Chấp Chưởng Thần Quyền

Chương 271.2

Đầu óc Lâm Hải Đông ù vang, gã ngồi bệch dưới đất nhìn Thiên Lôi, não rỗng.

Lâm Hải Đông ngơ ngá quên trả lời, Thiên Lôi trang nghiêm nhìn gã.

Thiên địa tĩnh lặng, vài giây sau Lâm Hải Đông như bị điện giật nhảy cẫng lên, ngoái đầu nhìn lối ra con hẻm gần đó. Lâm Hải Đông liên tục biến đổi sắc mặt mấy bận, tiếc nuối thu tầm mắt về.

Lâm Hải Đông quỳ xuống nói:

- Ta... Nhận tội.

Thiên Lôi đứng trên bầu trời ồm ồm hỏi:

- Nhận tội gì?

Thanh âm chấn động tinh thần Lâm Hải Đông hoảng hốt. Thật ra Diệp Dương Thành hóa trang thành Thiên Lôi, mặc dù Lâm Hải Đông đã tỏ ra hối lỗi khi đối diện Lâm Mạn Ny giả nhưng gã đạt đẳng cấp đáng bị nghiêm trị. Tức là trừ ý định dụ dỗ Lâm Mạn Ny ra Lâm Hải Đông đã làm chuyện ác khác chẳng qua chưa từng giết người.

Đối diện Thiên Lôi Diệp Dương Thành, Lâm Hải Đông do dự một lúc sau quỳ dưới đất trả lời:

- Năm ngoái khi ta mới vào Phủ Thủ bang đi theo đại ca bắt nạt học sinh trung học, đánh nhau trong quán rượu vì tán gái. Có một lần đánh gãy hai tay một người trẻ tuổi, sau khi gây chuyện ta đi ra ngoài lánh nạn một tháng, rồi...

Lâm Hải Đông một hơi nói ra từng hành động phạm tội của mình. Lâm Hải Đông đã nghĩ thông, gã quỳ dưới đất lặng im chờ Thiên Lôi trừng phạt.

Có lẽ làm nhiều chuyện ác càng tích lũy áy náy nặng nề trong lòng, chỉ khi gặp trừng phạt tương đồng mới xóa đi cảm giác áy náy này.

Diệp Dương Thành nghe Lâm Hải Đông kẻ lại tội ác của mình, phát hiện gã trừ đánh bị thương vài người ra không phạm tội ác nào quá nghiêm trọng. Hèn gì Cửu Tiêu thần cách chỉ phán định Lâm Hải Đông trong đẳng cấp nghiêm trị, không lên đến đẳng cấp cao nhất là xóa sổ.

Diệp Dương Thành đứng trên mây nhìn xuống Lâm Hải Đông quỳ dưới đất, hắn trầm ngâm một lúc sau có quyết định. Diệp Dương Thành làm bộ làm tịch giơ búa và cái dùi. Bùm một tiếng, hai tia chớp giáng xuống hai mu bàn tay của Lâm Hải Đông.

Chợt vang tiếng xèo xèo, Lâm Hải Đông gao rú.

- Tuyên án.

Diệp Dương Thành như không nghe tiếng la hét, thản nhiên nói:

- Giáng sét hai cái phạt nhẹ, quay về không được nói ra ngoài những gì thấy và nghe được lúc này. Trong vòng ba giờ tự động đi đồn công an tự thú, tội danh là ẩu đả làm người bị thương. Sau khi đi tù nhớ thay hình đổi dạng làm lại con người mới, đi đi.

Tờ giấy đỏ lơ lửng trong không trung ghi lại Diệp Dương Thành tuyên án, giấy cuộn lại biến thành luồng sáng nhập vào đỉnh đầu Lâm Hải Đông sau đó biến mất.

Lâm Hải Đông hốt hoảng ngước lên, mờ mịt giơ hai tay nhìn mu bàn tay cháy đen.

Lâm Hải Đông lẩm bẩm hai chữ tự thú:

- Tự thú.

Lâm Hải Đông quay đầu ra khỏi hẻm nhỏ chạy hướng đồn công an khu vực tự thú.

- Thẩm phán thành công, cân nhắc mức hình phạt đúng độ, được +300 công đức huyền điểm. Xin người nắm giữ Cửu Tiêu thần cách không ngừng cố gắng, phán hết việc thiện ác trong nhân gian, phán hết ấm lạnh tình người trên thế gian.

Nhận được gợi ý của Cửu Tiêu thần cách, cuối cùng Diệp Dương Thành hoàn toàn khẳng định. Xóa sổ và thẩm phán thu được công đức huyền điểm cũng khác.

Diệp Dương Thành khẳng định một điều, thẩm phán nhân vật nhỏ như Lâm Hải Đông cùng lắm là thu chi cân bằng. Bởi vì xây dựng ảo cảnh tu di ảo cảnh tu di sơ giai chỉ tính tiêu hao công đức huyền điểm đã hơn hai trăm điểm, nếu như từ phạt nhẹ đến nghiêm trị thì ngang ngửa như nhau.

Diệp Dương Thành ngồi trên sofa, khóe môi cong lên:

- Nhưng cho người cơ hội có cuộc sống mới cũng là việc thiện lớn.

Diệp Dương Thành mở mắt ra, cầm xấp tài liệu thứ hai lên.

Cục trưởng phân cục công an Âu Dương khu từ lúc nhậm chức đến nay mới có hai năm. Từ sau khi cục trưởng trước bị Phủ Thủ bang làm thịt, cục trưởng hiện tại ngồi trên ghế này rất là pahạp phồng lo sợ. Không cần Phủ Thủ bang làm những thứ gì, chỉ đội cái mũ cục trưởng phân cục công an đã khiến gã sợ hãi hùng.

Cục trưởng phân cục công an hay châm biếm mình là:

- Trong toàn quốc làm cục trưởng phân cục công an khu vực như ta chắc không được bao nhiêu người.

Cục trưởng phân cục công an không cần công lao, giữ thái độ như gần như xa với Phủ Thủ bang, không gây sự cùng Phủ Thủ bang, cũng không giúp sức cho Phủ Thủ bang. Tuy cục trưởng phân cục công an biết bí thư bên cạnh mình, phó cục trưởng, thậm chí là đồn công an khu vực đều hoàn toàn bị Phủ Thủ bang thẩm tháu nhưng gã vẫn không thỏa hiệp.

Cục trưởng phân cục công an có thỏa hiệp hay không chẳng có ý nghĩa gì với Phủ Thủ bang. Điều Phủ Thủ bang muốn làm, dù cục trưởng phân cục công an không làm thì bên dưới còn phó cục trưởng, còn sở trưởng đồn công an làm thay.

Cho nên hai năm nay mặc dù cục trưởng phân cục không có công lớn cũng không gây ra sai lầm to. Cục trưởng phân cục hòa bình qua hai năm, cố gắng hoạt động mong mỏi được điều khỏi Âu Dương khu. Đôi khi cục trưởng phân cục thầm nghĩ chỉ cần được điều khỏi Âu Dương khu, cho gã làm sở trưởng đồn công an cũng được.

Từ đó thấy được uy thế của Phủ Thủ bang trong Âu Dương khu lớn cỡ nào.

Nhưng chuyện xảy ra mấy ngày trước cho cục trưởng phân cục đại nhân nhìn thấy hy vọng. Lưu Tồn Huy đại ca Phủ Thủ bang bị khùng đối với cục trưởng phân cục sống ngoi ngóp hai năm dưới dâm uy của Lưu Tồn Huy là tin tức siêu tốt đẹp.

Trong khi cục trưởng phân cục do dự có nên nhân cơ hội này bứng gốc Phủ Thủ bang hay không thì xảy ra vụ huyết án tổng hội từ thiện Trung Hoa. Cục trưởng thị cục bị xe đụng bay ngay ngoài cửa tòa nhà hành chính cục công an, xe còn cán dẹp cơ thể.

Cục trưởng phân cục từ bỏ ý nghĩ nguy hiểm kia, đối với Phủ Thủ bang thì gã làm ngơ như không nghe thấy.

Yên tĩnh qua hai ngày, cục trưởng phân cục vừa kết thúc công tác một ngày đang định tan tầm về nhà thì điện thoại trên bàn reo chuông vang dội.

Ring ring ring!!!

Cục trưởng phân cục do dự giây lát, cầm điện thoại lên:

- A lô?

- Bành cục trưởng, đám du côn Phủ Thủ bang bị điên rồi.

Đầu dây bên kia nói câu đầu tiên Bành cục trưởng giật nảy mình, bây giờ ba chữ gã không muốn nghe nhất chính là Phủ Thủ bang.

Tâm tình Bành cục trưởng căng thẳng:

- Lại xảy ra chuyện gì?

Bành cục trưởng vội nói:

- Ngươi mau đi dàn xếp với mấy tên trùm Phủ Thủ bang, kêu bọn họ một vừa hai phải, đừng có...

Người kia nhanh chóng lắc đầu phủ định Bành cục trưởng suy đoán, nói:

- Không phải, Bành cục trưởng, ta không có ý đó.

Thanh âm quái dị nói:

- Sáu giờ bốn mươi mấy phút có một người đi đồn công an Hồng Thụ khu nói là tự thú. Người kia là một tên du côn trong đường Triêu Hồng của Phủ Thủ bang. Theo tên du côn miêu tả, đồn công an Hồng Thụ khu soạn tư liệu, quả nhiên có một vụ án treo cố ý đánh người bị thương vào hơn một năm trước. Tên du côn đó đã bị tạm giam, nghe bên đồn công an báo tin thì hắn tự thú thẳng thắn kể những tội đã phạm, còn nói...

Bành cục trưởng nhíu mày hỏi:

- Nói cái gì?

Chuyện này thật lạ.

Nam nhân gọi điện thoại cũng rất hoang mang, nhưng gã không tạm dừng:

- Nói là khi phán tù làm ơn tăng nặng mấy năm.
Bình Luận (0)
Comment