Diệp Dương Thành lần đầu tiên nghe nói về loại sinh vật Limulus (cua móng ngựa), nhưng có thể khẳng định khi hắn tìm được tư liệu trên mạng, hơn nữa chứng kiến hình ảnh của nó thì lập tức bị hấp dẫn, ngồi trước máy tính, nhìn ảnh chụp trên màn hình, lẩm bẩm:
- Hoàn mỹ…rất hoàn mỹ! Ân…chính là nó!
Từ phần đầu đến ngực nhìn thẳng lại như nửa vòng cây xẻng, nếu nhìn kỹ lại có cảm giác rất giống vó ngựa, cho nên nó còn được gọi là cua móng ngựa, bởi vì từ thời tổ tiên của chúng cho đến hiện đại, hơn bốn trăm triệu năm thời gian vẫn duy trì được vẻ bề ngoài cổ xưa, Limulus còn có danh tiếng sinh vật hóa thạch.
Mà chân chính hấp dẫn lực chú ý của Diệp Dương Thành là kiếm vĩ thoạt nhìn thập phần mạnh mẽ, mũi nhọn có vẻ thật cứng rắn kia thật không biết sau khi được cường hóa có thể phát huy ra lực sát thương thật lớn hay không?
Duy nhất làm cho hắn cảm thấy thật tiếc nuối chính là đầu của Limulus thật nhỏ, từ thật nhiều tư liệu thu thập được trên mạng mà xem, Limulus tựa hồ dài không quá 70-80 cm, nhưng có một chút hình ảnh lại dài đến 3-4m!
Nhưng những hình ảnh như vậy cũng không biết giả hay thật, khiến cho thật nhiều người nghi ngờ, Diệp Dương Thành nhất thời cũng không thể khẳng định thật giả, dù sao nếu nói giả thì nhân loại hiểu về hải dương vô cùng có hạn, ai cũng không dám đảm bảo tận sâu trong biển khơi có Limulus lớn như vậy hay không!
Nhưng nếu nói là thật sự, một vài nhân sĩ chuyên nghiệp lại vô cùng khẳng định những ảnh chụp kia đều là PS, trên thế giới căn bản không có Limulus lớn như vậy…
- Mặc kệ, đi ra bờ biển tìm một chỗ kín đáo triệu tập, nếu như có thể vượt hơn 1m, chi đại quân hải dương đầu tiên chính là Limulus!
Ngồi trước máy tính rối rắm một lát, Diệp Dương Thành bật người đứng dậy làm ra quyết định.
Rời khỏi nhà lái xe ra tiểu khu, trên đường hắn gọi điện cho Lâm Mạn Ny, nói tối nay có việc, không thể đến bồi nàng.
Lâm Mạn Ny cũng thập phần hiểu biết, đồng thời nàng thông báo thầu khoán đã bị đội công an hình sự bắt giữ, tội danh mua hung giết người chưa đạt, theo tin tức bên đội công an hình sự truyền đến, hình như lúc công an tìm được thầu khoán kia, hắn đang ước hẹn tình nhân trong một khách sạn.
Nói tới đây Lâm Mạn Ny còn khen ngợi hiệu suất làm việc của đội công an hình sự thật cao, Diệp Dương Thành cũng chỉ có thể phụ họa theo nàng, nhưng trên thực tế đội công an hình sự sở dĩ tìm được người nhanh như vậy, là bởi vì Diệp Dương Thành dùng thần quyền xác định vị trí.
Nói thêm vài câu với Lâm Mạn Ny, Diệp Dương Thành cúp điện thoại, nhìn thoáng qua thời gian, chỉ mới hơn bốn giờ chiều.
Dựa theo tư liệu trước mắt mà xem, bình thường Limulus sinh hoạt ở khu biển cạn, lại phân bố thập phần phổ biển trong hải vực Hoa Hạ, nhưng Diệp Dương Thành rất rõ ràng, nếu tìm đúng địa phương, thời gian Limulus tập trung sẽ rất nhanh, nhưng nếu tìm lầm địa phương, chờ đợi chúng xuất hiện cũng là thời gian dài đăng đẵng!
Cho nên hắn lựa chọn đi sớm một chút, dù sao hắn cũng không xác định địa phương mình lựa chọn có Limulus lớn tồn tại hay không, nếu như không có, chỉ riêng chờ chúng xuất hiện cũng phải hao phí thật nhiều thời gian của hắn!
Huyện Động Thương là huyện thành duy nhất bốn phía có biển vây quanh của Khánh Châu thị, đối với Diệp Dương Thành mà nói huyện Động Thương chính là mục tiêu đầu tiên mà hắn chọn lựa.
Từ huyện Ôn Nhạc xuất phát, đi qua cầu lớn vượt biển của huyện Động Thương, đợi khi hắn chạy tới huyện thành Động Thương đã hơn năm giờ chiều, đây là nhờ một đường lao nhanh của hắn.
Đây là lần đầu tiên hắn đi vào huyện Động Thương, cũng may còn có bản đồ điện tử, còn có hướng dẫn, nói cách khác chỉ riêng muốn tìm một bờ biển bí mật thích hợp cho Limulus lên bờ đủ làm cho hắn sầu trắng đầu!
Sau khi tiến vào phạm vi huyện Động Thương, hắn liền chiếu theo hướng dẫn nêu lên, một đường chạy tới thôn Lũng Đầu, ở đối diện hơi chếch với thôn Lũng Đầu, chính là mục tiêu cuối cùng của hắn lần này: Pháo đài cổ!
Nơi đó là địa phương Thích Kế Quang kháng Uy trong truyền thuyết, còn có pho tượng của Thích Kế Quang, giữa ban ngày sẽ có thật nhiều du khách đến chiêm ngưỡng phong thái của Kháng Uy đại tướng, nhưng đến buổi tối nơi đó đừng nói là người, dù là quỷ cũng không nhìn thấy! Dù sao vị trí của nó quá xa xôi, còn không thích hợp thưởng thức mặt trời mọc hay mặt trời lặn.
Hắn cho xe ngừng lại ở bãi đỗ bên ngoài cảnh khu, tránh gặp phiền toái không cần thiết, hắn trực tiếp tìm cơ hội nhảy qua tường vây cao, lén lút đi vào trong cảnh khu, lấy ra máy thông tấn phân biệt phương hướng, liền đi nhanh tới mục đích của hắn.
Đây là một bãi cát nhỏ thật bình thường, tồn tại giữa hai vách núi thẳng đứng, rộng chừng 5m, dài còn chưa đủ 2m!
Trên vách đá hai bên còn có không ít cỏ dại rêu xanh, nếu người bình thường không chú ý chủ yếu rất khó phát hiện nơi này có một bờ cát, mà đây là điều kiện bí mật hắn cần có.
Nếu không phải cầm thông tấn khí của quân đội, không có bản đồ chính xác, chỉ sợ hắn cũng không tìm được địa phương này.
Đứng ở vách đá có chút buồn cười lắc lắc đầu, hắn nhẹ nhàng nhảy xuống, trực tiếp từ vách núi cao 8m nhảy xuống dưới, cũng may hiện tại không có người nhìn thấy, nếu không nhất định sẽ cảm khái, vì sao có chàng trai trẻ lại luẩn quẩn trong lòng rồi đây?
Sau ba lần nhảy, Diệp Dương Thành vững vàng rơi xuống bờ cát, tuy nói dưới chân bị lún dưới bùn cát đến đầu gối hơi khó chịu, nhưng hắn cũng không chú ý tới.
Tìm được một bãi đá vụn khá cứng rắn, hắn lấy ra lều trại dã ngoại, ghế nằm, bàn máy tính, laptop, coca, đùi gà, bánh mì…
- Đây mới gọi là cuộc sống ah!
Bố trí xong hết thảy, Diệp Dương Thành vỗ tay cười hắc hắc, xoay người chui vào trong lều, nằm xuống ghế dựa lúc này mới nâng tay giữa không trung vỗ thành tiếng, nói:
- Limulus thể tích hơn 1m trong hải vực trực thuộc lập tức đến chỗ của ta trình diện!
Nói xong câu đó hắn lại rót một ly coca, mở máy tính cầm đùi gà bắt đầu ăn, hình như cũng đã đến bữa tối.
Đông Kinh…
- Sức chiến đấu chủ yếu của đệ tam, đệ tứ hộ vệ đội đã tập kết xong tại hải vực giao giới cùng Hoa Hạ.
Bên trong một phòng họp rộng mở sáng ngời, một nam tử mặc quân trang đứng dậy nói:
- Tùy thời có thể tiến vào hải vực Hoa Hạ!
- Được, tốt lắm!
Nghe nam tử nói, tiểu lão đầu nheo mắt lại, gật gật đầu:
- Lập tức hướng bên Hoa Hạ trình chứng cớ, đồng thời Bộ ngoại giao lập tức mời dự họp báo đem “chứng cớ” thu thập được từ căn cứ hải quân Ưng Kiêu tiến hành công khai với truyền thông, yêu cầu chính phủ Hoa Hạ thừa nhận việc ác của đặc công Hoa Hạ, đồng thời gánh vác hết thảy bồi thường tổn thất tổng cộng bảy vạn triệu Yên!
Nói tới đây, tiểu lão đầu tạm dừng chốc lát, nói tiếp:
- Mặt khác tuyên bố ra bên ngoài, trong bảy ngày tới chúng ta tiến hành diễn tập quân sự trong hải vực Đông Hải, đệ tam, đệ tứ hộ vệ đội tham dự diễn tập, không bài trừ sẽ có đệ nhị hộ vệ đệ tham gia, danh hiệu hành động xưng là “Rửa Nhục”!
Đây là muốn bắt đầu khúc nhạc dạo chiến tranh sao? Sau khi tin tức truyền ra quốc tế, Châu Á bình tĩnh nhiều năm bắt đầu nổi lên mưa gió…
Diệp Dương Thành cũng không biết bởi vì mình lâm thời can thiệp tiêu diệt căn cứ hải quân Ưng Kiêu mà làm cho người lãnh đạo Hoa Hạ phải đối diện lời yêu cầu bồi thường của chính phủ Nhật Bản, lúc này hắn đang nằm trên ghế hút thuốc, kiên nhẫn chờ đợi đàn Limulus xuất hiện.
Hắn đã ở đây suốt năm giờ, hiện tại đã là 11h khuya, lòng kiên nhẫn của hắn dần dần tiêu hao, nếu không phải còn có laptop giết thời gian, chỉ sợ lúc này hắn đã bất đắc dĩ rời khỏi nơi đây.
- Di…
Ngay khi hắn đang tìm kiếm thêm tư liệu về Limulus, bên dưới trang web trồi lên một cửa sổ quảng cáo, mà nội dung khiến cho hắn kinh ngạc ô lên một tiếng, lập tức trượt chuột mở ra cửa sổ kia.
“Đặc công thần bí tập kích căn cứ hải quân Ưng Kiêu Phúc Cương thị, chính phủ Nhật Bản xác nhận do Hoa Hạ gây nên”.
Tiêu đề sáng rỡ thật hấp dẫn tầm mắt, mà khi chứng kiến tiêu đề này, khóe môi Diệp Dương Thành nhếch lên, cười nhẹ một tiếng.
Nhưng khi hắn đọc xuống đoạn bên dưới, sắc mặt dần dần biến thành âm trầm…
- Hừ, không biết sống chết!
Nheo mắt lại, Diệp Dương Thành hừ lạnh một tiếng.
- Hoa lạp…
Đúng lúc này trên mặt biển ngoài lều truyền ra thanh âm, không giống như tiếng sóng vỗ bờ cát, vang lên ngay bên tai Diệp Dương Thành thật rõ ràng!
Limulus khổng lồ rốt cục đã xuất hiện sao?