Tinh thần lực khổng lồ tràn ra như hồng thủy vỡ đê, vô số năng lượng trong thiên địa bị tinh thần lực kéo tới, bắt đầu hội tụ trên đỉnh đầu Diệp Dương Thành, hồng sắc hỏa vân do năng lượng hình thành, bắt đầu dần dần thành hình trên bầu trời.
Chỉ chốc lát sau, cả không trung đã bị một tầng hỏa vân dày hơn 20m hoàn toàn bao trùm.
Sau khi hỏa vân hoàn toàn thành hình, hắn nâng cao tay phải, tiếp tục làm ra động tác như ép xuống, sau đó lại nhấc lên cao…
- Oanh long long!
Một ngọn núi cao hơn ngàn thước bên dưới như bã đậu, bị Diệp Dương Thành khống chế mất đi căn cơ, trực tiếp bị nhổ tận gốc!
Ngọn núi khổng lồ chui lên hỏa vân trên trời, theo sự khống chế của hắn cả ngọn núi bắt đầu sụp đổ, hóa thành từng khối nham thạch cỡ lu nước, hướng bốn phương tám hướng khuếch tán, trong chớp mắt đã tan vỡ toàn bộ.
Nhưng Diệp Dương Thành còn chưa hài lòng, hắn buông ra khống chế hỏa vân, hai tay như nhổ cây cối, không ngừng tung bay, từng ngọn núi lớn giống như củ cải bị nhổ bật gốc, rút lên bay vào không trung.
Oanh long long…
Thanh âm tiếng nổ không ngừng truyền ra, cơ hồ vang vọng khắp cả thiên vạn đại sơn!
Khải Lạc Khốc Kỳ đứng trên trời cao hơn 4000m, còn bay lên thêm mấy trăm thước, xem như có thể lên tới mức cao nhất trên bầu trời Vũ Không đại lục. Hắn từ trên cao quan sát tình cảnh bên dưới, có chút líu lưỡi, tuy rằng hắn biết Diệp Dương Thành sẽ có hành động lớn, nhưng hắn không nghĩ tới sẽ lớn tới trình độ này!
Phía dưới là một mảnh hỏa vân mênh mông vô bờ nóng rực, cho dù đã đứng cách xa hơn hai cây số, nhưng Khải Lạc Khốc Kỳ vẫn rõ ràng cảm nhận được.
- Lão sư thật sự mạnh mẽ!
Đây là cảm thụ của Khải Lạc Khốc Kỳ, đồng thời mang theo niềm tự hào cùng kiêu ngạo!
Lực sát thương của cao giai thần tuyệt đối không thấp, mà hiện tại Diệp Dương Thành thi triển pháp thuật đã được dung hợp nhiều loại pháp thuật tổng hợp, tiêu hao tinh thần lực cùng Cửu Tiêu lực đều nhiều hơn một loại pháp thuật gấp mấy lần.
Dù sao là lần đầu tiên thi triển loại pháp thuật này, Diệp Dương Thành thao tác còn có chút trúc trắc, nhưng cũng không ảnh hưởng pháp thuật thành hình, không ảnh hưởng lực sát thương cuối cùng của nó.
Những ngọn núi bay lên không trung bị Diệp Dương Thành nhanh chóng cắt thành những khối lớn nhỏ, tia chớp rậm rạp lúc ẩn lúc hiện trên hỏa vân…đây tuyệt đối là một chiêu thức thập cẩm!
- Hống hống hống…
- Kỷ kỷ kỷ kỷ…
- Cô cô cô cô…
- Ngang…ngang…
Cả thiên vạn đại sơn vang lên tiếng hí hô kêu rống, cơ hồ mỗi đầu dị thú đều nhận ra tử thần buông xuống, khí tức nguy hiểm khiến chúng nó lâm vào trong khủng hoảng.
Mà nhóm dị thú đẳng cấp cao, thú vương cùng thú hoàng không ngừng phát ra thanh âm kêu gọi, tụ tập chung một chỗ.
Những dị thú này đã có trí tuệ cực cao, chúng phi thường rõ ràng có người đang thi triển pháp thuật!
Tuy rằng chúng nó cảm thấy kỳ quái trên Vũ Không đại lục sao lại có người thi triển được pháp thuật uy lực kinh người như thế đây? Nhưng cũng không ảnh hưởng chúng nó đi tìm kiếm đầu sỏ gây nên, bởi vì chúng đã nhận ra một cỗ khí tức phi thường nguy hiểm trên hỏa vân bao trùm bầu trời!
- Trời ạ, đó là…vật gì? Là dị thú làm ra tới sao?
Trên bầu trời một đỉnh núi bên ngoài thiên vạn đại sơn, có hơn ba mươi phi hành khí ngân quang lóng lánh lẳng lặng phiêu phù, đây đều là nhân thủ do Tạp Nỗ Bỉ Tát Lợi an bài tới canh gác.
Bên trong có một phi hành khí, một kim chương tự do dong binh xuyên thấu qua cửa phi hành khí nhìn thấy đạo hồng quang hiện trên bầu trời xa xa kêu lên.
Vị dong binh này đã hơn sáu mươi tuổi, nhưng bề ngoài chỉ hơn ba mươi, lúc này hắn phát ra tiếng thét kinh hãi, ngay lập tức khiến những dong binh còn lại đều chú ý, kết quả mấy trăm ánh mắt đều nhìn lên phiến không trung đỏ hồng kia.
Rất nhanh có một dong binh dùng trang bị nhìn thấy rõ bộ dáng của phiến không trung đỏ hồng kia, sợ ngây người:
- Đó…đó là cái gì? Dị thú tự giết lẫn nhau? Hay là muốn hủy diệt thế giới?
Hỏa vân, hỏa vân đầy trời, trong tầm mắt các dong binh thiên địa đã bị hỏa vân bao phủ, khí tức nóng bức ập tới, cho dù họ đang ở bên trong phi hành khí cũng cảm giác ngạt thở nóng bức!
Một màn này thật dao động lòng người, nhưng vẫn còn vài dong binh ý chí kiên định, lập tức liên hệ về tổng bộ, liên lạc với Tạp Nỗ Bỉ Tát Lợi báo cáo tình huống phát sinh bên này.
Nhận được tình báo cùng hình ảnh truyền về, Tạp Nỗ Bỉ Tát Lợi sửng sốt hơn nửa phút, giật mình tỉnh lại, Diệp Dương Thành muốn khai đao với thiên vạn đại sơn!
Nhưng động tĩnh này có phải quá lớn một ít hay không? Chứng kiến bầu trời đỏ như lửa, hắn cười khổ một tiếng, chỉ riêng từ phiến hỏa vân kia hắn đã có thể đoán được, trận nổ lớn phát sinh tại thất cấp thú lâm lần trước là do Diệp Dương Thành nương tay!
Một màn trước mắt đã thật rõ ràng, Diệp Dương Thành đã dốc sức lực đem diện tích pháp thuật bao phủ gia tăng gấp ngàn vạn lần, bởi vì mục tiêu của người kia chính là thiên vạn đại sơn!
- Đó là một gã biến thái!
Tạp Nỗ Bỉ Tát Lợi phát ra tiếng thở dài, trên mặt lộ vẻ tươi cười tận đáy lòng, ít ra Diệp Dương Thành là cường giả nhân loại, hắn biến thái thật tốt, càng biến thái càng tốt!
- Phong tỏa toàn bộ tin tức, các ngươi lập tức tản ra, bảo đảm trong ba vạn cây số vuông không một bóng người tồn tại!
Hắn lập tức truyền đạt mệnh lệnh:
- Nhanh!
Nhóm tự do dong binh nhận được mệnh lệnh, lập tức điều khiển phi hành khí tản ra khuếch tán, dùng trang bị tra xét khắp nơi, bảo đảm không ai đem tin tức này tiết lộ ra bên ngoài.
Đồng thời còn có phi hành khí mở ra máy quấy nhiễu, ít nhất trong phạm vi ba mươi vạn cây số vuông không cách nào sử dụng trang bị thông tin bình thường.
…
Ngay lúc Diệp Dương Thành đang chuẩn bị phát động công kích…
Một nhóm dị thú khổng lồ gầm lên giận dữ xông về phía hắn, ít nhất có bốn mươi đầu dị thú cấp bậc thú hoàng!
Diệp Dương Thành nhếch miệng cười, mấp máy môi như muốn nói:
- Các ngươi tới chậm rồi!
- Oanh long long…
Trong thiên địa truyền ra tiếng nổ vang kinh thiên động địa, trực tiếp lấn áp đủ loại tạp âm trước đó, nếu có người thường đứng ở nơi này, nhất định thất khiếu tuôn máu mà chết!
Chỉ thấy trên thân Diệp Dương Thành đột nhiên tản mát ra kim quang chói mắt, nương theo sau kim quang xuất hiện, hai tay của hắn nhẹ nhàng áp xuống!
- Hô hô hô…
Vô số quả cầu lửa thật lớn giống như mưa đá từ trên bầu trời rơi xuống, trường cảnh thật giống như sao băng vẫn thạch giáng xuống trần gian, nhiệt độ trong thiên vạn đại sơn thoáng chốc từ 80 độ lên tới hơn 400 độ, hơn nữa còn đang liên tục tăng lên.
- Oanh oanh oanh…
Nham thạch hừng hừng thiêu đốt, “vẫn thạch” bao phủ năng lượng bàng bạc bắt đầu điên cuồng va chạm mặt đất, từng đóa khói nấm nở rộ ngay trong thiên vạn đại sơn mênh mông bát ngát.
Dị thú hoảng sợ rít gào không dứt, thực lực yếu một chút bị mảnh nhỏ vẫn thạch giáng xuống đủ đánh chúng vỡ tan nát!
Vẫn thạch giáng xuống như vô cùng vô tận, nhóm thú vương cùng thú hoàng đang muốn ngăn trở Diệp Dương Thành thi triển pháp thuật cũng hoảng sợ lo tránh né vẫn thạch, làm sao còn thời gian đi công kích Diệp Dương Thành?
Mà vẫn thạch công kích chỉ là bắt đầu mà thôi, làm sao sánh bằng công kích đi theo phía sau.
Nhưng chỉ đợt công kích đầu tiên đã làm dị thú chết thảm trọng, cơ hồ chỉ trong nháy mắt những dị thú bát cấp trở xuống đều hủy diệt, còn lại đều trọng thương ngã xuống, kéo dài hơi tàn.
- Chỉ là điểm tâm, chúng ta đưa lên bữa ăn chính!
Diệp Dương Thành nhẹ giọng cười nói.