Tia chớp làm cho nàng cảm nhận được uy hiếp cực lớn cũng đã biến mất, đứng trên đại thảo nguyên màu xanh biếc, nhìn nơi xa có một đàn bà đang nhàn nhã ăn cỏ, nghe trong không khí phát ra mùi thơm ngát của bùn đất, cảm thụ được làn gió quất vào mặt, Lưu Tuyết Doanh như ngây dại.
Nàng ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, lại cúi đầu nhìn thân thể của mình, đột nhiên nàng lộ ra vẻ tức giận, điên cuồng vận hành năng lượng trong cơ thể, chợt quát:
- Phá cho ta.
- Ầm Ầm...
Năng lượng phóng lên cao trong nháy mắt xé rách huyễn tượng do trung cấp Tu Di ảo cảnh tạo thành, thiên địa bắt đầu sụp đổ, sau vài giây ngắn ngủn, Lưu Tuyết Doanh liền trở về trong thực tế, nhưng nàng căn bản không có cơ hội tức giận, bởi vì...
- Ầm ầm...
Hơn mười đạo tia chớp lại một lần nữa đánh xuống Lưu Tuyết Doanh đang lâm vào trung cấp Tu Di ảo cảnh. Trong thời gian hơn nửa phút, tổng cộng đã có mấy trăm đạo tia chớp chính xác bổ vào trên người, nàng vừa mất đi màn hào quang phòng ngự, vừa mất đi năng lực chủ động phòng ngự...
Lưu Tuyết Doanh đã bị chém thành trọng thương, khi nàng rời khỏi trung cấp Tu Di ảo cảnh, một ngụm máu tươi lập tức phun ra, khí huyết trong cơ thể cuồn cuộn, rõ ràng đã bị đả thương rất nặng.
Trong đôi mắt Lưu Tuyết Doanh chợt lóe lên vẻ kinh hoảng, Diệp Dương Thành biểu hiện vô số thủ đoạn như vậy đã làm cho nàng cảm nhận được uy hiếp đến tính mạng. Mặc dù nàng rất muốn lấy được thần cách, nhưng tính mạng tựa hồ còn xếp hạng phía trước thần cách.
Sau giây phút chần chờ ngắn ngủi, Lưu Tuyết Doanh mạnh mẽ điều động năng lượng trong cơ thể mình còn chưa hoàn toàn bị dung hợp, sau khi phun ra một ngụm tiên huyết, cả người biến mất trong huyết vụ.
Trước khi nàng thi triển bí pháp thoát đi, nàng đưa mắt nhìn Diệp Dương Thành đang ở trên không trung thao túng thiên địa nguyên tố, trên mặt hiện lên vẻ không cam lòng rõ rệt.
Vì hành động hôm nay, nàng đã trù tính gần nửa tháng, từ như thế nào thu hút Diệp Dương Thành tới Okinawa, đến như thế nào kích hoạt thực lực của đám Huyết Vệ, rồi như thế nào giết chết Diệp Dương Thành cướp đi thần cách... Có thể nói, trong mắt nàng toàn bộ kế hoạch đều chặt chẽ gần như hoàn mỹ, nhưng kế hoạch đó lại xảy ra biến cố trí mạng.
Nàng đã tính sai thực lực của Diệp Dương Thành... Từ ngày đào đi trái tim của hai thần tù giả, nàng liền tìm một nơi nuốt sống trái tim của hai gã thần tù giả, trái tim của bọn họ mang đến năng lượng khổng lồ, vượt xa khỏi tưởng tượng của nàng.
Nàng dùng thời gian một tuần lễ, mới khó khăn lắm chế trụ được năng lượng cuồng bạo kia, đồng thời hướng dẫn những năng lượng này tiến hành dung hợp với năng lượng vốn có trong cơ thể mình, tuy nói đến nay cũng chỉ dung hợp không tới một phần năm năng lượng, nhưng cũng đủ khiến thực lực của nàng đề thăng rất nhiều.
Sau khi thực lực tăng cường, dĩ nhiên là nghĩ đến thần cách, sau đó, vì hôm nay, nàng bắt đầu trù tính và an bài, không nghĩ dưới tình huống tất cả thuận lợi, kế hoạch vẫn thất bại.
Diệp Dương Thành chú ý tới cử động của Lưu Tuyết Doanh, giống như trước, cảm thấy bất ngờ vì nàng có thể tránh thoát trung cấp Tu Di ảo cảnh của mình, chỉ có điều lúc này sự chú ý của hắn phần lớn đều tập trung trên người đám Huyết Vệ, căn bản không có dư thừa tinh lực chú ý đến Lưu Tuyết Doanh.
Hơn nữa, hắn càng không nghĩ tới, lá gan của Lưu Tuyết Doanh lại nhỏ đến trình độ này, trong vòng thời gian ngắn ngủi, dưới tình huống mình còn chưa hoàn toàn rơi vào hoàn cảnh xấu, liền vô cùng dứt khoát trực tiếp lựa chọn chạy trốn, điều này làm cho Diệp Dương Thành rất khinh bỉ...
Cử động như thế, trực tiếp khiến cho Diệp Dương Thành giảm trình độ nguy hiểm của Lưu Tuyết Doanh xuống một cấp bậc. Nhìn từ cử động của nàng, nữ nhân này rõ ràng là khi được thế lớn lối làm bậy, khi thất thế gan nhỏ như chuột, hắn cảm thấy, mình đề phòng Lưu Tuyết Doanh như thế, quả thực chính là bôi đen lên mặt mình.
Dĩ nhiên, loại ý niệm này cũng chỉ chợt lóe trong đầu mà thôi, đối với Lưu Tuyết Doanh hiện tại đã tăng cường thực lực rất lớn, hắn tuyệt đối sẽ không chủ quan, nhất là khi Lưu Tuyết Doanh vì để những Huyết Vệ đạt được đủ năng lượng đối phó với mình, còn dùng thủ đoạn tàn nhẫn sát hại chín mươi vạn người, càng làm cho trong lòng Diệp Dương Thành từng đợt phát rét.
Trước kia hắn chỉ cho Lưu Tuyết Doanh là một nữ nhân tư lợi, phàm là chuyện gì đều chỉ suy nghĩ cho mình, không nghĩ rằng, nàng không chỉ là một nữ nhân tư lợi, đồng thời còn là một nữ nhân tàn nhẫn vì đạt được mục đích mà không từ thủ đoạn nào.
Diệp Dương Thành lắc đầu, thu hồi tư tưởng hỗn độn của mình, cứ chạy đi, sớm muộn gì có một ngày cũng sẽ rơi vào trong tay mình.
Nghĩ tới đây, Diệp Dương Thành thu liễm tâm thần, trong hai tròng mắt bắn ra vẻ lạnh lùng làm người ta khiếp hãi, nhìn về phía những Huyết Vệ còn đang chạy loạn trong công kích của những tia chớp, phân phó đám người Triệu Dong Dong phía sau mình:
- Hết sức công kích những Huyết Vệ này, chú ý, phải công kích đầu của bọn hắn.
- Vâng thưa chủ nhân.
Đám người Triệu Dong Dong đã sớm núp ở khu vực an toàn phía sau Diệp Dương Thành, nghe vậy không khỏi chấn động tinh thần, cùng kêu lên đáp ứng, sau đó bước về phía trước một bước, xếp thành hai hàng bên cạnh Diệp Dương Thành...
- Tước đoạt tính mạng.
Tiểu Thương Ưu Tử quát lên một tiếng, chỉ thấy mười ngón tay của nàng bay múa một trận trước ngực, sáu đạo lưu quang màu xanh biếc cực nhỏ giống như bút máy bắn thẳng về phía sáu tên Huyết Vệ.
- Đại địa cuồng đâm.
Dương Đằng Phi đứng bên cạnh Tiểu Thương Ưu Tử vuốt chòm râu, cũng không thấy hắn có động tác gì, chỉ khẽ quát một tiếng, đột nhiên, cả vùng đất đã bị máu tươi nhuộm đỏ bắt đầu chấn động rất nhỏ, ngay sau đó liền có mấy chục đạo măng đá tản ra ánh sáng màu nâu xám phóng lên cao, chia ra đánh úp về phía mười mấy tên Huyết Vệ đang chống đỡ tập kích của tia chớp, uy thế còn mạnh hơn Tiểu Thương Ưu Tử mấy phần.
- Thiên thần tinh lọc.
Triệu Dong Dong đồng dạng cũng không cam lòng yếu thế, nhẹ nhàng giơ tay phải, trên đầu ngón tay mảnh khảnh nhất thời sáng lên một trận bạch quang, trên không trung hóa thành năng lượng giống như hạt mưa, đồng dạng cũng lao về phía mười mấy tên Huyết Vệ đang ra sức kêu gào.
So sánh với thủ đoạn công kích của Dương Đằng Phi và Tiểu Thương Ưu Tử, pháp thuật của Triệu Dong Dong không giống như đang công kích, mà giống như đang biểu diễn, tràn đầy cảm xúc.
Diệp Dương Thành biết, đây là vì Triệu Dong Dong tu tập thần phù hộ quyết, hiện tại cấp bậc tu luyện của bọn hắn còn rất thấp, kích thước có thể tạo thành cũng tương đối hẹp, nếu như đợi đến lúc bọn họ thành thần...
Mười tên thần sử cấp ba tu luyện thần tu thuật, sắp thành hai hàng chỉnh tề bên cạnh Diệp Dương Thàn, mỗi người thi triển pháp thuật mình học được...
Diệp Dương Thành một lần nữa dẫn đội tiến vào tình cảnh quần đấu...