Chí Tôn Chi Lộ

Chương 22


Đến giờ Hoàng Phủ Thiên ở trong động tròn hai ngày rồi, thỉnh thoảng hắn sẽ ra kiểu tra bên ngoài xem động tĩnh.

Mà theo thời gian tiếng động cũng ngày càng nhỏ đi, hắn đoán có lẽ sẽ sớm có thể ra ngoài.
Sáng sớm hôm sau, một tiếng sói hút lên, không khác gì trận cuồng phong quét tới.

Hoàng Phủ Thiên cũng bị chấn động tới thoát khỏi trạng thái tu luyện.
Khí huyết toàn thân Hoàng Phủ Thiên chấn động, màng nhĩ cảm thấy đau nhức, toàn thân phải chịu một luồng sát khí áp bách, huyết dịch trong thân thể dường như không chịu sự khống chế.
Hoàng Phủ Thiên trong lòng có dự cảm bất hảo, hắn vận chuyển Ẩn Khí quyết chậm rãi tiếng ra bên ngoài.
Chỉ thấy trong hạp cốc có một một đầu hồng lang còn khổng lồ xuất hiện ngay trước mặt, màu lông đỏ bừng bóng loáng như màu máu, có ba đuôi dài chừng nửa trượng, miệng há to lộ ra răng nanh dày đặc âm sâm.
Tam Vĩ Huyết Lang, hiển nhiên, Tam Vĩ Huyết Lang này cũng là một yêu thú cao cấp, thực lực không thua gì hai con Tử Dực Hổ Vương và cự mãng huyết sắc lúc trước.
Xui xẻo, Hoàng Phủ Thiên trong lòng thầm mắng to, tránh vỏ dưa gặp vỏ dừa.
Đầu Tam Vĩ Huyết Lang dường như phát hiện ra Hoàng Phủ Thiên, gào lên một tiếng, thân ảnh cực nhanh, chẳng khác gì một mũi tên huyết sắc nháy mắt đã nhào tới trước mặt người nọ, vung lên một móng vuốt liền chụp xuống.
Tốc độ thật nhanh!
May mắn Hoàng Phủ Thiên tâm đã có đề phòng, tức tốc vận chuyển Tật Phong Bộ, thân hình liên tiếp thụt lùi về phía sau huyệt động.
Phành...!ầm ầm.
Sơn động chấn động mãnh liệt, một luồng sóng khí vô hình hết sức cường hoành tràn khắp bốn phương tám hướng, sóng khí đánh lên người Hoàng Phủ Thiên khiến hắn không tự chủ được búng một ngụm máu.
- Thực lực của hung thú cao cấp thật đáng sợ.
Thân thể bị dư âm của sóng khí còn sót lại quét trúng, mơ hồ cảm thấy đau nhức.
Còn may hắn vận chuyển nguyên khí hộ thể, Thiết Man Thể Quyết cũng đạt tới giai đoạn dầu, toàn thân rắn rỏi như sắt, vì vậy mới không bị thương.

Nếu như đổi lại là lúc chưa có gì, e rằng dư âm của luồng sóng khí này đã chấn hắn đến hỏng mất rồi.
Phành...!rầm rầm...
Tam Vĩ Huyết Lang phát ra tiếng gào rú, phát động công kích với cửa động.
Hoàng Phủ Thiên liền có cảm giác như núi rung đất chuyển.
Cũng may là vách núi này đủ cứng rắn, cửa động cũng nhỏ hơn Tam Vĩ Huyết Lang, nhưng vài công kích qua đi thì phần cửa động cũng bị đổ sụp xuống.
Ầm ầm...
Cửa động sụp đổ, từng tảng đá lớn đã bao phủ lối vào động huyệt.
Hoàng Phủ Thiên biến sắc, vẻ mặt trầm xuống.
Sau đó, lại một trận chấn động nhỏ vang lên, Tam Vĩ Huyết Lang rời khỏi vị trí cửa động.
Chẳng qua, Hoàng Phủ Thiên vẫn có thể cảm nhận được khí tức của nó.
Sau khi cự mãng huyết sắc chết, mảnh hạp cốc này đã thành địa bàn của Tam Vĩ Huyết Lang.
Cho dù Hoàng Phủ Thiên có thể miễn cưỡng đào thông lối vào, thì vẫn phải đối mặt với đại địch này.

Nghĩ tới nghĩ lui, hắn cắn răng một cái, lại trở về Huyết Trì ở sâu trong huyệt động.
— QUẢNG CÁO —
Event
Không gian trong huyệt động rất rộng lớn, một vài mãng xà và rơi rải rác trong này cũng đủ ăn, có thể giúp Hoàng Phủ Thiên cầm cự một thời gian.
- Tiền bối, tiền bối, ông còn ở đó không.
Hoàng Phủ Thiên lẩm bẩm gọi lão đầu kia, mà không có hồi đáp.

Không biết được lão già quái dị đó có còn ở đó để ý tới hắn không.

Thực lực lão ta cường hãn, biết đâu có thể đưa hắn ra ngoài.

Sau một lúc hắn cũng bỏ cuộc.
Phù phù...
Hoàng Phủ Thiên nhảy vào Huyết Trì nhắm mắt lại, tập trung tu luyện Thiết Man Thể Quyết.
Nước suối màu máu thực ra có hiệu quả rất lớn đối với việc luyện thể.
Hoàng Phủ Thiên cảm thấy thân thể mình nóng bừng lên, giống như bị ăn mòn, huyết nhục và làn da, thậm chí cả cốt cách kinh mạch cũng đều phát sinh biến hóa.
Thịch thịch...!thịch thịch...
Sau khi Hoàng Phủ Thiên tiến vào giai đoạn đầu của Thiết Man Thể quyết thì ngâm trong Huyết Trì tác dụng giảm đi đáng kể, thân thể vẫn tăng trưởng nhưng không rõ ràng như trước.
Bịch...
Thân hình Hoàng Phủ Thiên nhảy ra khỏi Huyết Trì, lại củng cố thêm mấy canh giờ mới chạy đến gần cửa động.
Tại cửa vào huyệt động đã bị đất đá sụp đổ ngăn cản.
Hoàng Phủ Thiên thông qua kẽ hở giữa các tảng đá, có thể nhìn rõ tình cảnh trong hạp cốc.
- Vẫn còn chưa đi?
Hoàng Phủ Thiên nhìn thấy Tam Vĩ Huyết Lang vẫn đang nằm trong hạp cốc, ngáy khò khò.

Hắn không dám có dị động gì, chỉ di chuyển một ít đá tảng chắn lối ra.
Grào...
Đúng lúc này, Tam Vĩ Huyết Lang gầm lên một tiếng, sát khí cường đại áp bách tới, theo một trận kình phong mà vang vọng khắp toàn bộ hạp cốc.
Hoàng Phủ Thiên có chút bất đắc dĩ, lại lần nữa trở về chỗ sâu trong huyệt động.

Đầu yêu lang này thân là yêu thú cao cấp, giác quan linh mẫn siêu phàm, hắn muốn qua mặt nó cũng không phải dễ dàng.
Xông ra thì chắc chắn là không thể, thực lực của Tam Vĩ Huyết Lang có thể so với Huyền Nguyên cảnh trung kì cao thủ, Hoàng Nguyên như hắn chỉ có thể bị giết chết trong nháy mắt.
Huyền Nguyên so với Hoàng Nguyên không chỉ khác về lực lượng mà còn mạnh hơn về tốc độ.


Hoàng Nguyên dưới cực hạn thi triển bộ pháp có lẽ cũng vẫn thua kém Huyền Nguyên di động cực hạn tốc độ bình thường.
Hoàng Phủ Thiên nhìn tới mấy gốc Huyết Nhân Sâm trên kia trong lòng suy tính có nên ăn hết không, đột phá Hoàng Nguyên hậu kì rồi ra ngoài liều mạng với Tam Vĩ Huyết Lang kia.
- Tiểu tử, nên bỏ cái suy nghĩ đó đi, những ngày qua, ngươi ngâm mình trong nước suối màu máu một thời gian dài, lại phục dục thiên địa linh tài đột phá, trong thân thể không biết đã tích lũy bao nhiêu độc tố rồi.
Một tiếng nói truyền vào bên trong động:
- Dù ngươi ăn xong Huyết Nhân Sâm của động, hấp thụ hết Huyết Trì, ra đánh thắng được Tam Vĩ Huyết Lang kia đi chăng nữa thì ngươi cũng thành nữa phế vật rồi, cả đời đừng mong đột phá thêm tí nào.
Hoàng Phủ Thiên biết ngay lão đầu này vẫn còn ở trong này mà.

Hắn nói:
- Vậy tiền bối tìm cách đưa ta ra đi, bằng không ở trong huyệt động này, e rằng ta không sống quá nổi năm ngày, không chết vì Tam Vĩ Huyết Lang thì cũng chết vì thiếu lương thực.

Tiền bối không phải muốn nhận ta làm đệ tử sao?
- Tiểu tử thối, đây là rèn luyện cho ngươi nếu ngươi không tự mình thoát được thì có ý nghĩa gì.

Cũng chỉ chứng tỏ là ngươi không xứng làm đệ tử của ta.
— QUẢNG CÁO —
Event
- Vì tiền bối không giúp đỡ thì ta chỉ còn cách tự hủy tương lai bảo toàn mạng sống mà thôi.

Cùng lắm thì cả đời ở cái thành nhỏ này làm Huyền Nguyên cao thủ cũng được, còn hơn là chết.

Dù là ai cũng sẽ làm thế thôi.
Hoàng Phủ Thiên cũng không kiêng nể gì đáp, sống chết tới nơi rồi đâu quản được nhiều điều như vậy, giờ phút này hắn cũng không sợ lão đầu kia nữa, giọng nói phi thường danh thép không có dấu hiệu thương lượng.
- Hắc, tiểu tử ngươi nói không sai.

So với tương lai mạng sống càng quan trọng hơn.

Vậy ta sẽ phá lệ tiết lộ cho ngươi một tin tức nhỏ, cố gắng chờ đi.

Trong vòng ba ngày sẽ có cơ hội để ngươi ra ngoài, cơ hội đó ngươi có nắm bắt được không phải xem bản thân ngươi rồi.
Nói xong lời đó lão đầu cũng im bặt luôn.

- Ba ngày, được, chờ thì chờ.
Hoàng Phủ Thiên không nghĩ lão đầu đó sẽ nói dối mình, đường cùng bất đắc dĩ thì liều tương lai mà thôi.

Nghĩ xong hắn tâm lý thả lỏng một chút khoanh chân tu luyện tiếp.
……
Vân La thành.
- Tại sao hắn không đến?
Vân Uyên ở trong quán rượu có chút buồn bực nói.
- Có lẽ Hoàng huynh đệ có việc gì đó chăng.
Tần Quân ngồi bên cạnh trong lòng cũng hơi nghi hoặc nhưng vẫn nói đỡ cho Hoàng Phủ Thiên.
- Có gì mà việc bận tới mấy ngày trời tìm cũng không thấy đâu, vốn còn muốn rủ hắn đi làm nhiệm vụ thế mà hắn đền hồi báo mà còn không thèm đáp lại, nam nhân đúng là không ai tốt.
Vân Uyên một bộ hung dữ mắng loạn hết nam nhân lên.

Làm Tần Quân với Lý Kiếm bên cạnh cũng chỉ biết cười khổ.
- Có khi nào bị tên Hồng Vũ đó làm gì rồi.
Lúc này Lý Kiếm vô tình nói ra một lời khiến ba người nghiền ngẫm.
Đúng vậy, tên Hồng Vũ đó theo đuổi Vân Uyên không phải chuyện gì bí mật.

Thêm cả gia thế của hắn, nên dù người ta ưa thích Vân Uyên xinh đẹp cũng không dám chủ động tìm cô chuốc phiền phức.

Mà Hoàng Phủ Thiên chính là đột nhiên từ đâu xuất hiện khiến Hồng Vũ cảm thấy uy quyền của mình bị xúc phạm.
- Vậy phải làm thế nào.
Vân Uyên lúc này cũng hơi lo lắng rồi, Hồng Vũ là một tên khốn nạn, nếu hắn làm gì Hoàng Phủ Thiên đúng là có khả năng.

Biết thế không có tình khiêu kích Hồng Vũ, giờ thì làm sao đây.
Tần Quân nói:
- Bình tĩnh, Hoàng huynh đệ thực lực rất mạnh, trừ phi đối phương là Hoàng Nguyên đỉnh phong hoặc Huyền Nguyên bằng không khó mà làm gì hắn được.

Tên Hồng Vũ này chắc không phá của tới nói gọi Hoàng Nguyên đỉnh phong đi dạy dỗ kẻ khác đâu.
Vân Uyên và Lý Kiếm cảm thấy có lý, Hoàng Nguyên đỉnh phong là người sắp tiếp cận tới Huyền Nguyên ở trong một số gia tộc cũng là trưởng lão cao tầng khó mà có thể sai bảo được.
Nếu vậy thì Hoàng Phủ Thiên sẽ giảm bớt một tia nguy hiểm, giờ phút này chỉ có thể hi vọng hắn an toàn quay về thành mà thôi.
…..
Phủ đệ dòng chính của Hồng gia, luyện võ trường.
Luyện võ trường tạo thành từ Huyền Vũ Thạch cứng rắn, tạo cho người ta một hơi thở rộng rãi, khí thế bằng phẳng.
— QUẢNG CÁO —
Event
Lúc này, bốn phía quanh luyện võ trường, chủ khách cao cao ngồi trên.


Hồng gia là chủ nhà, hôm nay trình diện Hồng gia chính là Hạ gia, Trần gia, Hồ gia!
Sáu đại gia tộc của Khâu Hác Thành!
Mỗi tộc trưởng, trưởng lão tự mình suất lĩnh đại bộ phận đệ tử trong gia tộc, tụ tập tại đây!
Xung quanh luyện võ trường, bày đặt bốn đội hình.
Từ trong đội hình, ngồi xuống hơn trăm người.
Hôm nay, là thi đấu lựa chọn nhập tông năm năm tổ chức một lần của Ngạo Hàn Tông, khu thi đấu Vân La Thành.
Đối với bốn đại gia tộc tại đây mà nói, ngày hôm nay là một ngày trọng đại, một ngày quyết định số phận năm năm tương lai của gia tộc.
Trên thực tế, Kiếm Trảm tông chọn thanh niên tài tuấn từ trong sáu đại gia tộc của vô số thành trì, đây không đơn giản là chọn lựa và dự trữ nhân tài, còn quan hệ đến lợi ích bản thân của mấy đại gia tộc!
Nguyên nhân đơn giản, tuy rằng có mấy gia tộc cầm một tòa thành trì, nhưng người điều khiển chính của thành trì này, lại chính là tông môn!
Mượn Vân La thành mà nói, diện tích địa vực, có rât nhiều chợ, khu phố, thôn trấn, đồng dạng cũng có các loại mậu dịch, bao quát cả lá trà, vật liệu gỗ, nhưỡng rượu, công nghệ thủ công, hải sản, cây nông nghiệp, nghề dệt, vân vân...
Như vậy, sáu đại gia tộc của thành, làm sao phân chia những địa bàn và sản nghiệp mậu dịch này?
Muốn phân, cũng không phải các gia tộc định đoạt, còn phải nhìn ý tứ của lãnh đạo trực tiếp Kiếm Trảm tông.
Tại phương diện phân phối, Kiếm Trảm tông cũng coi như công bình.

Lại nói tiếp, phương pháp phân phối rất đơn giản, mỗi một lần thi đấu chọn lựa nhập tông, gia tộc nào cung cấp càng nhiều nhân tài, địa bàn càng lớn, lợi ích về sản nghiệp mậu dịch lại càng nhiều!
Ở trung tâm một nhóm người ngồi ở giữa, mỗi người khí tức đều đạt tới Huyền Nguyên cảnh.

Đặc biệt người ngồi ở trung tâm đã đạt tới Huyền Nguyên cảnh hậu kì, đây chính là gia chủ của Hồng gia Hồng Thiềm Kiếm, bên cạnh gồm các trưởng lão của Hồng gia.
- Các vị, thi đấu lựa chọn lần này, mọi người cho rằng tình thế của Hồng gia chúng ta ra sao?
Hồng Thiềm Kiếm ở trên cương vị tộc trưởng, sống yên ổn phải nghĩ đến ngày gian nguy, biểu tình không quá dễ dàng.
- Gia chủ, năm năm qua, Hồng gia chúng ta chăm lo bồi dưỡng, có thể nói đã ra sức bồi dưỡng hàng đệ tử trẻ tuổi! Độ tuổi từ mười ba tới mười tám của gia tộc chúng ta, vẫn rất có ưu thế!
Một gã trưởng lão của Hồng gia, vuốt râu mà cười, tràn đầy tự tin:
- Không phải thiếu chủ năm nay mới mười bảy tuổi đã tiến vào Hoàng Nguyên hậu kì rồi, luyện vũ kỹ gia truyền Đoạt Mệnh Thập Tam Kiếm, luyện được lô hỏa thuần thanh.

Có thể nói, chúng ta đã vững vàng bỏ được danh ngạch vào túi.

Mặc khác, trong đám tuổi trẻ này, Khôn Nhi, Thụy nhi, Cầm nhi cũng có tu vi Hoàng Nguyên trung kì, đều có lực tranh đấu một trận!
Nghe được vậy Hồng Thiểm Kiếm mới nhẹ thở phào trong lòng, hắn nhìn tới Hồng Vũ ở một vị trí khác trong lòng thầm cảm thấy hài lòng.
- Nhưng sao người của Kiếm Trảm tông vẫn chưa xuất hiện nhỉ?
- Không sao, thời gian còn rất sớm chúng ta chờ chút cũng được.
Phía Hồng Vũ lúc này cũng chuẩn bị tinh thần, trong lòng nghĩ:
- Đệ nhất lần này chính là ta rồi, đến lúc đó ta có thể coi như đặt một chân vào Kiếm Trảm tông chân chính trở thành thiên kiều.

Đến lúc đó Vân Uyên, con kĩ nữ đó không phải sẽ bám lên người ta mặc ta chơi như nào thì chơi sao?
Trong mắt Hồng Vũ lóe lên một tia âm lệ, nhưng vẫn thầm nghi hoặc:
- Chẳng qua...!Hắc Ưng phụ trách kế hoạch ám sát tại sao hoàn thành xong nhiệm vụ vẫn chưa hồi báo lại?

Bình Luận (0)
Comment