Chấp Chưởng Thần Quyền

Chương 1032.2

Đáng tiếc, khi mọi người đang ôm kỳ vọng rất lớn với hắn, hắn lại bỗng nhiên tuyên bố mình cảm nhận được đại nạn đã tới, nhiều nhất sống không quá một năm, cho nên, hắn quyết định đến biển sâu một chuyến xem thế nào.

Lúc ấy, khi Tạp Lỗ Khâu Thần Vương ngồi xe phi hành lên đường, không biết có bao nhiêu người ở Vũ Không đại lục yên lặng cầu nguyện, đáng tiếc, Tạp Lỗ Khâu Thần Vương cũng một đi không trở lại.

Ba năm sau, Hiệp hội Dong binh tự do đã lập một tấm bia đá cho Tạp Lỗ Khâu Thần Vương, chính thức tuyên bố Tạp Lỗ Khâu Thần Vương đã qua đời, cũng tổ chức nghi thức tiễn đưa vô cùng long trọng.

Chuyện này đã lưu lại ấn tượng cực kỳ khắc sâu trong lòng mười hai vị nghị viên Thần Hoàng, hơn nữa nói chính xác, bọn họ chính là nhân vật cùng thời kỳ với Tạp Lỗ Khâu Thần Vương.

Không ngờ, Tạp Lỗ khâu Thần Vương vốn đã chết mấy ngàn năm trước lại một lần nữa xuất hiện, hơn nữa, còn lấy dáng vẻ nửa người nửa quỷ xuất hiện trước mặt bọn họ!

Chuyện này thật sự quá kinh hãi, tuyệt đối không thể dùng ngôn ngữ là có thể nói được rõ ràng.

Mà phản ứng của Victor Moore càng làm cho Diệp Dương Thành kinh ngạc vô cùng.

Chỉ thấy Victor Moore nhìn hình chiếu cái đầu kia hơn một phút, mới mạnh mẽ thu hồi hình chiếu, chạy đến trước gót chân Tạp Lỗ Khâu Thần Vương, đưa tay nhẹ nhàng sờ sau gáy Tạp Lỗ Khâu Thần Vương...

- Là ngươi, thật sự là ngươi!

Victor Moore giống như nổi điên nhảy lên, lớn tiếng nói:

- Tạp Lỗ Khâu, ngươi ngẩng đầu nhìn xem, ngươi ngẩng đầu nhìn đi! Ta là Victor Moore, ta là Victor Moore đây!

Tiếng hét của Victor Moore đánh thức đám người Diệp Dương Thành, nhìn vẻ mặt phức tạp của Victor Moore, Diệp Dương Thành có chút không hiểu thế nào.

Lúc này, Kanubisa đi tới bên cạnh Diệp Dương Thành, thấp giọng giải thích:

- Lão sư của Tạp Lỗ Khâu Thần Vương và Victor Moore Thần Hoàng là cùng một người...

- A... thì ra là sư huynh đệ.

Diệp Dương Thành bừng tỉnh đại ngộ.

- Lúc ấy, Tất Lợi Đa Á Thần Hoàng tổng cộng thu nhận mười bảy đệ tử, người có tư chất cao nhất chính là Tạp Lỗ Khâu và Victor Moore.

Kanubisa Thần Hoàng thấp giọng nói:

- Bọn họ đã từng là bạn bè vô cùng thân thiết, bởi vì Tạp Lỗ Khâu Thần Vương quyết định đến biển sâu, Victor Moore Thần Hoàng còn cãi nhau với hắn một trận, chuyện này cũng không phải bí mật gì.

- Nhưng khi Tạp Lỗ Khâu thật sự đi đến biển sâu, cảm xúc của Victor Moore Thần Hoàng cũng trở nên sa sút rất nhiều, liên tiếp hơn mười năm, một mực khổ tu... Cho đến hơn mười năm sau, hắn thành công tấn chức Thần Hoàng, còn Tạp Lỗ Khâu cũng hoàn toàn không có tin tức.

- A...

Nghe Kanubisa nói tới đây, Diệp Dương Thành cũng có chút hiểu ra, khó trách Victor Moore lộ ra phản ứng này, thì ra hai người này là bạn bè cũ!

Chỉ tiếc, Victor Moore nhận ra Tạp Lỗ Khâu, hơn nữa la to cố gắng dẫn dắt đối phương nhớ lại, nhưng Tạp Lỗ Khâu hoàn toàn không để ý đến phản ứng của Victor Moore, tiếp tục dùng ánh mắt âm hiểm nhìn Diệp Dương Thành, giống như cắt Diệp Dương Thành thành tám khối mới có thể trút hận.

Victor Moore tiếp tục cố gắng thêm vài phút, cuối cùng mới lựa chọn buông tha, vẻ mặt có chút mất mát, thấp giọng nói:

- Ta không biết nhiều năm như vậy ngươi rút cuộc đã trải qua cái gì, cũng không biết rốt cuộc xảy ra chuyện gì, mới có thể biến ngươi thành bộ dạng như vậy...

Ánh mắt dần dần kiên định, Victor Moore vô cùng thật tình và kiên quyết nói:

- Nhưng bất luận như thế nào, ngươi cũng là sư đệ của ta, cũng là huynh đệ tốt nhất của Victor Moore ta!

Vừa nói, Victor Moore đưa tay nhẹ nhàng đưa tay sờ luôn khuôn mặt hoàn toàn không có hình người của Tạp Lỗ Khâu, sau đó chậm chạp mà kiên quyết nói:

- Ta sẽ không tổn hại ngươi, vĩnh viễn không!

- Đinh ~!

Kiếm laser bên hông trong nháy mắt kích hoạt, một kiếm hung hăng bổ vào xiềng xích màu bạc, phát ra một trận tiếng vang vô cùng thanh thúy.

- Victor Moore, ngươi làm gì vậy?

Lần này, không chỉ có Diệp Dương Thành nóng nảy, ngay cả Kanubisa cũng khẩn trương, mười hai người cùng quát lên:

- Đừng ngớ ngẩn, dừng tay!

- Không!

Victor Moore kiên định quay đầu lại gầm nhẹ nói:

- Ta muốn cứu hắn, hắn không thể chết được! Không thể chết!

- Ngươi dừng tay trước đã, có gì cùng thương lượng!

Vị nữ Thần Hoàng cau mày, nói:

- Ngươi làm như vậy là không đúng, vạn nhất lại xuất hiện chuyện gì ngoài ý muốn….

- Ta bất kể.

Victor Moore bình tĩnh trả lời, sau đó giơ kiếm laser trong tay, lại một lần nữa hung hăng bổ xuống!

- Đinh ~!

Lại một tiếng giòn vang trong trẻo vang lên.

- Ta cũng không nói muốn giết bọn họ.

Diệp Dương Thành thấy tình hình không ổn, không nhịn được tiến lên một bước nói:

- Ngươi có thể bình tĩnh một lát trước hay không? Ta hỏi vài vấn đề, chỉ cần bọn họ nguyện ý phối hợp với ta, ta thậm chí còn có thể nghĩ cách giải cứu bọn họ!

Tạp Lỗ Khâu Thần Vương rõ ràng cho thấy bị khống chế, điểm này, cho dù Victor Moore là kẻ ngu cũng có thể nhìn ra.

Nếu Diệp Dương Thành chỉ nói không giết Tạp Lỗ Khâu, có lẽ vẫn không thể để Victor Moore dừng lại cách làm vọng động của mình, nhưng khi Diệp Dương Thành nói đến hai chữ giải cứu, hắn theo bản năng dừng lại động tác trong tay, quay đầu lại hỏi:

- Ngươi có thể cứu hắn?

- Ngươi nghĩ đến tốc độ khôi phục thương thế của ta đi.

Diệp Dương Thành bình tĩnh nói:

- Ta không thể bảo đảm nhất định có thể cứu hắn, nhưng ta dám bảo đảm, ta sẽ dốc toàn lực thử xem.

Nếu thử thì còn có hi vọng, nếu không thử..., ngay cả một chút hi vọng cũng không có.

Loại lựa chọn đơn giản này, cũng không phải là việc gì khó.

Cho nên, Victor Moore Thần Hoàng lý trí thu hồi kiếm laser, sau đó ngồi chồm hổm trước mặt Tạp Lỗ Khâu Thần Vương, có chút không cam lòng hỏi:

- Ngươi, thật sự không nhớ ta sao?

Đáp lại hắn, là ánh mắt vô tình lạnh như băng của Tạp Lỗ Khâu...

Sư đệ ngày xưa biến thành bộ dạng nửa người nửa quỷ hôm nay, tinh thần của Victor Moore khó tránh khỏi có chút hoảng hốt, nhưng trước mặt lựa chọn rõ ràng như vậy, hắn cũng chịu ảnh hưởng.

- Bất kể như thế nào, ta hi vọng ta có thể thấy hắn còn sống.

Tạp Lỗ Khâu Thần Vương bị Diệp Dương Thành kích choáng, sau đó mang về tổng bộ hiệp hội dong binh tự do, đứng trước cửa tòa nhà bảy tầng bằng sắt cứng, Victor Moore dùng giọng nói vô cùng chân thật nói với Diệp Dương Thành:

- Nếu như hắn xảy ra điều gì ngoài ý muốn, ta sẽ bắt ngươi phải trả giá rất nhiều!

Nghe được lời nói của Victor Moore..., Diệp Dương Thành chỉ nhún vai, không nói gì, tiếp theo kêu hai gã thị từ khiêng Tạp Lỗ Khâu đang hôn mê xoay người vào tòa nhà bằng sắt cứng.

Sau khi Tạp Lỗ Khâu được Diệp Dương Thành mang đi không tới năm phút, hình dáng của ba tên Hắc bào nhân còn lại cũng hiện lên trong tầm mắt mười hai vị Thần Hoàng.

- Trời ơi, là Carter Ouane Thần Hoàng, hắn không phải đã đến biển sâu ba ngàn năm trước rồi sao? Mấy năm trước ta còn đến mộ hắn chôn quần áo và di vật thương tiếc hắn, làm sao lại... Đây không phải là thật, trời ơi!

- Đây là A-đam Hill Thần Vương? Là vị hơn chín nghìn năm trước đi tới biển sâu?
Bình Luận (0)
Comment