- Chết tiệt, ta quá sơ sẩy!
Đây là ý nghĩ duy nhất của Ngải Thụy Bỉ Tư Tháp Mỗ trước khi xỉu.
Tạp Nhĩ Thụy Lệ Tư hét chói tai:
- Ngải Thụy Bỉ Tư Tháp Mỗ!
Tạp Nhĩ Thụy Lệ Tư né đầu thương của Diệp Dương Thành, đuổi theo Ngải Thụy Bỉ Tư Tháp Mỗ đang rơi xuống, ôm chặt gã vào ngực.
Tạp Nhĩ Thụy Lệ Tư khó khăn dừng lại cách mặt biển gần mười thước, hét chói tai ra lệnh:
- Giết, giết người trái đất này cho ta!
Đám người đồng thanh kêu lên:
- Tuân lệnh!
Lưu Tuyết Doanh dẫn đầu mang theo huyết vệ, các thuộc hạ mình đầy vết thương lao hướng Diệp Dương Thành.
Lưu Tuyết Doanh huơ chủy thủ không ngừng bắn ra từng luồng sáng xanh hướng Diệp Dương Thành. Đám huyết vệ gầm rống giơ vũ khí hình nón, bày ra tư thế thấy chết không sờn.
Nhưng Ngải Thụy Bỉ Tư Tháp Mỗ bi thương nặng, Tạp Nhĩ Thụy Lệ Tư lo ôm gã không rảnh tay, mất hai đại quái vật đó, huyết vệ ở ngoài khu vực quản lý còn đánh không lại Diệp Dương Thành chứ nói gì trong địa bàn của hắn? Lại còn là tình trạng phe địch bị thương?
Diệp Dương Thành chửi tục:
- Giết cái đầu ngươi, giết khỉ gì?
Diệp Dương Thành vung đầu thương thi triển Bôn Lôi thương thuật nghênh đón một huyết vệ đi đầu.
Diệp Dương Thành tức giận hét to:
- Tưởng trong tên có chữ huyết thì giỏi lắm sao!?
Keng keng keng!
Phập xoẹt!
Diệp Dương Thành vung trường thương đánh bật vũ khí hình nón huyết vệ đâm vào tim mình, đầu thương đâm thẳng mặt địch thủ.
Một thương xuyên thủng đầu huyết vệ, giây sau Diệp Dương Thành nhận được gợi ý từ Cửu Tiêu thần cách. Diệp Dương Thành chọn xóa sổ ngay, hắn huơ trường thương chém hướng huyết vệ khác, ánh mắt lạnh lùng trong phút chốc tập trung vào Lưu Tuyết Doanh liên tục bắn ra ánh sáng xanh tập kích hắn, sát khí lộ rõ.
Nhưng đám quái vật hùng dũng không sợ chết xông lên chặn đường Diệp Dương Thành, thế cục giằng co. Vào lúc này...
Tạp Nhĩ Thụy Lệ Tư ở bên dưới điên cuồng rống to:
- Giết, giết hắn đi!
Diệp Dương Thành bi đám quái vật chặn đường đã rất khó chịu, nghe Tạp Nhĩ Thụy Lệ Tư kêu gào càng làm hắn bực bội hơn.
- Giết cái khỉ mốc!
Diệp Dương Thành mạnh vung trường thương đánh bay một vũ khí hình nón tấn công mình, hắn thụt lùi mấy chục thước, to mồm chửi tục.
Diệp Dương Thành chỉ vào Tạp Nhĩ Thụy Lệ Tư, hét lên:
- Thần lôi thuật, đốt!
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Tia chớp chói lòa xẹt qua trời đêm.
- A!!!
Tạp Nhĩ Thụy Lệ Tư Không ngờ Diệp Dương Thành bị vây công nhưng vẫn ra tay với nàng. Tạp Nhĩ Thụy Lệ Tư Không kịp đề phòng bị thần lôi thuật đánh trúng, cùng với Ngải Thụy Bỉ Tư Tháp Mỗ trong ngực nàng co giật.
Thần lôi thuật đánh đứt dây thần kinh Tạp Nhĩ Thụy Lệ Tư, nàng hét to:
- Người trái đất, ngươi sẽ hối hận!
Diệp Dương Thành né khỏi cú đấm của quái vật, cúi đầu chửi:
- Khối hận cái mông!
Diệp Dương Thành bắn ra ba thần lôi thuật:
- Thần lôi thuật, đốt đốt đốt!!!
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Ba thần lôi thuật giáng trúng Tạp Nhĩ Thụy Lệ Tư, tốc độ cực nhanh làm người ta không kịp chống đỡ.
- A!!!
Tạp Nhĩ Thụy Lệ Tư khá lợi hại, ôm Ngải Thụy Bỉ Tư Tháp Mỗ né hai thần lôi thuật rồi bị cái thứ ba nướng ngoài cháy trong giòn.
Có lẽ cảm thấy làm như vậy rất sung sướng, Diệp Dương Thành thu trường thương về, nhờ ưu thế dịch chuyển tức thời lúc ẩn lúc hiện trên bầu trời. Từng thần lôi thuật nối tiếp nhau giáng xuống Tạp Nhĩ Thụy Lệ Tư, Ngải Thụy Bỉ Tư Tháp Mỗ trong nực nàng.
Ngải Thụy Bỉ Tư Tháp Mỗ, Tạp Nhĩ Thụy Lệ Tư đáng thương làm cường giả đủ để xuyên toa trong vũ trụ nhưng bị Diệp Dương Thành bắt ngay lúc yếu ớt nhất, bị chà đạp tơi tả.
- Bà nội nó, hai ngươi kiêu ngạo lắm mà! Kiêu cho ta xem!
Ầm ầm ầm ầm ầm!
- A!!!
Tiếng hét thê lương kinh thiên động địa.
- Các ngươi muốn giết người này người kia đúng không? Giết cho ta xem!
Ầm ầm ầm ầm ầm!
- A!!!
Tiếng hét tràn ngập oán niệm làm người rét run.
- Các ngươi làm xằng làm bậy, không bỏ bất cứ chuyện ác nào đúng không? Đâu, làm chuyện ác cho ta xem!
Ầm ầm ầm ầm ầm!
- A!!!
Trong tiếng hét chất chứa cầu xin.
- Tổ cha nó, thấy hai ngươi là bực mình!
-...
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Rầm bịch!
Ngải Thụy Bỉ Tư Tháp Mỗ không biết bị túng bao nhiêu sét đánh rốt cuộc không chịu nổi thả lỏng Tạp Nhĩ Thụy Lệ Tư ra, mặc cho gã rơi vào nước biển. Ngải Thụy Bỉ Tư Tháp Mỗ lắc người xuất hiện trong không trung cách trăm thước, khuôn mặt khét đen lộ ra sát khí lạnh lẽo, ánh mắt lạnh băng trừng Diệp Dương Thành.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Tiếng chửi của Diệp Dương Thành vang vọng thiên địa:
- Trừng cái con mắt! Trừng nữa đi, lão tử nấu ngươi bây giờ!
Ngải Thụy Bỉ Tư Tháp Mỗ liên tục gặp tổn hại nặng hôn mê bất tỉnh, tình huống của Tạp Nhĩ Thụy Lệ Tư tốt hơn gã chút ít nhưng chẳng hơn được bao nhiêu. Thực lực của Ngải Thụy Bỉ Tư Tháp Mỗ bị tổn hại nặng cộng với Diệp Dương Thành bắt lấy cơ hội đè đầu đánh. Tạp Nhĩ Thụy Lệ Tư buông Ngải Thụy Bỉ Tư Tháp Mỗ ra, định phản kích Diệp Dương Thành lại. Tạp Nhĩ Thụy Lệ Tư mới điều động năng lượng đã bị Diệp Dương Thành cho một thần lôi thuật suýt phản phệ.
Diệp Dương Thành như có năng lượng vô cùng tận, tuy thần lôi thuật giáng xuống không phải pháp thuật cường đại gì, lúc Tạp Nhĩ Thụy Lệ Tư còn ở đỉnh cao thì đây là vết thương hoàn toàn bị bỏ qua. Nhưng hôm nay đã định số Tạp Nhĩ Thụy Lệ Tư xui, nàng bị thương nặng, Diệp Dương Thành liên tục giáng thần lôi thuật không dứt tạo thành tổn thương rất lớn.
Khóe môi Tạp Nhĩ Thụy Lệ Tư tràn máu, làn da xanh bị nướng thành màu đen, tóc dựng đứng làm mũ đen nhô cao theo. Bộ dạng Tạp Nhĩ Thụy Lệ Tư như mới xông ra biển lửa, rất xui xẻo.
Đối với hai thần tù giả Ngải Thụy Bỉ Tư Tháp Mỗ, Tạp Nhĩ Thụy Lệ Tư thì Diệp Dương Thành đã sớm xếp vào danh sách phải giết. Những gì bọn họ làm, hai thần tù giả tạo thành uy hiếp cho Diệp Dương Thành, hay phần thưởng phong phú sau khi xử lý Ngải Thụy Bỉ Tư Tháp Mỗ, Tạp Nhĩ Thụy Lệ Tư đều khiến hắn có lý do giết hai người.
Huống chi lâu dài đến nay mỗi lần Diệp Dương Thành đối đầu với thần tù giả là đều bị động, cộng với lần trước Ngải Thụy Bỉ Tư Tháp Mỗ, Tạp Nhĩ Thụy Lệ Tư dám nhằm vào Ngô Ngọc Phương. Trong lòng Diệp Dương Thành tích lũy lửa giận hừng hực, hôm nay hắn muốn trút hết ra ngoài.
Có câu người xưa nói: Thừa dịp ngươi bệnh lấy mạng ngươi. Bây giờ Diệp Dương Thành quyết tâm khó khăn lắm mới bắt được lúc thần tù giả yếu ớt nhất, nếu không nhân dịp này giết, chờ hai người phục hồi đến khỏe mạnh hoàn toàn rồi quay lại tính sổ sao?
Diệp Dương Thành ôm tín niệm đó, tập trung hết sức chú ý vào Tạp Nhĩ Thụy Lệ Tư đôi mắt đỏ rực dịch chuyển trên không trung. Còn Ngải Thụy Bỉ Tư Tháp Mỗ đã xỉu thì Diệp Dương Thành không thèm quan tâm, chờ xử Tạp Nhĩ Thụy Lệ Tư xong hắn sẽ làm thịt gã sau.
Diệp Dương Thành sử dụng pháp thuật dịch chuyển tức thời né tránh bầy quái vật hùng hổ không sợ chết tập kích, mắt hắn luôn nhìn chằm chằm vào Tạp Nhĩ Thụy Lệ Tư.
Diệp Dương Thành kêu tên Tạp Nhĩ Thụy Lệ Tư:
- Tạp Nhĩ Thụy Lệ Tư.
Diệp Dương Thành kêu rất quen miệng Tạp Nhĩ Thụy Lệ Tư.