Diệp Dương Thành lại nhận được gợi ý từ Cửu Tiêu thần cách:
- Thành công xóa sổ thần tù giả dị tộc, được +55000000 công đức huyền điểm, +15000000linh lực, +630000, xin người nắm giữ Cửu Tiêu thần cách không ngừng cố gắng, thanh trừ tất cả dị tộc trong khu vực quản lý, trả lại trời trong xanh cho khu vực.
Nhận được gợi ý này làm thần kinh Diệp Dương Thành luôn căng thẳng vì thần tù giả, luôn bị động kiềm không được cười phá lên:
- Ha ha ha ha ha ha!
Diệp Dương Thành rút mạnh bàn long ngân thương đâm thủng cổ Ngải Thụy Bỉ Tư Tháp Mỗ, hắn cầm thương bạc dính máu đứng ngạo nghễ trong không trung. Tiếng cười to như sấm vang vọng mấy trăm km xung quanh.
Diệp Dương Thành đang trút ra vui sướng trong lòng, vui sướng và kích động vì tiêu diệt được kẻ địch lớn nhất. Diệp Dương Thành biết đa phần là do may mắn, vì hai thần tù giả quá sơ sẩy, quá tự tin. Nhưng chết là chết, thắng là thắng.
Từ xưa đến nay được làm vua thua làm giặc, không ai phản bác được, càng không ai nghi ngờ điều này được.
Diệp Dương Thành cầm thương bạc dính máu đứng ngạo nghễ trong không trung cười to. Đám quái vật còn sống ngạc nhiên giây lát sau cùng nóng nảy gào thét:
- Grao!
Đôi mắt quái vật đỏ rực, hùng hổ lao hướng Diệp Dương Thành.
Diệp Dương Thành mới giải quyết xong hai kẻ địch lớn, tâm tính hay tâm tình đều hoàn toàn thả lỏng. Trong trạng thái này Diệp Dương Thành càng thăng hoa lên đỉnh cao, tâm tình vui sướng khiến hắn cảm giác toàn thân tràn ngập lực lượng đủ để hủy thiên diệt địa.
Đối diện đám quái vật ngoài khu vực quản lý làm hắn bó tay bó chân, không có cách nào ứng đối nhưng bây giờ hắn không thấy bực bội nữa.
Khi đám quái vật gầm rống lao hướng Diệp Dương Thành, hắn sung sướng cười to, giơ thương xông lên.
Một trong các ích lợi dùng linh lực thi triển pháp thuật là sẽ không tạo thành ảnh hưởng thực lực tổng thể cho mình. Diệp Dương Thành mới trải qua cuộc chiến sống còn nhưng thực lực không bị yếu đi, ngược lại trong trạng thái đại thắng hắn càng có thể phát huy ra sức chiến đấu hai trăm phần trăm.
Tiếng cười to tự tin chất chứa ý cười khó đoán, Diệp Dương Thành sảng khoái chửi mắng.
- Ba mươi sáu huyết vệ gì đó, hôm nay lão tử cho các ngươi thành chó chết!
Diệp Dương Thành giơ cao tay trái:
- Cấm cố thuật, đốt!
Mục tiêu nhắm ngay chim đầu đàn dẫn đầu, cấm cố thuật trói buộc đám quái vật không quá lâu nhưng Diệp Dương Thành không cần nhiều thời gian. Hai giây, chỉ cần hai giây là đủ.
Phập xoẹt!
Quái vật thứ nhất ngây ngẩn giây lát, bàn long ngân thương như tia chớp xảo quyệt đâm thủng trán nó.
Một lỗ máu to hiện ra trên trán quái vật, Diệp Dương Thành một thương đánh nát hồn châu trong não nó, buộc cô hồn biến dị bay ra ngoài.
- Phát hiện một cô hồn biến dị trong khu vực quản lý...
Diệp Dương Thành không chút do dự nói:
- Xóa sổ!
Diệp Dương Thành giải quyết xong quái vật thứ nhất, ánh mắt sắc bén nhìn hướng quái vật thứ hai.
Diệp Dương Thành trong trạng thái hưng phấn giống như con cọp lần đầu xuống núi. Đám quái vật trở nên điên cuồng vì cái chết của Ngải Thụy Bỉ Tư Tháp Mỗ, Tạp Nhĩ Thụy Lệ Tư tựa bầy dê bị thương. Tuy trên đầu dê có sừng nhọn làm mãnh hổ bị thương, nhưng với điều kiện là dê đâm trúng được.
Nếu không đụng được vào đuôi của đối phương thì có đôi sừng ích lợi gì? Đối với Diệp Dương Thành trong trạng thái này, đám quái vật trước mắt không thể tạo thành chút uy hiếp. Ban đầu tiếp xúc ngoài khu vực Diệp Dương Thành quản lý, vì không để Ngải Thụy Bỉ Tư Tháp Mỗ, Tạp Nhĩ Thụy Lệ Tư nổi lòng cảnh giác nên hắn cố ý không sử dụng pháp thuật dịch chuyển tức thời. Diệp Dương Thành chỉ vận dụng Quy Nhất thân thuật dây dưa cùng đám quái vật.
Nhưng bây giờ Ngải Thụy Bỉ Tư Tháp Mỗ, Tạp Nhĩ Thụy Lệ Tư có uy hiếp lớn nhất với Diệp Dương Thành đã đi bán muối. Không còn uy hiếp lớn, Diệp Dương Thành hoàn toàn thả lỏng tay chân, không chút kiêng dè di chuyển trong không trung, lúc ẩn lúc hiện. Mỗi khi trường thương vung lên là sẽ có một quái vật hét thảm rớt xuống biển. Tàn hồn hoặc cô hồn biến dị hốt hoảng chạy ra khỏi thể xác sẽ bi Diệp Dương Thành xóa sổ ngay, không để lại chút dấu vết.
Diệp Dương Thành rống to:
- Grao!
Có lực lượng Cửu Tiêu phụ trợ, Diệp Dương Thành đánh bay vũ khí hình nón của ba quái vật đâm tới. Tay phải Diệp Dương Thành cầm bàn long ngân thương vẽ một đóa thương hoa, lòng bàn tay trái ngưng kết ánh sáng bạc.
- Cấm cố thuật, đốt!
Phập xoẹt!
Một quái vật không kịp đề phòng trúng cấm cố thuật, nó chỉ bị giam cầm ba giây nhưng đủ cho Diệp Dương Thành đâm bàn long ngân thương thủng đầu nó rồi rút ra kèm máu thịt.
Trước khi Cửu Tiêu thần cách gợi ý Diệp Dương Thành đã quát xóa sổ, bỏ qua các loại thu nhập có được sau khi xóa sổ cô hồn biến dị, hắn lắc người xuất hiện trên đầu một quái vật khác. Diệp Dương Thành nổi máu giết chóc, thậm chí không nhờ cấm cố thuật nâng đỡ, hắn đứng chổng ngược đâm đầu thương từ đỉnh đầu quái vật xuyên qua cổ họng vào nội tạng.
- Phát hiện một cô hồn biến dị cao giai trong khu vực quản lý...
Diệp Dương Thành lạnh lùng phun ra hai chữ:
- Xóa sổ.
Diệp Dương Thành vung bàn long ngân thương, một cước đạp đầu quái vật. Xoẹt một tiếng, Diệp Dương Thành rút bàn long ngân thương ra khỏi cơ thể quái vật.
Máu xen lẫn não tuôn ra từ lỗ hổng to trên đầu quái vật.
- Grao!
Tiếng gào thét tức giận vang vọng. Diệp Dương Thành liên tục mười mấy lần nhờ vào dịch chuyển tức thời giải quyết mấy quái vật, hắn xoay người đạp bước Quy Nhất thân thuật trong không trung. Diệp Dương Thành như cá chạch trơn trượt né mấy chục quái vật bao quanh tập kích, mỗi khi thấy có sơ hở là hắn sẽ đâm bàn long ngân thương ra lấy mạng đối thủ.
Diệp Dương Thành xuyên toa tới lui giữa bầy quái vật, xung phong liều chết không biết bao nhiêu lần. Diệp Dương Thành không hay rằng trong khi hắn chém giết với đám thần quyền, trên đỉnh đầu có vệ tinh quân dụng hơn mười quốc gia tỏa định vùng biển này. Cảnh tượng Diệp Dương Thành chém giết cùng đám quái vật bị thu về phát trên màn hình lớn.
Cảnh tượng đồ sộ vạn lôi cùng giáng dài mười lăm phút bị mây đen che chắn nên không chụp được. Mặc dù vệ sinh không thể bắt giữ cảnh tượng dưới đám mây đen nhưng cũng chụp lại tia chớp lúc ẩn lúc hiện tượng lưỡi rắn thè ra, khủng bố làm người nghe kinh sợ.
Trong mảng lớn mây đen có mấy chục vạn tia chớp chực chờ bắn ra, đen kịt một mảnh, nhấp nháy tia chớp. Cảnh tượng đó làm người ta thấy nghẹt thở như tận thế sắp đến, ai trông thấy đều không cách nào liên tưởng đến cảnh quan tự nhiên.
Không ai nghi ngờ năng lượng khổng lồ hủy thiên diệt địa tích góp trong mây đen. Ban đầu vệ tinh quân dụng các nước tập trung vào vùng biển Trung Quốc là do bị mây đen hấp dẫn.
Nhưng khi bọn họ điều vệ tinh đến bên trên vùng biển điều tra tình hình, phản ứng đầu tiên là tầng mây này tuyệt đối không phải tự nhiên hình thành. Phản ứng thứ hai là con người làm, nhưng là ai? Phản ứng thứ ba là nếu mây đen xuất hiện trên thủ đô quốc gia của mình thì... Có cách nào ngăn cản nó?