Chấp Chưởng Thần Quyền

Chương 729.2

Diệp Dương Thành lộ ra thần sắc hết sức ngưng trọng, nhưng giọng nói vẫn bình thản và kiên định:

- Lần này tràng diện chủ chiến không nằm trong phạm vi khu trực thuộc, khi ra tay, các ngươi cứ thoải mái mà làm, cho dù không thể chém giết toàn bộ bọn chúng, cũng phải khiến bọn chúng phải trả giá cực kỳ thảm thống!

- Hai Quỷ Đế, hơn năm mươi quỷ vương cao cấp!

Vừa nghe thấy Diệp Dương Thành nói đến thực lực của đối phương, hai đại quỷ vương Âm Thổ, Âm Hỏa tựa hồ đồng thời thay đổi sắc mặt, vẻ kiêng kỵ sâu sắc xuất hiện trong đôi mắt bọn hắn!

- Chủ nhân.

Hai người đưa mắt nhìn nhau, Âm Thổ quỷ vương đè áp sợ hãi trong lòng, bay ra phía trước một đoạn, giọng nói hết sức ngưng trọng nói với Diệp Dương Thành:

- Linh thể ở cảnh giới quỷ vương bất luận là đỉnh phong hay là cao cấp, cũng không coi là cường giả gì cả, chỉ cần một bọc kết giới là có thể dễ dàng vây khốn, nhưng...

- Một khi từ cảnh giới quỷ vương bước vào tầng thứ Quỷ Đế, như vậy, linh thể sẽ có nhận dạng cường giả! Linh thể càng cô đọng, linh hồn chi hạch trong cơ thể lại càng có diễn biến thành khí quan giống như trái tim người sống, linh thể đến cảnh giới Quỷ Đế đã có thực lực xuyên qua không gian thứ nguyên! Mặc dù Quỷ Đế sơ giai vẫn không cách nào dựa vào thực lực bản thân xé rách hàng rào không gian thứ nguyên mô hình lớn, nhưng một số hàng rào không gian thứ nguyên mô hình nhỏ cũng có thể được dễ dàng xé mở, nếu như không thể một kích giết chết...

Âm Thổ quỷ vương nói tới đây, đã không cần phải tiếp tục nói nữa.

Đúng như hắn nói, linh thể ở cảnh giới Quỷ Đế đã có dấu hiệu trở thành cường giả cấp vũ trụ, bọn họ có thể xuyên qua tinh vân vũ trụ, cũng có thể xé mở hàng rào không gian thứ nguyên tiến vào bên trong. Linh thể đến cấp độ này, nếu muốn chém giết cũng đã vô cùng khó khăn, huống chi đây là có hai Quỷ Đế?

Cho dù không đề cập tới hai Quỷ Đế này, còn lại hơn năm mươi quỷ vương chẳng lẽ có thể dễ dàng đối phó hay sao? Đừng thấy hiện tại thần sử dưới tay Diệp Dương Thành đông đảo, nhưng đại đa số vẫn dừng lại ở trình độ thần sử cấp một, cũng chính là tầng thứ quỷ vương sơ giai.

Mặc dù đội hình có thực lực như vậy nhìn qua quả thật không tệ, nhưng chân chính ra tay... Âm Thổ quỷ vương thậm chí dám khẳng định, cho dù là hai nghìn quỷ vương sơ giai, tuyệt đối cũng không phải là đối thủ của năm mươi quỷ vương cao cấp!

Hiện tại, đối phương có hai Quỷ Đế, hơn năm mươi quỷ vương cao cấp... Còn phía bên Diệp Dương Thành thì sao? Thực lực của bản thân Diệp Dương Thành tạm thời còn không cách nào tiến hành xác minh chính xác, tạm thời cho dù một mình hắn có thể chống đỡ liên thủ tấn công của hai Quỷ Đế.

Nhưng ngoài Diệp Dương Thành, những người còn lại thì sao? Thực lực của hai quỷ vương Âm Thổ, Âm Hỏa không kém, ứng phó với ba quỷ vương đỉnh cấp khẳng định không có vấn đề gì lớn, còn thực lực của đám người Dương Đằng Phi cho dù khó khăn một chút, nhưng cũng có thể chống đỡ được một số quỷ vương còn lại bên phía đối phương.

Nếu nhìn từ ngoài mặt, thực lực của hai bên quả thật xê xích không xa, nhưng còn có một biến cố cần suy nghĩ, đó chính là Xích Mi Quỷ Đế!

Nếu như Xích Mi Quỷ Đế chưa rời khỏi không gian thứ nguyên, có lẽ bên phía Diệp Dương Thành bể đầu chảy máu một phen, còn có thể giết chết đám quỷ vương này, nhưng tuyệt đối không được lưu lại hai linh thể đã đạt tới tầng thứ Quỷ Đế.

Nhưng một khi Xích Mi Quỷ Đế rời khỏi không gian thứ nguyên, như vậy... chút thực lực trong tay Diệp Dương Thành tựa hồ cũng chỉ có thể xem như đồ ăn đưa cho đối phương.

Biệt khuất!

Sau khi nghe xong lời nói của Âm Thổ quỷ vương, cảm xúc vốn mất khống chế của Diệp Dương Thành rốt cục cũng bị chậm rãi áp chế. Nhưng, khi lý trí chiếm cứ đầu óc, loại cảm giác biệt khuất làm cho người ta tựa hồ muốn bạo tẩu lại như hồng thủy vỡ đê, trong nháy mắt lan tràn khắp người Diệp Dương Thành!

Năm thần sử cấp một chết đi là một tổn thất Diệp Dương Thành chưa bao giờ có, đối với Diệp Dương Thành mà nói, mỗi thần sử, thậm chí là từng linh bộc, đều là tài phú quý giá của hắn! Bất luận là thần sử hay là linh bộc, bọn họ đều là tín đồ thành kính nhất của Diệp Dương Thành.

Đúng vậy, có lẽ dựa vào thực lực hiện tại của Diệp Dương Thành, không đủ để ủng hộ hắn rung chuyển tồn tại đỉnh cấp như Xích Mi Quỷ Đế, nhưng nếu sau khi nhìn thấy tín đồ thành kính nhất của mình bị đánh chết cũng có thể ẩn nhẫn...

Đủ loại ý niệm tràn ngập trong đầu Diệp Dương Thành, ánh mắt vốn bị biệt khuất tràn ngập dần dần trở nên thanh minh, khóe miệng hiện ra nụ cười cổ quái... Vừa thấy vẻ mặt biến hóa của Diệp Dương Thành, Âm Thổ, Âm Hỏa quỷ vương bất chợt cảm thấy bất an, không phải là...

- Chuẩn bị đến quần đảo Madeira!

Ý niệm trong đầu hai quỷ vương Âm Thổ, Âm Hỏa còn chưa kịp hoàn toàn triển khai, bên tai đã truyền đến thanh âm của Diệp Dương Thành.

Nghe được phân phó của Diệp Dương Thành, chín thần sử cấp ba dĩ nhiên sẽ không phản bác, lập tức khom người đáp ứng:

- Vâng... Chủ nhân!

Còn hai quỷ vương Âm Thổ, Âm Hỏa cũng đã bán mạng cho Diệp Dương Thành, cũng chỉ có thể cắn chặt hàm răng, gật đầu đáp ứng:

- Vâng... Chủ nhân!

- Đi thôi.

Nhìn hai quỷ vương Âm Thổ, Âm Hỏa một cái, Diệp Dương Thành đã tung người bay ra ngoài hư không vài trăm thước, thoáng cái biến mất trong hư không.

Sau khi Diệp Dương Thành rời đi, chín thần sử cấp ba cũng lập tức đuổi theo, chỉ để lại hai quỷ vương Âm Thổ và Âm Hỏa đưa mắt nhìn nhau, cực kỳ bất đắc dĩ lắc đầu...

- Ài, đi thôi.

Cùng lúc đó, trong thần ngục, những ngục tốt cuối cùng cũng tiến vào hình khu kim châm, nhưng cảnh tượng diễn ra trước mặt khiến cho bọn họ hoàn toàn sợ hãi...

Phán quan Thái Xương Hoa theo bản năng giơ tay lên xoa đầu, chắc lưỡi hít hà nói:

- Cái này... cũng quá...

- Không hổ là chủ nhân.

Còn phán quan Lý Hải Tinh sau giây phút kinh ngạc ngắn ngủi nhanh chóng phục hồi tinh thần, vỗ tay tán thán nói:

- Tại sao trước kia chúng ta không nghĩ tới biện pháp như vậy?

- Có vẻ rất khó chịu.

Một gã ngục tốt hành hình đứng bên trái Lý Hải Tinh cũng phản ứng, hai đầu lông mày tràn đầy mùi vị hả hê, nói:

- Nếu không... Chúng ta giúp hắn một tay?

- Đúng đúng đúng, giúp hắn một chút chứ, nhìn như vậy cũng quá đáng thương.

Một ngục tốt bắt giữ khác thúc giục:

- Nhanh lên, hắn giống như sắp không chịu được.

- Hắc hắc, đi thôi, đi thôi!

Tên ngục tốt hành hình đề nghị hỗ trợ nhất thời xoa xoa hai tay, cười hắc hắc, làm gì có khí chất từ bi?

Thái Xương Hoa thấy hai ngục tốt như vậy, chần chờ một lát nói:

- Chơi thì chơi, lúc hạ thủ chú ý một chút, đừng làm hắn chết.

- Phán quan đại ca cứ yên tâm!

Ngục tốt kia cười, vuốt ngực bảo đảm nói:

- Ta hạ thủ là biết nặng nhẹ, huống chi chủ nhân cũng dặn dò phải để hắn đi ngắm cảnh du lịch khắp tất cả hình khu!
Bình Luận (0)
Comment