- Hùng Bản quân, Hắc Điền cục trưởng đợi ngài đã lâu.
Diệp Dương Thành đi theo bản đồ chỉ dẫn tìm được tòa lầu cơ quan tình báo quốc tế, vừa cho xe dừng trong bãi, mới bước vào cửa sau lưng đã vang lên thanh âm ôn nhu xen lẫn vẻ dồn dập của một nữ nhân:
- Mời.
- Nga, được.
Diệp Dương Thành thoáng kinh ngạc, lập tức thu liễm tâm thần, bình tĩnh gật gật đầu, đây là một nữ nhân trẻ tuổi mặc bộ trang phục công sở, chỉ khoảng hai mươi bảy hai mươi tám, trang điểm trang nhã, nhìn qua phi thường động lòng người.
Đi theo sau lưng nữ nhân, Diệp Dương Thành tiến vào bên trong tòa lầu cơ quan tình báo quốc tế, thậm chí không cần dùng giấy chứng nhận đã đi thẳng vào thang máy đi xuống dưới tầng ba.
Nơi này là phòng hồ sơ cơ quan tình báo quốc tế, cũng là địa phương mà đầu lĩnh các ngành mời dự họp hàng ngày, mà Hắc Điền cục trưởng chính là cục trưởng cơ quan tình báo quốc tế Hắc Điền Chính Hùng, dựa theo tình huống mà Diệp Dương Thành hiểu biết mà xem, vị Hắc Điền cục trưởng kia tựa hồ đã sớm trở thành thần tử dưới váy Sơn Khi Tường Tử…
Tận lực duy trì thần sắc bình tĩnh trên mặt mình, trong đầu lại nhanh chóng vận chuyển suy nghĩ, Hắc Điền Chính Hùng tìm hắn làm gì? Hùng Bản Mao Vũ Lang vốn là khoa trưởng phản đặc công, lúc này tìm hắn…chẳng lẽ có quan hệ đến chuyện xảy ra ở Phúc Cương thị đêm qua? Diệp Dương Thành có chút chần chờ bất định.
Nhưng có một điều có thể khẳng định chính là nếu Hắc Điền Chính Hùng đang ở dưới tầng ba, Sơn Khi Tường Tử cũng có khả năng đang ở đó!
Nghĩ đến đây, tâm tình vừa bình tĩnh của Diệp Dương Thành không khỏi nổi lên sát ý, nữ nhân kia cả ngày không nghĩ được chuyện gì tốt, đây chính là mục tiêu chủ yếu của hắn lần này thôi!
- A…Hùng Bản quân.
Ngay khi Diệp Dương Thành còn đang suy nghĩ, nữ nhân kia chợt dừng bước, nếu không phải Diệp Dương Thành phản ứng đúng lúc, chỉ sợ đã va chạm vào người nàng.
Nhìn thấy thần sắc tức giận của Diệp Dương Thành, nữ nhân hoảng sợ cúi đầu, nhanh chóng nhỏ giọng nói:
- Tùng Bản quân, Thái Điền quân, Tá Trúc quân, Cung Khi quân, Thượng Sam quân, Hắc Sơn quân, Cát Điền quân đều đang ở trong phòng họp, tôi…tôi nhớ được Hùng Bản quân cùng Tùng Bản quân, Cung Khi quân…có…có chút hiểu lầm, hiện tại Hắc Điền cục trưởng rất tức giận, mời Hùng Bản quân đừng…cùng Tùng Bản quân, Cung Khi quân…
- Cảm ơn.
Diệp Dương Thành nghe tới đó, làm sao còn không biết vì sao nữ nhân này dừng bước lại, khẽ gật đầu nói tiếng cảm ơn, khẽ nhếch miệng như đang cười.
Tùng Bản quân – Tùng Bản Tú Đấu, chính là tổng phụ trách khu Châu Á, còn lại vài người đều có mặt trong hội nghị lần này…
Diệp Dương Thành biết lần này chỉ sợ mình kiếm lớn!
Không gõ cửa, nữ nhân nhẹ nhàng đẩy ra cửa phòng khép hờ, nghiêng người tránh sang bên, Diệp Dương Thành phát hiện bên trong phòng hội nghị có vài người đang ngồi vây quanh, cũng không quay đầu nhìn hắn, có chút cân nhắc Diệp Dương Thành xem như suy đoán được đại khái.
Cũng không lên tiếng, hắn nhẹ chân nhẹ tay đi vào phòng họp, trở tay đóng cửa lại, lập tức đi tới chiếc ghế trống chậm rãi ngồi xuống…
Căn phòng chỉ khoảng 20m2, ở giữa đặt bàn hội nghị hình trứng, phòng không mở đèn, nơi phát ra ánh sáng duy nhất chính là hình ảnh trên màn hình trên vách tường sau lưng ghế chủ vị.
Kể cả Diệp Dương Thành, trong phòng tổng cộng có mười người đang ngồi, chín nam nhân, một nữ nhân…
Mà nữ nhân kia toàn thân bao phủ trong áo choàng đen!
Nhìn thấy một màn này, nhịp tim Diệp Dương Thành thiếu chút nữa ngừng lại, hắn thập phần rõ ràng nữ nhân kia xuất hiện tại nơi này, còn ngồi trên chủ vị, chỉ có thể là…cao tầng cơ quan tình báo quốc tế Nhật Bản đã bị nàng một lưới bắt sạch!
Ngồi gần trong gang tấc, Diệp Dương Thành cũng biết nhược điểm của tàn hồn sau khi ám ảnh, nói cách khác, hiện tại Diệp Dương Thành có thể tùy thời bạo lên, trực tiếp giết chết Sơn Khi Tường Tử!
Nhưng hắn vẫn chưa hành động, bởi vì hình ảnh trên vách hấp dẫn lực chú ý của hắn…
Hình ảnh trên màn hình là một tấm bản đồ, nói đúng ra là một tấm bản đồ Hoa Hạ thập phần tinh chuẩn lại chi tiết! Trên bản đồ đã bị vây ra thật nhiều vòng tròn nhỏ màu đỏ, mà Sơn Khi Tường Tử ngồi ở chủ vị đang chậm rãi nói chuyện, Diệp Dương Thành nín thở tĩnh khí, hai mắt nhìn chằm chằm tấm bản đồ, nghe lời nói của Sơn Khi Tường Tử, hai tay đặt dưới bàn hội nghị đã siết chặt nổi cả gân xanh!
- Những địa phương bị vây vòng màu đỏ chính là mục tiêu hành động lần này.
Thanh âm Sơn Khi Tường Tử thật ôn nhu, thuộc loại mềm mại đến tận trong lòng:
- Hải Khẩu thị tỉnh Hải Nam, Nam Trữ thị Quảng Tây, Quảng Châu thị Quảng Đông, Phúc Châu thị Phúc Kiến, Hàng Châu thị Chiết Giang…
Một hơi nêu ra những thành thị vùng duyên hải Hoa Hạ, Sơn Khi Tường Tử tạm dừng chốc lát mới nói tiếp:
- Những thành thị này là kiến trúc tiêu điểm, là nơi dân cư dày đặc, tràn ngập cơ quan chính phủ, là mục tiêu hành động chủ yếu lần này, chư vị đang ngồi nhất định đồng tâm hiệp lực dùng toàn bộ các con đường vận chuyển chất nổ vào Hoa Hạ, đặc công tinh anh các khu toàn bộ điều hướng Hoa Hạ chấp hành nhiệm vụ, đợi sau khi nhiệm vụ viên mãn hoàn thành, tiếp tục quay về khu vực mình phụ trách, có vấn đề sao?
Tuy nói còn cách một lớp khăn đen không thấy rõ khuôn mặt của nàng, nhưng khi nàng hỏi ra câu hỏi này, tinh thần Diệp Dương Thành không kịp đề phòng chợt hốt hoảng, theo bản năng mở miệng đáp:
- Không thành vấn đề!
Vừa mở miệng, từ bộ vị trái tim của hắn truyền ra một đạo khí thể thanh lương, nháy mắt thổi quét toàn thân của hắn.
Bị đạo khí thể lạnh lẽo kích thích, Diệp Dương Thành giật mình tỉnh lại, sau lưng không khỏi tuôn mồ hôi lạnh, nữ nhân này…cũng quá kinh khủng đi?
Liếc mắt nhìn khuôn mặt cuồng nhiệt của tám nam nhân còn lại, sát khí trong lòng Diệp Dương Thành càng thêm nồng đậm, nhưng hắn vẫn chưa động thủ.
- Tốt lắm.
Nghe được mọi người trả lời, Sơn Khi Tường Tử cười dài gật đầu, bộ dáng như vô cùng hài lòng, nhìn một lão nhân hơn sáu mươi ngồi bên tay phải hỏi:
- Chính Hùng, chuyện tôi dặn ông an bài thế nào?
- Thánh nữ.
Hắc Điền Chính Hùng được sủng ái mà lo sợ đứng lên, cúi thấp đầu nói:
- Chuyện ngài căn dặn đã an bài xong xuôi, tổng cộng chia ra mười một phần chất nổ, trước mắt đặt tại Hạ Quan thị, chỉ cần ngài gật đầu chỉ cần một ngày là có thể vận chuyển vào biên giới Hoa Hạ, bên kia đã có đặc công của chúng ta chờ đợi tiếp ứng, một khi kế hoạch xảy ra chuyện ngoài ý muốn, tỷ như bị tập kích, trong vòng một giờ các nhân viên đặc công không liên lạc được với nhau…bọn hắn sẽ lập tức triển khai hành động, phát động tập kích kiểu tự sát, vì thánh nữ tận trung.
- Tê…
Trong lòng Diệp Dương Thành hít sâu một hơi khí lạnh, mẹ nó, nữ nhân này cũng quá độc ác đi?
- Tốt lắm.
Sơn Khi Tường Tử hết sức hài lòng, gật đầu ý bảo hắn ngồi xuống, đưa mắt dừng trên người Diệp Dương Thành, thản nhiên nói:
- Mao Vũ Lang, nhiệm vụ của ông rất đơn giản.
Còn đang âm thầm nghiến răng nghiến lợi, do dự có nên lập tức triển khai hành động xử lý những người này hay không, cũng may hắn phản ứng đúng lúc nên không lộ sơ hở gì quá lớn:
- Thỉnh thánh nữ chỉ dẫn.
- Ở chỗ của ông hẳn có không ít vật phẩm đặc công Hoa Hạ đi?
Sơn Khi Tường Tử bình tĩnh nói:
- Sau khi hội nghị chấm dứt, lập tức an bài nhân thủ trình diễn một vở kịch vây bắt tại Đông Kinh, trong tin tức tối nay tôi muốn nhìn thấy cảnh đặc công Hoa Hạ tập kích căn cứ hải quân Ưng Kiêu, trong quá trình lẩn trốn bị cảnh sát Đông Kinh bắt được, cùng tin tức đã tịch thu được thật nhiều vũ khí, ông, hiểu chưa?
- Tôi…
- Tiếp theo, chúng ta hãy nhìn xem một đoạn phim ghi hình từ Phúc Cương thị mới gởi đến.
Sơn Khi Tường Tử không cho Diệp Dương Thành cơ hội nói chuyện, cũng không quản phản ứng của hắn, lại nói tiếp…
- Nữ nhân thật âm độc!
Diệp Dương Thành há hốc mồm, trong đầu chấn động mạnh.
Một khi đài truyền hình Đông Kinh đưa ra tin tức này, chẳng phải nói cho toàn thế giới, căn cứ hải quân Ưng Kiêu bị hủy là do đặc công Hoa Hạ đã làm!
Đây cũng không có gì, chỉ cần lãnh đạo hai nước ngồi xuống bàn đàm phán nói chuyện thì có thể giải quyết.
Nhưng mà…
Trong một tuần tới nữ nhân này đã an bài khủng bố tập kích tại Hoa Hạ, đây mới là điểm chính!
Đến lúc đó chờ đợi hai quốc gia chính là chiến tranh!
Sự tình phát triển đến một bước này, Diệp Dương Thành đã có thể xác thực đưa ra kết luận, thần tù giả đang muốn nhấc lên thế chiến lần thứ ba trên toàn thế giới!
Mà mục đích của Sơn Khi Tường Tử chính là khơi mào chiến tranh giữa hai quốc gia!
- Nữ nhân này, tuyệt đối không thể lưu!
Nghĩ tới điều này, nhất thời trên mặt Diệp Dương Thành tràn ngập sát khí, bật dậy khỏi ghế…