Cho nên Kim Đao Tổ quả quyết cự tuyệt Hầu Kim Cường, nhưng nếu đợi tới khi bọn hắn đại thế đã thành, thực lực đầy đủ thì sao đây? Bọn hắn còn cự tuyệt sao? Nếu bọn hắn thật sự là vì Diệp Dương Thành mà tới, không cần có người mua sát thủ, bản thân bọn hắn cũng quyết định tự mình động thủ hay không!
Nghĩ tới đây, Diệp Dương Thành đã nghĩ rõ quan hệ lợi hại bên trong, về công hay tư hắn cũng không lý do để yên một tổ chức nguy hiểm như vậy tồn tại trên đời này, cạnh giường của mình sao có thể cho phép người khác ngủ ngáy? Huống chi còn là một con sói con đang lớn dần!
Diệt, nhất định phải tiêu diệt Kim Đao Tổ. Trong đầu quyết định chủ ý, Diệp Dương Thành lập tức ngẩng đầu hỏi:
- Có thể xác định tin tức danh sách sát thủ trong Kim Đao Tổ không?
- Việt này…
Dương Đằng Phi ngẩn người, sau đó cười khổ lắc đầu:
- Ngoại trừ đao chủ Kim Đao Tổ còn có một phần tư liệu nhưng vẫn không bắt được hắn, sát thủ còn lại trong Kim Đao Tổ phàm là thân phận bị bại lộ cũng đã bị bắt, bị giết, nếu không đã trốn ra nước ngoài…
Ý nghĩa, hiện tại chỉ có đao chủ Kim Đao Tổ còn có tư liệu, cũng giống như toàn thế giới đều biết thủ lĩnh tổ chức khủng bố là Bin Laden, nhưng vẫn không thể tìm kiếm giết chết hắn, ngoại trừ đao chủ kia, những con cá nhỏ tôm nhỏ phàm là thân phận bị tiết lộ, cũng đã bị bắt hoặc bị giết, dù lấy được tư liệu chỉ vô dụng.
Diệp Dương Thành khẽ nhíu mày trầm ngâm chốc lát, lên tiếng:
- Dê đầu đàn dê đầu đàn, nếu đao chủ tự mình hạ lệnh không cho phép đón vụ làm ăn về ta, chỉ sợ dù không phải bàn tay đen chân chính sau màn, cũng là nhân vật liên hệ được với bàn tay đen thực sự.
- Đây là tài liệu cá nhân của đao chủ Kim Đao Tổ.
Dương Đằng Phi hiểu được ý tứ của hắn, lập tức rút một xấp văn kiện cung kính đưa lên, nói:
- Ảnh chụp là khuôn mặt hai năm trước của hắn.
Diệp Dương Thành gật đầu, nhìn vào hồ sơ.
Đó là một nam nhân hơn bốn mươi tuổi, dáng người gầy gò, hai má hõm xuống, nhìn qua thật giống như một nạn dân không đủ dinh dưỡng, nhưng nếu nhìn kỹ, có thể phát hiện trong ánh mắt mang theo vẻ âm ngoan vô cùng.
Nếu không phải đọc được tư liệu, sẽ không có ai tin tưởng một người thân cao chưa đầy 1m70, mà khuôn mặt hết sức bình thường, dáng người nhỏ gầy lại chính là chưởng môn Kim Đao Tổ thanh danh như mặt trời ban trưa đi?
Tư liệu ghi chép lại: tội phạm hiềm nghi Phan Kiếm Hoành, 44 tuổi, cao 1m68, nặng từ 47kg-55kg, người Tây Trữ thị tỉnh Thanh Hải, cô nhi, từ nhỏ trà trộn trong giới lưu manh đầu đường, 12 tuổi được chủ trì Đại Cương tự Quả Lạc Tạng Tộc Châu tự trị Nhân Bố Đạt Lạt Ma thu nhận giúp đỡ vào chùa, học tập võ nghệ xuất gia làm tăng, cho tới 32 tuổi đột nhiên rời khỏi chùa hoàn tục quay về Tây Trữ thị.
Nửa tháng sau, Nhân Bố Đạt Lạt Ma viên tịch, Phan Kiếm Hồng dùng thân phận đệ tử duy nhất quay về Đại Cương tự, tự tay đưa ra lá thư không phân biệt được thật hay giả, mạnh mẽ lấy đi phụng dưỡng hương khói nhiều năm của Đại Cương tự, quay về Tây Trữ thị mua nhà mua xe vượt qua cuộc sống xa xỉ.
Tháng chín cùng năm, Đại Cương tự đột nhiên bốc cháy, cả ngôi chùa truyền thừa hơn ba trăm năm bị thiêu thành tro tàn, mà trong tay Phan Kiếm Hồng đột nhiên xuất hiện rất nhiều văn vật Phật giáo công khai rao bán, đổi lấy tiền tài tiếp tục tiêu xài tích tụ mấy trăm năm truyền thừa của Đại Cương tự.
Nhưng người này chỉ lo ăn chơi đàng điếm không muốn phát triển, tiêu tiền như nước nên chỉ vài năm đã tiêu sạch sẽ không còn, cùng đường hắn dùng hơn năm trăm ngàn nhân dân tệ lập một võ quán, nhưng sinh ý ít ỏi, người đến học nghề rất ít.
Không qua hai tháng võ quán đã sắp bị đóng cửa, nhưng hắn đã kết giao được với vòng luẩn quẩn võ học tây bắc, lại quen biết không ít người học võ ba tỉnh hai khu tại tây bắc.
Vì thế sau khi võ quán đóng cửa, hắn đã manh động ý niệm xây dựng tổ chức sát thủ, nhưng ngành nghề này vốn không thể công khai, vì che giấu ý đồ thật của mình, hắn sáng lập Kim Đao Tổ, tự phong làm đao chủ, cũng đưa ra khẩu hiệu hoang đường giết chết man di, phục lại quốc uy kia.
Vượt ngoài dự tính của Phan Kiếm Hồng, không đầy hai tháng thành viên Kim Đao Tổ đã đột phá ba trăm người, mỗi người đều là hiếu chiến tâm địa độc ác, nhìn thấy thời cơ thành thục, hắn bắt đầu chuyển hình Kim Đao Tổ…
Tư liệu không đủ ngàn chữ, kể lại những hành vi bao năm nay của Phan Kiếm Hồng, cùng quá trình phát triển của Kim Đao Tổ, nghiêm khắc mà nói kẻ này là một kẻ lòng dạ độc ác, vô cùng giảo hoạt hơn nữa vận khí thật tốt, Kim Đao Tổ có cục diện hôm nay phải nói vô cùng có vận khí.
Diệp Dương Thành ném tư liệu sang bên, đứng dậy nói:
- Vị Lạt Ma chủ trì Đại Cương tự kia, chỉ sợ cũng bị hắn hạ độc thủ…thật đúng là tên vong ân bội nghĩa đáng chết!
Lắc đầu cười khẩy một tiếng, Diệp Dương Thành cũng không tiếp tục truy cứu nhân phẩm của Phan Kiếm Hồng, mà trực tiếp nhắm mắt lại, bắt đầu tìm kiếm tung tích của hắn, nhưng mà…
- Không có người này?
Vừa nhìn thấy thần cách nêu lên, Diệp Dương Thành ngẩn người, có chút thẫn thờ…không có người này, làm sao lại không có người này đây?
Dương Đằng Phi đương nhiên không dám lừa gạt Diệp Dương Thành, mà tư liệu là từ chỗ Phó Diệc Chi đưa tới, đương nhiên cả hai không có lá gan này!
Nguyên nhân thần cách nêu lên không có người này chỉ có ba loại trường hợp, hoặc là trên thế giới này căn bản chưa từng xuất hiện qua người như vậy, hay hiện tại hắn không ở trong phạm vi khu quản hạt của Diệp Dương Thành, cuối cùng chính là kẻ này đã chết rồi, cho nên không thể tra xét!
Nguyên nhân thứ nhất cơ bản có thể bài trừ, nguyên nhân thứ hai khả năng không lớn, dù sao Kim Đao Tổ cắm rễ trong quốc nội, làm đao chủ, Phan Kiếm Hồng hoàn toàn không lý do rời khỏi quốc nội, cho dù tránh né công an đuổi bắt cũng không thể trực tiếp chạy ra khỏi phạm vi đông bán cầu luôn đi?
Như vậy duy nhất khả năng làm Diệp Dương Thành không khỏi trợn tròn mắt…Phan Kiếm Hồng đã chết, vô luận là chết trước khi phát triển Kim Đao Tổ hay sau khi phát triển, manh mối cứ vậy bị chặt đứt, không hề báo trước.
- Nhưng mà…
Sau thoáng ngẩn người, Diệp Dương Thành không nhịn được nhíu mày, lẩm bẩm:
- Nếu Phan Kiếm Hồng chết trước khi ta phát hiện Kim Đao Tổ, như vậy hiện tại đao chủ là ai? Nếu như chết sau khi ta phát hiện Kim Đao Tổ…biến hóa lớn phát sinh trên người sát thủ, chỉ sợ chính là kẻ đã giết chết Phan Kiếm Hồng!
Nghĩ tới đây, Diệp Dương Thành ngẩng đầu nhìn Dương Đằng Phi, hỏi:
- Nếu trung tâm xử lý sự kiện siêu nhiên đã tiếp nhận vụ án Kim Đao Tổ, như vậy ở bên trung tâm còn có tư liệu càng thêm chi tiết hơn không, tỷ như tổng bộ Kim Đao Tổ?
- Chủ nhân, Phan Kiếm Hồng bảo hộ Kim Đao Tổ như một thùng sắt, vì phòng ngừa tổng bộ bị phát hiện mà bị người tận diệt, bọn hắn hoàn toàn không thành lập tổng bộ.
Dương Đằng Phi không khỏi cười khổ đáp:
- Bọn hắn chỉ thông qua internet liên hệ, thậm chí mấy sát thủ bị bắt trước kia cũng không biết ngoại trừ chính mình còn có sát thủ nào khác nữa hay không…