Chấp Chưởng Thần Quyền

Chương 710.2

Nhưng hôm nay... Âm Mộc lại không xuất hiện, tình huống quỷ dị như vậy, lập tức khiến bốn Quỷ vương đỉnh cấp còn lại cảnh giác, ý niệm của bọn hắn nhanh chóng xuyên qua hư không, thông qua không gian vặn vẹo tiến hành câu thông và trao đổi.

Cãi vã ước chừng hơn nửa canh giờ, một gã Quỷ vương đỉnh cấp đột nhiên ngưng cãi vả, trầm mặc hơn ba phút, mới bỗng nhiên nói:

- Âm Mộc không phải đã...

Khu vực huyên náo nhất thời an tĩnh lại, lời của hắn phảng phất như một quả bom mới được châm lửa, sau đó tiến vào mặt hồ yên tĩnh, ngay sau đó...

- Điều này sao có thể?

Một gã Quỷ vương đỉnh cấp trầm giọng nói:

- Mặc dù Âm Mộc là người có thực lực yếu nhất trong bốn người chúng ta, nhưng đến cấp bậc của chúng ta, chút chênh lệch thực lực này cơ bản đã có thể không đáng kể, dựa vào thủ đoạn của hắn, làm thế nào lại... Ừ?

Mới vừa nói phân nửa, tên Quỷ vương đỉnh cấp này giống như nghĩ tới chuyện gì, đột nhiên dừng lại, sau đó hắn mới kinh hãi nói:

- Ý của ngươi là...

- Còn nhớ lần trước Âm Mộc nói gì với chúng ta không?

Quỷ vương đỉnh cấp nói lên suy đoán kia giảm thấp thanh âm, giọng nói lộ vẻ hết sức âm trầm:

- Hắn nói, hắn nhận được lệnh của lão bất tử, kêu hắn lập tức vận dụng lực lượng thế tục đi tìm Diệp Dương Thành gây phiền toái.

- Chẳng lẽ vì chuyện này khiến hắn bại lộ?

- Nếu quả thật như vậy... cũng không thể có khả năng, dựa theo thực lực và tính cách của Âm Mộc, nếu quả thật gặp được đối thủ không thể địch lại, hắn tuyệt đối sẽ lựa chọn chạy trốn, nếu hắn thật sự muốn chạy trốn..., sợ rằng ngay cả Diệp Dương Thành cũng không ngăn được hắn sao?

- Nhưng trước mắt ngoài khả năng này ra, chẳng lẽ còn có khả năng khác sao?

Lại có một Quỷ vương đỉnh cấp mở miệng nói:

- Các ngươi thử suy nghĩ cẩn thận xem, làm sao Diệp Dương Thành có được huyết hồn hoa? Huyết hồn hoa sinh trưởng bên bờ Minh Hà, hắn có thể nhận được huyết hồn hoa...

- Lão già kia không phải nói số huyết hồn hoa đó là Diệp Dương Thành thông qua khe hở không gian hắn lưu lại năm đó ở địa cầu tiến vào địa phủ, lấy đi số huyết hồn hoa hắn đánh rơi lại địa phủ sao?

- Lão già kia nói thật sao?

Quỷ vương nói lên suy đoán này cười một tiếng, hết sức khẳng định nói:

- Khe hở không gian, huyết hồn hoa rơi lại địa phủ đều là hắn bịa đặt, dựa vào thực lực của hắn, quả thật có thể xé rách hàng rào không gian, nhưng nếu muốn lưu lại một đạo khe hở không gian duy trì hơn năm nghìn năm không thay đổi... Đó là đầm rồng hang hổ.

Ba Quỷ vương còn lại một lần nữa trầm mặc...

Nếu như lời của Quỷ vương này là thật, như vậy, thực lực của Diệp Dương Thành chỉ sợ cũng không phải là mèo cào ba chân như trong tưởng tượng của bọn hắn. Có thể xé rách không gian, xuyên qua hai giới âm dương, còn có thể thuận lợi cướp đoạt số lớn lượng huyết hồn hoa trong tay phệ hồn... Đây là loại thực lực như thế nào chứ?

Loại tồn tại tầng thứ này, đã không phải là tồn tại bọn họ có thể chống lại, nếu như tất cả đều là sự thật, như vậy, Âm Mộc Quỷ vương biến mất tựa hồ cũng có đáp án rồi...

Hắn muốn thông qua lực lượng thế tục tìm Diệp Dương Thành gây phiền toái, nhưng cuối cùng không tìm được phiền toái thành, ngược lại bị Diệp Dương Thành tìm được chỗ trốn của hắn, cho nên, Âm Mộc Quỷ vương thậm chí không có cơ hội chạy trốn, đã bị Diệp Dương Thành trực tiếp xóa sổ.

Nghĩ đến đây, bốn Quỷ vương tựa hồ đều đồng thời rùng mình, một Quỷ vương đè ép sợ hãi trong lòng, thấp giọng nói:

- Nhìn dáng dấp, chúng ta tựa hồ đã bị lão già kia làm bia đỡ đạn rồi...

- Làm sao bây giờ?

Bốn Quỷ vương lại trầm mặc, hồi lâu sau, có một Quỷ vương chần chờ nói:

- Diệp Dương Thành hình như không phải là linh thể, mà là một con người bình thường...

- Vậy thì sao?

Ba Quỷ vương còn lại cùng kêu lên hỏi.

- Hình như huyết hồn hoa chỉ có công hiệu với linh thể, đối với hắn mà nói căn bản là có cũng được mà không có cũng không sao.

Quỷ vương này khẽ cắn răng, thấp giọng nói:

- Không bằng, chúng ta...

- Ngươi nói gì?

Trong không gian vang lên một trận kinh hô...

- Còn chín mươi sáu vạn thần nguyên mới đủ 350 vạn điểm.

Bận rộn cả ngày, Diệp Dương Thành một lần nữa điều ra tài liệu chi tiết của bản thân, sau khi nhìn lướt qua thở dài thật dài. Dựa theo tiến độ của tình huống hiện tại, muốn nhanh chóng đạt thành mục tiêu 350 vạn điểm thần nguyên tựa hồ vô cùng khó khăn, nhưng hắn lại không có những phương pháp khác có thể xử lí, chỉ có thể đàng hoàng thu thập những tin tức này tiến hành tích lũy thần nguyên.

Một phương diện khác, sau khi hấp thu linh hồn chi hỏa của Âm Mộc quỷ vương, tu luyện Cửu Tiêu thần quyết của Diệp Dương Thành cũng từ tầng thứ sáu ban đầu trực tiếp bạo tăng đến trạng thái đỉnh cao của tầng thứ sáu, từ tầng thứ sáu đột phá đến tầng thứ bảy cần phải có số lượng thần nguyên và linh lực rất lớn.

- Nên làm gì bây giờ?

Hai tay khoanh trước ngực ngồi trên ghế sa lon cau mày khổ tư, suy đi nghĩ lại cũng không thể tìm ra loại biện pháp tích lũy thần nguyên tương đối nhanh chóng, cuối cùng chỉ có thể hít sâu một cái, từ trên ghế salon đứng dậy, trong tay cầm một chén trà, đi tới đi lui trước bàn trà.

Cùng lúc đó, đám người Dương Đằng Phi đã hoàn thành thu thập tin tức cho Diệp Dương Thành, cũng đã tụ tập trong phòng ngủ, bắt đầu liên tiếp liên lạc với các thần sử phân tán khắp nơi trong khu trực thuộc của Diệp Dương Thành, dặn dò bọn họ mật thiết chú ý đến động tĩnh không bình thường trong khu vực mình chịu trách nhiệm, chỉ cần có chút điểm dị động, sẽ phải thăm dò rõ ràng, một khi phát hiện có cái gì không đúng, thì lập tức báo cho đám người Dương Đằng Phi.

Có thể nói, khi Diệp Dương Thành đang cau mày suy nghĩ, mấy ngàn tên thần sử trong khu vực quản lý của hắn đã hoàn toàn hành động, vì đón lấy các loại phiền toái có thể phát sinh bắt đầu hết sức hoàn thiện chuẩn bị, trong nháy mắt đã trải rộng nhãn tuyến khắp khu trực thuộc của Diệp Dương Thành.

Đối với tình huống như thế, Diệp Dương Thành cũng không phải hiểu rõ, hiện tại trong đầu hắn chỉ lưu lại một ý niệm, là làm thế nào mới có thể mau sớm tích lũy đầy đủ thần nguyên, có thể thỏa mãn Cửu Tiêu thần quyết tu luyện, cũng có thể thuận lợi thành lập thần điện lơ lửng thuộc về mình?

Hắn đi tới đi lui trước bàn trà, suy đi nghĩ lại vẫn không thể tìm kiếm được phương pháp xử lí thích hợp, thời gian từng phút trôi qua, trong phòng khách đầy im ắng đến tiếng kim rơi cũng có thể nghe được.

Đến hơn tám giờ tối, khi Diệp Dương Thành đang tính toán chuẩn bị đi ăn, trong vách tường xung quanh phòng khách lại đột nhiên truyền đến từng đợt ba động năng lượng.

- Âm linh lực?

Vừa cảm thụ được khí tức của những năng lượng băng hàn này, chỉ trong nháy mắt Diệp Dương Thành đã khẳng định bản chất của những năng lượng này, lúc này nhíu mày, thấp giọng quát nói:

- Người nào?

Chủ nhân của những năng lượng này cũng không lên tiếng đáp lại quát hỏi của Diệp Dương Thành, ngược lại khi tiếng quát của Diệp Dương Thành vang lên, nhanh chóng rút năng lượng ra khỏi phòng khách của Diệp Dương Thành, chuyển sang phương hướng khác.
Bình Luận (0)
Comment