Chưa có mệnh lệnh của Diệp Dương Thành thì Hình Tuấn Phi, Trương Ngọc Thiến, Tống Lâm Lập, Ngô Chấn Cương sẽ không chủ động công kích. Các thành viên tổ chức sát thủ Cửu U trên bốn chiếc xe không dám rục rịch trong áp lực nặng nề.
Trừ thỉnh thoảng có xe lao nhanh qua đường siêu tốc, bốn phía im ắng, yên lặng đến đáng sợ, làm người ta rợn tóc gáy.
Trong hoàn cảnh này đám người Tiểu Thương Ưu Tử đi theo Diệp Dương Thành nhàn nhã tới gần bốn chiếc taxi. Diệp Dương Thành không sợ các thành viên tổ chức sát thủ Cửu U làm gì mình, bởi phe hắn áp đảo thực lực, hắn tràn đầy tự tin.
Điều tiếp theo Diệp Dương Thành cần lo nghĩ không phải xóa sổ tổ chức sát thủ Cửu U như thế nào mà là làm cách nào khiến bọn họ cảm nhận nỗi đau của những người vô tội bị bọn họ hành hạ đến chết. Đả kích tinh thần thì quá đơn giản, tấn công cơ thể và tinh thần mới trút ra cơn giận tích góp trong lòng Diệp Dương Thành. Đối với đám cặn bã này Diệp Dương Thành không có ý nghĩ từ bi.
- Xuống dưới đi.
Ba chữ nhẹ nhàng, tùy ý xuyên qua cửa sổ xe lọt vào tai đám người Ngữ Nguyệt Lạc.
Các thành viên tổ chức sát thủ Cửu U đang hoảng sợ không biết làm sao, khi nghe ba chữ này thì lạnh lòng. Núp trong thùng xe và rời khỏi thùng chỉ cần một động tác mở cửa xe, nhưng dưới tình huống như vậy không khác gì quá trình từ lồng giam đi vào lò mổ.
Không ai dám xuống xe, đám Ngữ Nguyệt Lạc cùng nín thở.
Diệp Dương Thành nhìn bốn chiếc taxi không có phản ứng gì, mặt càng âm trầm hơn.
- Ta nói, xuống xe.
Diệp Dương Thành trầm giọng nói:
- Các ngươi cho rằng núp trên xe là ta sẽ không làm gì được các ngươi?
-...
Ngữ Nguyệt Lạc chậm rãi thả lỏng hai nắm đấm siết chặt, biểu tình dứt khoát. Ngữ Nguyệt Lạc quay đầu nhìn Kiếm Thập Tam, ba thành viên tổ chức sát thủ Cửu U ngồi bên cạnh và sau lưng mình.
Ngữ Nguyệt Lạc khẽ thở dài:
- Thôi, thôi...
Ngữ Nguyệt Lạc toát ra vẻ thê lương kiêu hùng cùng. Kiếm Thập Tam ngồi trên ghế phó lái chú ý đến vẻ mặt Ngữ Nguyệt Lạc, gã biến sắc mặt nhưng không nói gì. Kiếm Thập Tam tự cho là bí ẩn tay đặt ở chốt cửa xe, chuẩn bị tùy thời mở cửa nhảy xuống xe.
Ánh mắt Ngữ Nguyệt Lạc đầy ẩn ý liếc Kiếm Thập Tam, đẩy mở cửa nhảy xuống xe.
Diệp Dương Thành quá xem thường tố chất tâm lý của đám người Ngữ Nguyệt Lạc. Đúng là bên Diệp Dương Thành chiếm ưu thế tuyệt đối, tùy thời cho thành viên tổ chức sát thủ Cửu U một kích trí mạng. Nhưng trong tình huống tuyệt vọng này càng kích thích ý định chống cự của bọn họ.
Thà làm ngọc vỡ, không làm ngói lành. Ngữ Nguyệt Lạc đã chuẩn bị sẵn sàng hy sinh chính mình thành toàn người khác.
Ngữ Nguyệt Lạc nhảy xuống xe, giây sau người gã phát ra một luồng sáng trắng mờ tối gần như vô hình. Không đợi Diệp Dương Thành nói gì, tiếng quát của Ngữ Nguyệt Lạc vang vọng khắp mấy trăm thước.
- Ta ở lại ngăn bọn họ, các ngươi mau đi đi!
Ngữ Nguyệt Lạc nói câu này là cho thành viên tổ chức sát thủ Cửu U nghe.
Ngữ Nguyệt Lạc kích phát năng lực dị hóa của mình, vừa dứt lời một luồng sóng âm vô hình lấy gã làm trung tâm khuếch tán bốn phương tám hướng.
Ong ong ong ong ong!
Diệp Dương Thành không kịp chuẩn bị đầu ù vang, ngây người. Lúc này một luồng khí mát từ trái tim Diệp Dương Thành chạy lên não, chưa tới một giây sóng âm công kích ảnh hưởng xấu đã bị Cửu Tiêu thần cách giải trừ.
Diệp Dương Thành bị sóng âm quấy nhiễu nhưng đám người Hình Tuấn Phi thì không ảnh hưởng bao nhiêu. Khi Ngữ Nguyệt Lạc công kích, Hình Tuấn Phi, Trương Ngọc Thiến, Ngô Chấn Cương, Tống Lâm Lập cùng quát to:
- Muốn chết!
- Khốn kiếp!
- Đáng đánh!
- Hừ hừ!
Đủ loại công kích bắn hướng Ngữ Nguyệt Lạc mới nhảy xuống xe, tiếng vù vù dày đặc.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
- Hừ!
Ngữ Nguyệt Lạc bị Hình Tuấn Phi, Trương Ngọc Thiến, Ngô Chấn Cương, Tống Lâm Lập hợp sức công kích, mặc dù gã sớm dựng lồng phòng ngự vô hình nhưng đã đánh giá thấp uy lực đám người Hình Tuấn Phi giận dữ ra tay. Vòng phòng ngự chỉ chống đỡ được không phẩy năm giây thì sụp đổ. Công kích của bảy, tám người đánh vào Ngữ Nguyệt Lạc. Vang tiếng gầm rú, tiếng kêu rên của Ngữ Nguyệt Lạc.
- Đi!
Ngữ Nguyệt Lạc thành công hấp dẫn đám người tấn công, mười lăm thành viên tổ chức sát thủ Cửu U ngồi trên xe nương ba giây cùng bật mở cửa xe, nhảy ra ngoài. Bọn họ cắm đầu chạy các hướng khác nhau. Ngữ Nguyệt Lạc hy sinh, tranh thủ thời gian quý giá cho bọn họ.
Diệp Dương Thành coi thường ý thức đấu tranh của Ngữ Nguyệt Lạc, nhưng thành viên tổ chức sát thủ Cửu U cũng xem nhẹ thực lực bên Diệp Dương Thành.
Trong khi tổ chức sát thủ Cửu U tản ra, ôm ý nghĩ chạy trốn khác nhau.
Diệp Dương Thành lấy lại tinh thần, hắn cực kỳ tức giận vung tay quát to:
- Cấm cố thuật, cấm cố thuật, cấm cố thuật, cấm cố thuật, cấm cố thuật!!! Đốt đốt đốt đốt!!!
Một ngàn năm trăm linh lực bị tiêu hao, đổi lại là mười lăm thành viên tổ chức sát thủ Cửu U té xuống đất phát ra tiếng trầm đục.
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Tuy pháp thuật sơ giai của Diệp Dương Thành vô hiệu với dị nhân S giai nhưng nhằm vào mấy dị nhân cùng lắm là A A giai thì lại phát huy uy lực siêu lớn.
Một trăm điểm linh lực một cấm cố thuật, hoàn toàn giam cầm mười lăm thành viên tổ chức sát thủ Cửu U té dưới đất không có sức chống cự.
Vài giây sau, Kiếm Thập Tam, Hồng tỷ giải trừ giam cầm trước tiên. Nhưng Triệu Dung Dung, Tiểu Thương Ưu Tử đã nhấc chân đạp lên đầu hai người.
Tiểu Thương Ưu Tử ngước lên nhìn Diệp Dương Thành, la lên:
- Chủ nhân, có hai trên định trốn.
Diệp Dương Thành đang nổi nóng, nét mặt sa sầm:
- Còn muốn trốn?
Diệp Dương Thành vung tay đánh ra một thần lôi thuật.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Diệp Dương Thành nghiến răng:
- Chạy cái con mắt. Nếu để các ngươi chạy, những người bị các ngươi giết thì sao?
Diệp Dương Thành gằn giọng nói:
- Mang đám người này vào núi!
Đám người Hình Tuấn Phi đồng thanh kêu lên:
- Tuân lệnh chủ nhân!
Đám người Hình Tuấn Phi hoặc kéo hoặc lôi mười lăm thành viên tổ chức sát thủ Cửu U, bao gồm Ngữ Nguyệt Lạc sống dở chết dở vào rừng cây ven đường, chạy nhanh vào núi sâu.
Đoàn người đi trong rừng cây tối đen khoảng sáu phút, dừng bước ở bãi cỏ mọc đầy bụi rậm nhưng không có cây cối sinh trưởng, ném mười sáu thành viên tổ chức sát thủ Cửu U xuống đất.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Chín người Hình Tuấn Phi vây quanh thành vòng tròn, phát ra ra ràng buộc, khí thế khuếch tán trong rừng cây.
- Chín... Chín người...
Lúc này Ngữ Nguyệt Lạc đã bị đợt công kích trước đánh trọng thương hộc máu, nhưng khi cảm nhận hơi thở đám người Hình Tuấn Phi phát ra ra làm gã suýt té ngửa, lại hộc máu.
Chín linh thể vượt qua dị nhân thượng đoạn S giai, đây là thực lực kiểu gì? Nói đơn giản là bọn họ có thể không kiêng dè gì vào nhà trắng nước Mỹ, lột đồ tổng thống ném ra ngoài đường trước mắt quân đội Mỹ.
Đây là thực lực đủ khiến bất cứ quốc gia, tổ chức, thế lực nào trên thế giới phải e ngại, là thực lực khiến mọi người sợ hãi.
Dù là tổ chức Dị Sát hoành hành trên thế giới mấy trăm năm cũng không lấy ra chín người vượt qua dị nhân thượng đoạn S giai được.