Diệp Dương Thành cười khổ xong lại nở nụ cười bí hiểm, ra lệnh toàn đội ngừng tiến tới. Diệp Dương Thành đùa cợt nhìn con cá mập trắng to bị ánh sáng trắng từ người Tiểu Tuyết hấp dẫn đến.
Con cá mập trắng to này chỉ dài hơn bảy thước nhưng hàm răng sắc bén, tuy nhiên phe Diệp Dương Thành có ưu thế áp đảo tuyệt đối về thực lực.
Diệp Dương Thành ra lệnh toàn đội ngừng tiến tới, qua ánh sáng trắng mông lung phát ra từ người Tiểu Tuyết mơ hồ thấy đường nét con cá mập trắng to. Dường như con cá mập trắng to cũng nhận ra không thích hợp, nó không tới gần mà ở ngoài quan sát.
Trong tình huống bên mình chiếm cứ ưu thế tuyệt đối, Diệp Dương Thành nổi hứng trêu đùa.
Diệp Dương Thành ra lệnh:
- Con cua móng ngựa ngoài rìa hai bên tới gần chính giữa, bọc đánh con cá mập trắng to này!
Hai cua móng ngựa dài bốn mươi thước, rộng hai mươi chín thước nghe lệnh Diệp Dương Thành bơi gần trung tâm, chậm rãi tách khỏi đội.
Dường như cảm giác nguy hiểm đến gần, con cá mập trắng to không có can đảm tiến tới. Con cá mập trắng to quẫy đuôi, quay đầu bỏ chạy.
Diệp Dương Thành ngồi trong lều cười lớn, hào khí vung tay lên ra lệnh truy kích:
- Tiệc lớn ngay trước mặt, đuổi theo!
Khổ cho con cá mập trắng to, tuy tốc độ của nó không chậm nhưng cùng lắm là 60km, 70km/1h, làm gì đấu lại bầy cua móng ngựa tốc độ hơn một trăm hải lý một giờ, tương đương 1Cửu Tiêu thiênkm/1h?
Diệp Dương Thành dào dạt hứng thú đùa giỡn, khống chế tốc độ không nhanh không chậm, vừa không lao lên ngay cũng không để con cá mập trắng to chạy mất, xa xa đuổi theo. Con cá mập trắng to bị rượt cực kỳ chật vật.
Trò đùa mèo bắt chuột bất giác kéo dài ba tiếng, con cá mập trắng to lộ vẻ mệt mỏi không còn sự nhanh nhẹn. Lúc này bầy cua móng ngựa đã tới mép biển Philippines, bơi thêm một khoảng cách chính là Thái Bình Dương.
Diệp Dương Thành tràn trề hứng thú truy kích dần cạn nhiệt tình, hắn ngồi trong lều tùy ý phất tay định ra lệnh giải quyết con cá mập trắng to, cho bầy cua móng ngựa, Tiểu Tuyết, Tiểu Hôi no bụng.
Ngoài ý muốn đột ngột xảy ra.
Con cá mập trắng to mới bơi vào trên một bụi san hô rậm rạp, Diệp Dương Thành chưa kịp ra lệnh kết thúc trò chơi đưa nó lên đường thì bỗng một cái bóng khổng lồ màu nâu đỏ vọt lên từ trong bụi san hô. Chỉ chớp mắt con cá mập trắng to mệt mỏi rã rơi đã bị trói lại.
Dường như con cá mập trắng to nhận ra tử thần đến, bắt đầu dùng hết sức lực cuối cùng vùng vẫy cố gắng thoát khỏi trói buộc. Nhưng con cá mập trắng to giãy dụa vô dụng, lực lượng của đối phương đủ làm nó gục ngã.
Diệp Dương Thành trơ mắt nhìn mực đại vương đột nhiên chui ra, dùng xúc tu thô to mạnh khỏe quấn con cá mập trắng to, dùng răng cứng bằng kim loại cắn đầu cấmpạ thủng một lỗ lớn. Máu nhuộm đỏ nước biển xung quanh.
Chiến đấu kéo dài nửa phút, con cá mập trắng to mệt rã rời bị mực đại vương công kích trí mạng, chết không kịp ngáp.
Diệp Dương Thành chứng kiến nguyên cuộc chiến từ đầu đến cuối, hắn sững sờ mấy chục giây sau lấy lại tinh thần, ánh mắt nóng bỏng nhìn mực đại vương dài mười lăm thước. Nương ánh sáng trắng phát ra từ người Tiểu Tuyết, Diệp Dương Thành quan sát kỹ mực đại vương.
Màu sắc chính của mực đại vương là nâu đỏ, đốm trắng lấm tấm bất quy tắc rải rác khắp người. Đặc biệt hấp dẫn người chú ý là đôi mắt to giống nhân loại, tròng mắt cỡ thau rửa mặt.
Thân hình thon dài, mười xúc tu thô to, nhìn thoáng qua giống như quái vật biển sâu.
- Là ngươi!
Khó khăn lắm mới phát hiện một con mực đại vương phù hợp tiêu chuẩn, Diệp Dương Thành sẽ không để nó rời đi. Huống chi mực đại vương được ăn món ngon con cá mập trắng to có một nửa công lao của Diệp Dương Thành, nếu bọn họ không trêu đùa cá mập mệt mỏi thì dù mực đại vương có đánh lén cũng sẽ không dễ dàng thành công.
Diệp Dương Thành cảm thấy mực đại vương có thể giải quyết con cá mập trắng to tính đúng ra là nhờ bên hắn. Trên thế giới này không có bữa cơm miễn phí, nếu mực đại vương không khách sáo táp con cá mập trắng to, bây giờ đang hưởng dụng thức ăn ngon thì Diệp Dương Thành cũng không ngại gì nữa.
Trong đầu suy nghĩ lung tung, Diệp Dương Thành dứt khoát ra lệnh:
- Tập thể áp sát, bao vây mực đại vương lại!
Mực đại vương rất thông minh, Diệp Dương Thành hiểu rõ điều này, cộng với tốc độ hơn 100 km, biết phun mực, biến sắc, biến hình vân vân khiến hắn tập trung tinh thần hết sức để đối phó với mực đại vương đang ăn ngon lành.
Vì cẩn thận, Diệp Dương Thành không để bầy cua móng ngựa trực tiếp vây quanh mà lấy mực đại vương làm trung tâm từ bốn phương tám hướng bọc lại. Mãi khi xác định mỗi hướng đều chặn đường chạy trốn của mực đại vương, mười hai con cua móng ngựa viễn cổ bắt đầu thu nhỏ vòng vây.
Mực đại vương đã nuốt hơn nửa xác cái con cá mập trắng to, tỉnh táo khỏi món ăn hấp dẫn. Mực đại vương không lưu luyến nhả ra cái xác nửa đầu còn lại, phun mực đen ra. Nước biển xung quanh biến tối đen, mực đại vương như đạn pháo vọt ra xa ba mươi mấy thước, nó nhanh chóng chạy một hướng.
Nhưng mực đại vương xem thường lúc trước Diệp Dương Thành sắp xếp hàng loạt. Mực đại vương chưa kịp dùng phản lực đẩy mình tới trước lần thứ hai, một con cua móng ngựa viễn cổ bọc dánh tiếp xúc thân mật với nó.
Mực đại vương dài mười lăm thước đụng vào cua móng ngựa dài hơn bốn mươi thước sẽ là tình huống gì?
Nhiều người suốt đời cũng không có đáp án chính xác, nhưng Diệp Dương Thành nhập xác Tiểu Hôi thì thấy rõ ràng. Mực đại vương thông minh nằm sấp trên vỏ ngoài cứng rắn của cua móng ngựa, rất nhanh có tiếng sột soạt.
Bầy cua móng ngựa là siêu mãnh thú trải qua cường hóa chung cực một lần, lại cường hóa thêm lần nữa. Mặc dù răng của mực đại vương sắc bén đến độ cắt kim loại sắt thép, nhưng đối với con cua móng ngựa này thì cố gắng của nó là uổng phí. Trong quá trình mực đại vương ý định cắn bể vỏ cua móng ngựa để giết đối thủ, bầy cua móng ngựa đã rậm rạp bao vây nó, chạy trốn là ước mơ xa xôi.
Nhìn mực đại vương bám sau lưng cua móng ngựa, Diệp Dương Thành nhếch môi cười khẽ.
Diệp Dương Thành nhỏ giọng nói:
- Cũng được, cho ngươi miễn phí ngồi tàu chở khách đáy biển số hiệu cua móng ngựa đi. Tập thể quay dầu, trở về vùng biển khu vực quản lý!
Phải công nhận mực đại vương có tính cách cứng cỏi như cỏ dại, một đường từ biển Philippines gần Thái Bình Dương trở về đường cũ, vì có thêm một khách du lịch ăn cơm trắng, để phòng ngừa mực đại vương đột nhiên chạy trốn nên tốc độ cả đội chậm rất nhiều. Tổng cộng hơn mười tiếng đồng hồ mới về gần biển Trung Quốc, trong quá trình mực đại vương không có một hành động trốn chạy nào.
Mực đại vương kiên cường bám vỏ ngoài của cua móng ngựa tội nghiệp, dùng răng thép ma sát cái vỏ. Có lẽ vì mực đại vương tập trung chú ý vào cua móng ngựa nên nó đi tàu chở khách miễn phí đến Trung Quốc mà không làm ra hành động quá khích nào. Mực đại vương mặc bầy cua móng ngựa áp giải nó xuyên qua vùng biển Nhật Bản trở về gần biển Trung Quốc.
Khi Diệp Dương Thành đám Tiểu Tuyết, Tiểu Hôi, trung đội cua móng ngựa nối đuôi nhau vào vùng biển khu vực quản lý của mình.