thấy cảnh một người đấu với mấy chục đại cao thủ vẫn khiến thị giác của nàng bị kích thích đến cực điểm, nội tâm cũng rung động vô cùng.
Đây là chuyện mà người có thể làm được sao?
Đây là người mà nàng quen biết sao?
Anh trở nên lạ lẫm như vậy, nhưng dáng người tiêu sái bên trong huyết chiến vẫn khiến nàng rung động từ tận đáy lòng.
Sớm nghe qua anh giống như rồng nhưng chưa từng được nhìn thấy, hôm nay cuối cùng cũng đã được chứng kiến.
"Rồng trong loài người, còn gì hơn cảnh này.
" Nhìn lên Hàn Tam Thiên trên bầu trời, nàng không khỏi thì thào mà nói!
Vào lúc này, ai thắng ai thua cũng bắt đầu hiện rõ!
Những tiếng rên rỉ không ngừng phát ra từ miệng của Diệp Cô Thành, thân người vô cùng nhếch nhác của hắn không ngừng lại bước về đằng sau, đối diện với đợt tấn công ngày càng mãnh liệt của Hàn Tam Thiên, hắn bắt đầu có dấu hiệu kiệt sức.
Hắn không ngừng rống lên và ra sức chống cự lại.
“Hãy giúp đỡ cho ta.
"
Hắn hét lên với một tên trong đám mười mấy người áo đen kia, ba người ở lại hỗ trợ Cửu Đỉnh trên không trung, còn những người khác nhanh chóng chạy đến bên
cạnh của Diệp Cô Thành để trợ giúp.
Chỉ là cuộc chiến giữa hai người vô cùng khốc liệt, thủ pháp lại nhanh như cắt, khó khăn lắm đám người kia mới có thể tham gia vào cuộc chiến.
“Phù.
".