Nói tới đây, Dương Đằng Phi nhìn sang Tiểu Thương Ưu Tử nói:
- Ngươi nói qua một chút về tổn thất của thần sử quân đoàn đi.
Tiểu Thương Ưu Tử gật gật đầu, hội báo:
- Chủ nhân, đại chiến lần này bốn vạn ba ngàn thần sử tại Châu Mỹ bị đột kích, đã tổn thất cực lớn.
- Công tác thống kê biểu hiện, hai vị thần sử tam giai ở Châu Mỹ, một vị vẫn lạc, một trọng thương, nguyên nhân trọng thương là vì bị vũ lực cao cấp quỷ vật đuổi giết, kết quả một chết một trọng thương.
- Ngoại trừ hai vị thần sử tam giai, bốn vạn ba ngàn thần sử nhị giai tại Châu Mỹ cũng gặp phải tổn thất thật lớn, số thần sử vẫn lạc lên tới hai vạn bốn ngàn ba trăm bảy mươi chín người, mà thần sử bị thương gần một vạn, tổn thất thảm trọng.
- Bên Châu Phi, bởi vì có chủ nhân giúp đỡ, tổn thất ít nhất, hai vị thần sử tam giai một trọng thương một bị thương nhẹ, hiện giờ hai vị thần sử tam giai đã về phù không thần điện nghỉ ngơi.
- Ngoại trừ hai vị thần sử tam giai, có chín ngàn bảy trăm sáu mươi tám thần sử nhị giai vẫn lạc, thần sử bị thương hơn năm ngàn người, hiện tại thần sử nhị giai có thể hoạt động bình thường hơn hai vạn, tuy rằng vẫn tổn thất thảm trọng nhưng so sánh với những nơi khác mà nói là khu vực tổn thất ít nhất.
- Ngoại trừ Châu Mỹ cùng Châu Phi, tình thế Châu Âu càng thảm, một vị thần sử tam giai vẫn lạc, hơn hai vạn thần sử nhị giai…còn chưa đầy trăm người, cơ hồ tương đương toàn quân bị diệt.
- Nhưng tổn thất ở Châu Âu còn chưa phải lớn nhất…
- Châu Âu cơ hồ toàn quân bị diệt, còn không phải tổn thất lớn nhất?
Diệp Dương Thành sững sờ, trong lòng có cỗ bất tường dâng lên…
- Trong cảnh nội Châu Á Kazakhstan, khi chủ nhân phát sinh chiến đấu cùng thủ lĩnh đối phương, tạo thành nổ mạnh cơ hồ quét ngang tám trăm vạn cây số vuông thổ địa…
- Lúc ấy mười vạn thần sử trú đóng tại biên giới có hơn tám vạn thần sử ở tại biên cảnh, tuy rằng sau khi nổ mạnh phát sinh đã có thần sử nhận ra khác thường, nhưng…tình hình quá đột ngột, thật sự là…
Ưu Tử lộ vẻ cười khổ, thấp giọng nói:
- Sóng xung kích mãnh liệt quét ngang hơn phân nửa khu tự trị Duy Ngô Nhĩ Tân Cương, tám vạn thần sử nháy mắt vẫn lạc hơn năm vạn, nếu không nhờ Sở Minh Hiên bác bỏ dùng thuấn tức di động mà sử dụng năng lượng tráo tiến hành gia cố phòng ngự, chỉ sợ…toàn bộ thần sử đã chết sạch sẽ…
- Hiện tại hơn hai mươi vạn thần sử, chỉ có chưa đầy sáu vạn còn có thể hoạt động, hơn ba vạn bị thương nặng hoặc nhẹ, hiện tại đã quay về thần điện nghỉ ngơi chữa thương.
Ưu Tử hồi báo xong, ngồi xuống ghế trở nên trầm mặc.
Diệp Dương Thành cũng ngây người, không nghĩ tới vẫn lạc hơn mười vạn thần sử!
Đây chính là khu quản hạt của hắn! Cuộc chiến trả giá lớn như vậy, nếu cuộc chiến diễn ra tại địa phương khác, tổn thất sẽ càng thêm thảm trọng, thậm chí…chân chính toàn quân bị diệt!
Lúc này hắn đột nhiên có chút may mắn…
Cũng may lúc ấy Xích Mi quỷ đế đột nhiên chạy tới quy phục, nếu không có tin tình báo nửa thật nửa giả kia, Diệp Dương Thành căn bản không có khả năng nghĩ tới trong Thần Ngục còn có thiên thư tồn tại.
Nếu như không có thiên thư uy hiếp hung hồn, như vậy tình huống càng thêm nguy hiểm!
Có nhiều hung hồn cùng Tạp Lỗ Khắc Tư, chỉ bằng vào thực lực của một mình Diệp Dương Thành cho dù có thể đánh người kia bị thương, nhưng lại không nắm chắc đánh chết được hắn.
Về sau thanh niên quỷ vương xuất hiện, người kia còn là ngụy thần trung giai, nếu không phải hắn không biết phương pháp xé mở không gian, cũng sẽ làm Diệp Dương Thành tốn càng nhiều thời gian đuổi giết.
Hoặc là Tạp Lỗ Khắc Tư phát hiện được tình huống không đúng mà trốn tránh…Diệp Dương Thành căn bản không khả năng đánh chết hoặc là vây bắt được hắn.
Thở sâu một hơi, thu liễm suy nghĩ, Diệp Dương Thành khẽ gật đầu, nhìn Triệu Dung Dung:
- Tiếp tục đi!
- Chủ nhân, trong cuộc đại chiến lần này đại quân sinh vật tổn thất càng thêm thảm trọng.
Triệu Dung Dung đứng dậy khẽ nói:
- Bởi vì thân thể sinh vật cường hóa có lực hấp dẫn vượt xa những sinh vật bình thường khác, kể cả nhân loại, cho nên quỷ vật càng thêm chú ý tới chúng!
- Trong cuộc đại chiến lần này, động vật khuyển khoa chết quá nửa, số lượng tử vong vượt qua sáu trăm vạn! Động vật miêu khoa cũng chết thảm trọng, tuy không bằng khuyển khoa nhưng cũng lên tới hơn bốn trăm vạn. Hai ngàn vạn mèo chó cường hóa còn lại không đầy một ngàn vạn.
- …
Nghe được Triệu Dung Dung hội báo, thân thể Diệp Dương Thành có chút cứng ngắc, nội tâm vô cùng đau lòng. Mèo chó được cường hóa, trí lực phát triển thật lớn, cơ hồ mỗi con mèo hay con chó đều có trí lực tương đương đứa bé tám tuổi!
Ở trong mắt hắn, những mèo chó được cường hóa không còn là động vật bình thường, mà là những sinh linh đáng yêu, mà bây giờ tử vọng đã vượt qua ngàn vạn…
Loại tư vị này làm Diệp Dương Thành vô cùng khó chịu, đó là hơn ngàn vạn! Mà không chỉ là một ngàn hay một vạn!
Đột nhiên Diệp Dương Thành nhớ tới Nhung Cầu, theo bản năng hỏi:
- Nhung Cầu đâu? Hiện tại nó thế nào?
- Nhung Cầu?
Triệu Dung Dung thoáng sững người mới nhớ tới con chó ngao Tây Tạng đi theo bên cạnh Diệp Dương Thành thời gian lâu nhất, nói:
- Chủ nhân yên tâm, lúc ấy Nhung Cầu bị hạ lệnh ở lại trấn Bảo Kinh, không hề bị thương tổn gì.
- Ân.
Diệp Dương Thành yên lòng gật đầu nói:
- Tiếp tục đi.
Triệu Dung Dung khom người hội báo:
- Ngoại trừ mèo chó tổn thất thảm trọng, chim mỏ đỏ cường hóa tổn thất càng thêm khổng lồ, chỉ riêng ở Châu Phi đã lên tới ba ngàn vạn, lại thêm tại Châu Á, Châu Âu, Châu Mỹ tổng số tử vong đã hơn một trăm triệu.
- Mà kim điêu chung cực cường hóa, bởi vì là chủ lực của sinh vật đại quân tham chiến lần này…hiện tại đã toàn quân bị diệt, chỉ còn lại một công một mẫu lưu trong thánh địa Cửu Tiêu thần điện ở trấn Bảo Kinh còn sống, ngoài ra đã toàn bộ tử vong.
- Trong toàn bộ sinh vật cường hóa, tổn thất ít nhất là sinh vật biển, bởi vì tiểu Ô mang theo bộ đội viễn cổ Limulus ngăn chặn đại quân quỷ vật đi ngang qua Ấn Độ Dương, đã bị tập kích, tiểu Ô bị thương nặng, hiện tại đã đón về thần điện dưỡng thương.
- Ngoại trừ tiểu Ô, những viễn cổ Limulus toàn quân bị diệt…tình huống của sinh vật cường hóa đại khái là như thế.
Diệp Dương Thành gật nhẹ đầu, tuy hắn có chuẩn bị tâm lý, nhưng hiện tại nghe được tin tức tổn thất lớn như vậy vẫn cảm thấy thật khó thể thừa nhận.
Cũng may tiểu Ô không chết, chỉ bị thương nặng mà thôi.
Nghĩ tới đây hắn nhìn qua Sở Minh Hiên, nhìn thấy ánh mắt ảm đạm của Sở Minh Hiên, trong lòng hắn không khỏi trầm xuống.
Nhìn thấy ánh mắt của hắn, Sở Minh Hiên không ngừng thở sâu nhiều lần, cuối cùng nói:
- Chủ nhân, thần sử quân đoàn cùng sinh vật đại quân bị tổn thất thảm trọng, nhưng so sánh với nhân loại vô tội bị hại mà nói, cũng đã phi thường may mắn.
Không đợi Diệp Dương Thành mở miệng nói chuyện, Sở Minh Hiên đã nói tiếp:
- Lần này đại chiến đã gây ra tai nạn chẳng khác gì ngày tận thế cho địa cầu, cả Australia…nhân loại còn may mắn sống sót chưa đầy trăm người!