Chỉ Cần Là Anh

Chương 27

Hội Tín Phong năm xưa là do Khúc Thừa Hạo thành lập, mục đích là để làm một căn cứ cố định ở Châu Á này, giúp anh dễ dàng thực hiện mọi việc của mình hơn. Tĩnh Ưng Mạnh, Nghiêm Phong và hai người kia đều là anh em vào sinh ra tử của anh lúc đó. Phải nói rằng tình cảm huynh đệ tốt đến vô cùng

Nhưng không lâu sau đó, Lão Đại của họ chính là Thừa Hạo liền mất tích không một dấu vết, đến cả một sợi tóc cũng không để lại. Cho nên Tĩnh Ưng Mạnh thay anh đứng lên làm người cầm đầu của Tín Phong, họ Tĩnh này năng lực cũng không hề kém cạnh anh, vừa đi lên không bao lâu thì đưa bang hội vươn xa hơn, tạo một địa vị hùng mạnh nhất cho Tín Phong ở giới hắc đạo

Nhưng cho dù anh có mất tích lâu bao nhiêu, trong lòng của Ưng Mạnh và ba người còn lại, anh vẫn là vị anh già đáng kính nhất của bọn họ, cho nên khi vừa thấy anh gọi điện cho mình, họ Tĩnh của chúng ta không kìm khỏi vui vẻ

Thừa Hạo bên giọng nói này cũng sảng khoái không kém mà bắt đầu cuộc nói chuyện

- Lâu bao nhiêu thì anh vẫn gọi cho chú đây thôi. Ưng Mạnh, anh hiện đang ở Bắc Kinh đây

- Thì ra anh vẫn ở gần chỗ của bọn em như vậy, hại em và bọn Nghiêm Phong đào bới cả mọi ngóc ngách vẫn không thể kiếm ra anh đó anh già

- Haha! Các cậu không kiếm ra anh cũng phải, anh bây giờ không muốn dính líu gì đến hắc đạo nữa đâu. Mà đúng rồi. Ưng Mạnh anh đây đã có vợ và con rồi đấy

Tĩnh Ưng Mạnh nghe đến đây thì giật mình, lời nói mang ba phần trêu chọc bảy phần chúc mừng

- Haha! Em cứ tưởng đâu anh bị bất lực hoàn toàn chứ, bấy lâu trước thấy anh có đưa ai lên giường đâu, hôm nay gọi điện đến thì liền cho chúng em đây nhiều bất ngờ thật. Lão ca, chúng mừng. Anh hiện đang ở đâu, để em và Nghiêm Phong đến chào chị dâu và thăm cháu

- Lát nữa anh sẽ gởi tin nhắn địa chỉ cho cậu, còn một chuyện nữa anh muốn nhờ cậu giúp

- Được, anh đã lên tiếng thì em cũng sẵn lòng giúp, vậy thì có gì anh em chúng ta gặp mặt rồi nói

- Còn nữa, nói trước cho các cậu biết luôn, bà xã của anh là nam, còn có khả năng sinh sản nữ

Tĩnh Ưng Mạnh không tỏ vẻ gì ngạc nhiên đáp

- Thì có làm sao? Vợ em đây cũng là nam, bọn em cũng cấy tử cung nhân tạo để sinh con nữa mà, không sao không sao. Vậy sáng mai anh em chúng ta liền gặp nhau,em cúp máy đây, con trai em lại thức giấc rồi, nhóc ấy mà khóc thì vợ em cũng mất ngủ mất

- Ân

----------*****--------

Khi Thừa Hạo vừa bước vào thì thấy Dạ Anh đang cố gắng nhướn người lên, anh vội vàng đi nhanh đến đỡ cậu, đoạn hỏi

- Em muốn làm gì, sao không gọi anh vào làm giúp em

Cậu được anh ôm vào lòng liền cảm thấy buồn cười, dụi đầu vào ngực anh cậu nói

- Em chỉ là muốn đi vệ sinh thôi mà, thấy anh đang gọi điện thoại nên không muốn làm phiền anh đâu

Thừa Hạo bế cậu vào lòng mà hướng nhà vệ sinh đi đến, vừa đi vừa trách mắng cậu

- Em vẫn là quan trọng hơn,sau này muốn làm gì cũng phải nói cho anh biết. Em mới vừa sinh xong, nếu không may đụng chạm đến vết thương vừa mới khâu xong thì biết làm thế nào, tốt nhất vẫn là ngoan ngoãn nằm yên có biết chưa?

- Tốt! Em sẽ ghi nhớ điều này được chưa

- Ngoan.. Bà xã anh dịu hiền thế này thì chắc chắn con trai của chúng ta sau này cũng sẽ rất hiền lành cho xem

Nhưng đời đâu phải như mơ, những lời Thừa Hạo nói hôm nay, đều đảo ngược với tương lai sau này. Thằng nhóc thối đó sau này hại Dạ Anh ngày nào cũng phải đến tận trường tận lớp mà xin lỗi thầy cô, cùng phụ huynh khác đến nỗi giáo viên đều thuộc cả mặt

Giúp Dạ Anh vệ sinh xong, hai người an an ổn ổn mà chìm vào giấc ngủ

--------------*******------------

Tại phòng làm việc của Uy Vũ lại vang lên tiếng rên rỉ

- A..ha..đau..quá

Phía sau cậu, Tuấn Nghi đang đưa đẩy người anh em của mình vào cúc hoa nhỏ bé của cậu, đoạn nghiến răng nghiến lợi hỏi.

- Nói!Sau này còn dám ôm người con trai khác tước mặt anh nữa không?

Uy Vũ cũng không vừa mà gồng mình lại trả lời

- Mẹ...khiếp..dám..cưỡng hiếp ông.. Nhẹ..một..chút....aa....ông ôm ai là chuyện của ông...aa..ha...nhẹ thôi..

- Được em gan lắm, tôi sẽ làm cho đến khi nào em ngoan ngoãn mới thôi

Tuần Nguy nói được là làm được, phía dưới liền dùng sức ra vào không ngừng khiến Uy Vũ chỉ biết khóc thét mà nhận lỗi

- A....Ha...chậm thôi...hu..hu...tên...đó..là bạn lâu ngày không..gặp..của tôi, chúng tôi chỉ ôm nhau xã giao thôi...A...sướng quá..sau này không dám nữa đâu mà...anh đâm..vào..chỗ đó...a ha...từ từ thôi

Anh vờ như không nghe thấy cậu nói gì,vẫn tà ác thúc mạnh vào người cậu nói

- Vậy có chịu cưới tôi không??

- Hức...A...ha...cưới mà, sẽ cưới... Nhẹ thôi

Anh lúc này mới thả chậm tốc độ lại, nhẹ nhàng hôn lên tấm lưng cậu nói

- Em đó...sau này không được ôm ai hay va chạm với ai ngoài anh có biết chưa?? Anh biết hôm nay người ôm em là bạn của em, nhưng anh vẫn tức giận, sau này ngoan ngoãn nghe lời làm vợ hiền của anh nghe chưa?

- A...được...được..đều...nghe..anh...tôi bắn đây...hừ..ưm

Anh cũng đã tới giới hạn cho nên sau khi đâm ra rút vào vài cái nữa thì cũng liền bắn vào bên trong cậu

Cậu vì lần đầu tiên đạt được khoái cảm sung sướng mà trực tiếp ngất đi, Tuấn Nguy mặc kệ thân thể hai người có chút không sạch sẽ mà trực tiếp ôm Uy Vũ đến phòng nghỉ mà cùng nhau chìm vào giấc ngủ

Dù sao cũng xin chúc mừng bác sĩ, vì lần đầu tiên bị cưỡng hiếp mà có một tấm chồng, vì lần đầu tiên mất đi danh hiệu trai tân mà sắp lên xe hoa (*¯︶¯*) chúc mừng, thật sự chúc mừng anh = ̄ω ̄=

-----------*****-------

Hế!! Chap sau hội cái bang....á nhầm hội anh em lại gặp nhau, sẽ có cuộc nói chuyện của những anh công và cuộc nói chuyện của những người vợ nè!!! Hí hí... Sau đó sẽ là màn tra tấn ( nghĩ đến đây mà sướng nổi da gà)

Mong bà con ủng hộ và vote cho tui nè, à còn nữa nhở ủng hộ bộ " Đoản Văn Đam Mỹ" của tui luôn nha
Bình Luận (0)
Comment