Bất luận là gọi như thế nào, cũng biểu thị hắn tuyệt đối nắm trong tay đại lục vĩnh hằng cho tới cả tinh hệ Tứ Hằng, làm một vị thần trung cấp không trên không dưới, Enos Bêđa nằm mộng cũng muốn đột phá hàng rào trước mắt, bước vào hàng ngũ vị thần tối cao.
Mà mỗi một vị thần muốn tấn chức thần cách của mình, thường chỉ có hai loại phương thức có thể lựa chọn, loại thứ nhất, là thông qua thần điện lơ lửng tụ tập năng lượng, quanh năm suốt tháng tẩm bổ thần cách, sau khi năng lượng để dành của thần cách đạt tới trình độ nhất định, sẽ tự nhiên lên cấp.
Một loại phương thức khác, cũng là thủ đoạn các vị thần bình thường thường dùng nhất, chính là không ngừng dung hợp thần cách của những khác, mượn cái này gia tốc tốc độ tấn chức cấp bậc thần cách, đối với vị thần đứng ở cảnh giới đỉnh cao của trung thần như Enos Bêđa mà nói, chỉ dựa vào thần điện lơ lửng tọa lạc ở hành tinh dung nham tụ tập năng lượng tẩm bổ thần cách, hiển nhiên đã không cách nào thỏa mãn nhu cầu năng lượng càng ngày càng lớn của hắn.
Cho nên, cách nay vài ngàn năm trước, hắn đã phái ra sáu tên thần sử cấp mười một dưới trướng, tiến vào vũ trụ mịt mờ sưu tầm thần cách vô chủ, hoặc là đã có chủ nhân nhưng còn chưa bị dung hợp.
Trời không phụ người có lòng, sau khi sáu tên thần sử cấp mười một rời khỏi tinh hệ Tứ Hằng sáu trăm ba mươi tám năm, hắn nhận được hồi báo của một gã thần sử, trong một tinh hệ không có Thần Tộc cách tinh hệ Tứ Hằng hơn hai mươi năm ánh sáng, phát hiện một thần cách vô chủ.
Chỉ có điều thần cách vô chủ này được một con quái vật vũ trụ cường hãn thủ hộ, sáu tên thần sử cấp mười một căn bản không phải đối thủ của quái vật kia, sau một phen chém giết, sáu tên thần sử đã chết ba, trọng thương một, bị thương nhẹ hai.
Bỏ ra cái giá lớn như vậy nhưng vẫn không đánh chết quái vật, cho đến khi Enos Bêđa tự mình chạy tới, mới giết chết được quái vật kia, nhưng quái vật kia trước khi chết, đã vứt miếng thần cách vô chủ vào tinh không mênh mông.
Mỗi một vị thần đều có địa bàn của mình, sau khi rời khỏi tinh hệ của mình, có thể phát huy ra thực lực chưa tới năm mươi phần trăm thời kỳ toàn thịnh của mình.
Enos Bêđa là một vị thần trung đẳng, thần cách của hắn dĩ nhiên cũng trở thành mục tiêu cướp đoạt của những vị thần khác. Vì bảo đảm an toàn, Enos Bêđa phải trở lại hệ hằng tinh, phái hai tên thần sử bị thương nhẹ tiếp tục đuổi theo miếng thần cách vô chủ kia.
Cuối cùng chờ hơn hai nghìn năm, chẳng những không lấy được tin tức tốt, ngược lại hai gã thần sử còn lại cũng tử vong...
Phải biết rằng, mỗi một tên thần sử vượt qua cấp chín, đều là người có khả năng đắc lực dưới trướng vị thần của mình, còn thần sử đạt đến trình độ cấp mười một... Dưới trướng chỉ hơn một vạn tên thần sử như Enos Bêđa, cũng chỉ có sáu tên như vậy, nhưng tất cả đều chết sạch...
Kết quả này, khiến cho Enos Bêđa vô cùng tức giận, cộng thêm có lệnh bài thông hành do vị chủ thần đích thân ban thưởng, có thể né tránh phần lớn nhòm ngó của phần lớn các vị thần khác, Enos Bêđa mới quyết định tự mình xuất thủ, đến hệ ngân hà thu hồi trái tim của hai gã thần sử cấp mười một, ít nhất cũng có thể vãn hồi một phần tổn thất.
Đồng thời, nếu hai gã thần sử cấp mười một đều gặp nạn ở địa cầu, chứng tỏ trên địa cầu nhất định vẫn tồn tại ít nhất một thực lực vượt xa hai gã thần sử. Đối với tồn tại này, phản ứng đầu tiên của Enos Bêđa chính là đối phương đã dung hợp miếng thần cách vô chủ kia.
Mà, Enos Bêđa lại không cách nào tiếp nhận được tình huống như vậy.
Nhưng tình huống khiến hắn càng không nghĩ tới là, khi hắn rời khỏi tinh hệ Tứ Hằng không bao lâu, hắn lại mất đi cảm ứng đối với trái tim của hai gã thần sử, khả năng duy nhất có thể trong tình huống này là... trái tim của hai gã thần sử, đã bị người khác nhanh chân đến trước.
Đây cũng là tiền mất tật mang, đối với một cái cao ngạo trung vị thần chi mà nói, tình hình như vậy hắn tại sao có thể đủ tiếp chịu đâu này? Cho nên, hắn không ngừng gia tốc, lại thêm nhanh chóng, đầy trong đầu lưu lại ý niệm trong đầu, chính là sớm ngày đã tới hệ ngân hà, đem cái kia để cho hắn tổn thất thảm trọng khốn kiếp xé thành mảnh nhỏ
Mỗi lần nghĩ đến cái này, Enos Bêđa đều sẽ hận nghiến răng nghiến lợi, sát cơ đối với tên khốn trên địa cầu dĩ nhiên cũng càng tăng lên...
- Dám giết thần sử của ta, đoạt thần cách của ta... Thù này không báo, bổn tôn...
Khi Enos Bêđa đang trầm thấp tự nói, chuẩn bị quẳng ra những lời ghê gớm, trong tầm mắt của hắn, đột nhiên xuất hiện kim quang chói mắt.
Đạo kim quang này xuất hiện, trực tiếp cắt đứt những lời Enos Bêđa muốn nói ra khỏi miệng, cảnh giác đứng sững trong hư không...
Enos Bêđa dừng cước bộ, nhưng đạo kim quang kia vẫn không có ý tứ dừng lại, ngược lại còn chợt lóe, trong nháy mắt xuất hiện trước mặt Enos Bêđa. Đây là một vị thần mặc kim giáp, tay cầm đại đao màu vàng, nhìn qua vô cùng phong cách.
Vừa thấy vị thần này xuất hiện, Enos Bêđa chính là cả người chấn động, theo bản năng lùi lại mấy bước, thần sắc trên mặt âm trầm khó đoán:
- Ta... Ta mang theo lệnh thông hànhc của chủ nhân...
- Ở chỗ này của ta, thẻ thông hành chó chết gì đó đều vô dụng.
Vị thần kim giáp cười híp mắt, lắc với Enos Bêđa, ý bảo hắn chớ có lên tiếng, nói tiếp:
- Hiện tại ngươi có quyền giữ im lặng, nhưng tội danh xông vào tinh hệ bất tử của ta... Cho dù ta giết ngươi, lẽ nào tên chó chết nào đó có thể vì ngươi mà đến tìm ta liều mạng không?
Giọng nói đùa nhưng lộ ra sát cơ lạnh lẽo.
Nghe được những lời này của vị thần kim giáp thần, Enos Bêđa cũng không dám có chút buông lỏng, mặc dù chúng thần đứng đầu chính xác đã hạ lệnh cấm giữa các chúng thần chém giết lẫn nhau, nhưng giữa các phe phái thần và thần vẫn thường xảy ra ma sát.
Huống chi vị thần kim giáp trước mắt.. cũng không phải là chúng thần dưới trướng chủ thần.
Enos Bêđa không còn sự tức giận cùng tự tin khi rời tinh hệ Tứ Hằng lần trước, ngược lại thấp thỏm bất an nhìn vị thần kim giáp, nuốt nước miếng một cái, nói:
- Theo ta được biết, tinh hệ Vĩnh Sinh cách nơi đây chừng hơn một trăm bảy mươi năm ánh sáng... Không biết từ khi nào...
- Ngươi không tin?
Vị thần kim giáp mỉm cười.
- Không... Không dám...
Enos Bêđa sợ hết hồn, không nói hai lời quay đầu nghĩ đường chạy:
- Nếu nơi này chính vào tinh hệ Vĩnh Sinh, như vậy... Tiểu thần lập tức rời đi.
- Đợi một chút.
Vị thần kim giáp bỗng nhiên lên tiếng gọi Enos Bêđa, trong ánh mắt hoảng loạn của hắn, rất tùy ý nói:
- Ngươi xem ta là cái gì? Vĩnh Sinh tinh hệ là nơi ngươi muốn tới thì tới, muốn đi thì đi sao?
- Ta...
Enos Bêđa khóc không ra nước mắt, mảnh tinh vực này căn bản không thuộc về bất kỳ vị thần nào, hắn đã nhượng bộ rồi, nhưng đối phương thân là chủ thần, dưới loại tình huống này không ngừng làm khó hắn, khi nhục hắn...