Chỉ chớp mắt, từ khi chính thức dạy học cho tới bây giờ đã qua tám ngày thời gian, nương theo sau một nữ đệ tử thần vương cuối cùng thành công đạt tới thí nghiệm Q cấp, trong giáo quán võ đường học viện số một vang lên tiếng hoan hô thật lớn.
- Ha ha ha ha, rốt cục tất cả đều thông qua!
A Nhĩ Kiệt Nông không còn tư thế cao cao tại thượng của thần vương ngày trước, biểu hiện hưng phấn như một tân học sinh, hoa chân múa tay vui sướng hô:
- Hãy xem, chúng ta có thể cùng nhau tiến vào giai đoạn tập luyện tiếp theo!
- Phải đó, rốt cục đã qua.
Nghe được tiếng hô của A Nhĩ Kiệt Nông, Á Bá Lạp Hãn không nhịn được khẽ gật đầu, có chút thổn thức nói:
- Trước kia luôn cho rằng thực lực của chúng ta đã đạt tới đỉnh phong, đến nơi này mới biết được chúng ta chỉ vừa cất bước!
- Nhưng chúng ta may mắn hơn những người khác.
An Kỳ Lạp Văn cười nói:
- Ngoại trừ viện trưởng lão sư, chúng ta hẳn là nhóm người hiểu biết rõ về mình trước toàn bộ đại lục.
- Mọi người cùng nhau đi cảm tạ lão sư đi!
Sắc mặt Khang Tư Đan Ti ửng hồng, bởi vì quá mức cao hứng mà cảm xúc dao động kịch liệt, nàng quay người nhìn tới cửa giáo quán.
Lúc này Diệp Dương Thành vừa xuất hiện tại cửa giáo quán số một, chợt nghe bên trong truyền ra thanh âm trò chuyện, mơ hồ còn có tiếng hoan hô.
- Kỳ quái.
Diệp Dương Thành không khỏi nhíu mày, có chút kinh ngạc đưa tay đẩy cửa giáo quán, một màn hiện ra trước mắt của hắn nhất thời làm cho hắn quá đỗi vui mừng!
Chỉ thấy mười đệ tử thần vương ở trong giáo quan đang vây thành vòng tròn, người đứng giữa là Á Đức Lý Ân.
Lúc này trên trán Á Đức Lý Ân đẫm mồ hôi, đang cắn chặt răng cố gắng khống chế một thanh laser nặng chừng 30kg, đang lảo đảo dừng lại trên không trung!
Điểm mấu chốt nhất khi sử dụng tinh thần lực dẫn đường chính là phải đem tinh thần lực trục phái trong thân thể ngưng tụ thành một cỗ, cũng có thể dẫn đường ra bên ngoài cơ thể, có thể cách không khống chế một ít đồ vật ở ngoại giới.
Trên thực tế sử dụng tinh thần lực dẫn đường, chỉ cần có thể lưu loát vận hành trong thân thể, cũng đã biết trụ cột kỹ xảo chiến đấu, hơn nữa có tinh thần lực trợ giúp, muốn học tập cũng sẽ đạt được thành công thật lớn.
Nhưng khi đem tinh thần lực dẫn đường ra khỏi bên ngoài cơ thể, không chỉ đại biểu tác dụng thúc đẩy thật lớn trong việc học tập kỹ xảo, đồng thời còn đại biểu cho một việc làm Diệp Dương Thành vô cùng hưng phấn!
Đó chính là Á Đức Lý Ân đã có đủ điều kiện học tập trụ cột pháp thuật! Đúng vậy, khi tinh thần lực có thể rời đi thân thể, ngưng tụ bên ngoài mà không bị tán đi, đã có đủ điều kiện học tập pháp thuật.
Không nghĩ tới Á Đức Lý Ân lại vượt mức hoàn thành xong nhiệm vụ dùng tinh thần lực ly thể mà Diệp Dương Thành đã bố trí! Diệp Dương Thành nở nụ cười, hắn biết kế hoạch dạy học của hắn lại cần phải tiến hành điều chỉnh, tiến độ dạy học cũng bắt đầu nhảy lên trong phạm vi lớn!
- Đương!
Ngay khi Diệp Dương Thành đứng ở cửa híp mắt cười, Á Đức Lý Ân đang nghiến răng nghiến lợi ngưng tụ tinh thần lực đột nhiên phát hiện Diệp Dương Thành đã tới, nhất thời giật mình chấn kinh, sau đó tinh thần lực lập tức tán đi.
Vũ khí laser rơi trên mặt đất, vẻ mặt Á Đức Lý Ân có chút chật hẹp nhìn Diệp Dương Thành:
- Lão…lão sư…
Á Đức Lý Ân phát hiện Diệp Dương Thành, chín đệ tử còn lại cũng chú ý tới, lập tức dừng thảo luận cùng hô lên:
- Lão sư!
- Ân, sao hôm nay tới sớm như vậy đây?
Diệp Dương Thành mỉm cười gật đầu, ánh mắt chuyển qua trên người chín đệ tử khác, vừa đi vào giáo quán vừa mở miệng hỏi:
- Có phải có tin tốt lành gì muốn nói với tôi không?
- A…
Mười đệ tử thần vương hưng phấn vô cùng, vội vàng gật đầu…
Trong tiếng tự thuật líu ríu của nhóm đệ tử, Diệp Dương Thành đã hiểu được toàn bộ quá trình, nguyên lai cũng không phải do thiên phú của Á Đức Lý Ân hơn người, mà là bởi vì có người mời họ ăn cơm.
Ngày hôm qua Á Đức Lý Ân cùng Khang Tư Đan Ti, Á Nhĩ Mạn đi tới ký túc xá của Khải Lạp Khốc Kỳ, sau đó tiểu tử kia chợt đưa ra ý kiến muốn dạy cho họ phương thức sử dụng tinh thần lực càng thêm hữu hiệu.
Diệp Dương Thành đã huấn luyện cho bọn họ nhiều ngày, họ đã tích lũy trụ cột khá vững, được Khải Lạc Khốc Kỳ cung cấp thêm phương pháp vận dụng tinh thần lực, vì thế hết thảy trở nên nước chảy thành sông.
- Nói cách khác hiện tại mọi người đều có thể làm được tinh thần lực ly thể rồi?
Diệp Dương Thành có chút hăng hái nhìn mười người, hỏi:
- Đúng hay không?
- Đúng!
A Nhĩ Kiệt Nông gật mạnh đầu, vẻ mặt hưng phấn nói:
- Lão sư, chúng tôi sống nhiều năm như vậy, cho tới bây giờ mới biết được nguyên lai trong thân thể còn có loại năng lượng thần kỳ này!
- Phải đó, thậm chí chúng tôi có thể lợi dụng tinh thần lực ly thể điều khiển ly nước, thật quá phương tiện!
A Mễ Li Á gật đầu, tràn đầy vui sướng.
Nhưng họ vừa nói xong, Diệp Dương Thành liền làm ra động tác thật nhẹ nhàng, nhưng lại làm mọi người cứng ngắc lại, nghẹn họng nhìn trân trối vào một đoàn kim sắc hỏa diễm nhỏ như nắm tay vừa trống rỗng xuất hiện trong lòng bàn tay Diệp Dương Thành, tản mát ra khí tức nóng rực!
- Lão…lão sư…
Mọi người ngẩn ngơ, thật lâu sau An Kỳ Lạp nuốt nước bọt, ngơ ngác hỏi:
- Đó là vật gì?
- Hỏa, chuẩn xác mà nói là một đoàn hỏa diễm hoàn toàn do năng lượng hình thành.
Diệp Dương Thành như đang chơi tiểu cầu, ném ném đoàn hỏa diễm qua lại trong hai tay, nói:
- Nguyên lý của nó chính là lợi dụng tinh thần lực sinh ra cộng hưởng cùng năng lượng tự do trong thiên địa, sau khi cộng hưởng, lại hội tụ thành một đoàn gió xoáy nho nhỏ, dùng nó ngưng tụ năng lượng tự do quanh thân.
Hắn nâng tay nhoáng lên, kim sắc hỏa diễm đã tán đi, vỗ vỗ hai tay nói:
- Khống chế tốt năng lượng tự do này, cũng có thể phát huy ra lực phá hoại cực kỳ kinh người trong chiến đấu.
- Ách…
Nhóm đệ tử nghe được không khỏi đưa mắt nhìn nhau, một lúc sau Á Bá Lạp Hãn cười nói:
- Lão sư, đoàn hỏa diễm kia cũng hơi nhỏ đi…
Lời của hắn thật uyển chuyển, mà những người còn lại đều gật đầu, hiển nhiên họ cũng nghi ngờ.
Diệp Dương Thành cười cười, không giải thích, chỉ nói:
- Đi theo ta.
- A?
Nhóm đệ tử ngẩn người đi theo sau Diệp Dương Thành rời khỏi võ đường học viện.
Diệp Dương Thành dẫn họ đi tới thất cấp thú lâm, đưa mắt nhìn xung quanh một vòng, lại tập trung ở một ngọn núi nhỏ cách đó không xa, nói:
- Mọi người hãy đi lên ngọn núi kia, tìm một vị trí có tầm nhìn trống trải, sau đó hãy nhìn cho kỹ.
- Nha.
Mọi người không nói thêm lời nào, sưu sưu bay về hướng núi nhỏ kia.
Chưa đầy ba mươi giây sau, nhóm đệ tử đứng trên núi, đưa mắt nhìn về hướng Diệp Dương Thành chờ đợi vở kịch hay trình diễn.
Diệp Dương Thành nhàn nhã bay lên giữa không trung, quan sát bên dưới một lần, tuyển chọn khu vực ra tay.
Từ sau khi thăng chức sơ giai thần, phương thức tác chiến của hắn đã không còn cứng nhắc như thường ngày, duy nhất đáng tiếc chính là hiện tại hắn thi triển pháp thuật dù cấp thấp nhất nhưng thất cấp thú lâm bên dưới cũng không thể thừa nhận được, thậm chí nếu không cẩn thận sẽ làm ảnh hưởng đế đô Tác La đế quốc.
Vạn nhất hắn lỡ tay, phạm vi hủy hoại không chỉ đơn giản vài chục hay vài trăm cây số, mà là mấy trăm vạn thậm chí là ngàn vạn cây số vuông!
Với thực lực bây giờ của hắn, muốn hủy diệt một tinh cầu đã không còn vấn đề gì!
- Mẹ nó, chờ sau khi dạy dỗ xong nhóm người này, tranh thủ thời gian mang theo Khải Lạc Khốc Kỳ chuyển chuyển thiên vạn đại sơn!
Có ý nghĩ như vậy, cảm giác buồn bực giảm bớt vài phần, hắn lẩm bẩm:
- Trước tiên đem phiến thất cấp thú lâm này khai đao đi…
Đúng vậy, đã tiến vào Vũ Không đại lục một thời gian, mục tiêu đạt tới trung giai thần chẳng những đạt tới, còn vượt mức hoàn thành xong mục tiêu ban đầu, hiện tại hắn đã không chờ đợi được nữa.
Diệp Dương Thành muốn hoàn toàn thay đổi trạng huống của võ giả Vũ Không đại lục, giúp cho họ chẳng những biết sử dụng vũ kỹ còn có thể sử dụng được pháp thuật uy lực kinh người!
Tới khi đó, cuộc quyết chiến cuối cùng giữa nhân loại cùng dị thú cũng sẽ mở màn, che chở dân bản địa lấy được thắng lợi cuối cùng, đây chính là mục đích duy nhất mà Diệp Dương Thành lưu lại Vũ Không đại lục.
- Hô hô hô…
Thân hình lơ lửng trên 700m không trung, đôi tay giang rộng, tinh thần lực ngưng tụ thành một đoàn gió xoáy vô hình trước mặt, năng lượng tự do khổng lồ bắt đầu hội tụ đến.
Trong lúc nhất thời, bầu trời thú lâm cuồng phong gào thét, tiếng gió như tiếng sấm vang vọng, dân chúng trong đế đô đều nghe được tiếng vang kinh thiên động địa kia.
- Lão sư đang làm gì?
Nhóm đệ tử nhìn chằm chằm về hướng Diệp Dương Thành không chuyển mắt.
- Oanh!
Nguyên bản giữa không trung sáng ngời không hề có vật gì, bỗng nhiên xuất hiện mảng lớn hỏa vân, đúng vậy, như đang trống rỗng xuất hiện, căn bản không hề có quá trình ngưng tụ thành hình!
Hỏa vân vượt qua 400km2, hừng hực thiêu đốt, nháy mắt bao trùm cả bầu trời thất cấp thú lâm, khí tức nóng rực nương theo cảnh tượng như ngày tận thế đủ làm bất luận kẻ nào cũng lâm vào rung động!
Trong thú lâm, không khí khủng hoảng lan tràn, bất luận là dị thú lục cấp thân cao hơn 30m Hắc Nhung Kim Cương, hay là dị thú thất cấp dài hơn 80m Độc Quan Vương Xà đã bắt đầu liều mạng trốn chết, dưới pháp thuật khủng bố công kích, chúng nó căn bản vô lực chống cự!