"3000 vạn! Tôi muốn mạng của Lạc Thanh Đồng!"
Bên trong Công hội ám sát năng lực xếp hạng số một thế giới, cái giá cao nhất trong ngày được đưa ra.
Nhưng mà 3000 vạn này, cũng không thu hút sự chú ý của bất kỳ ai.
Một thanh âm lạnh như băng, cự tuyệt cái giá vừa đưa ra.
"Không đủ!"
"5000 vạn!".
Đối phương tựa hồ không đạt mục đích không chịu bỏ qua, tiếp tục tăng giá.
"Không đủ!".
Vẫn như cũ không có ai quay đầu lại.
Cái thanh âm lạnh băng kia tiếp tục cự tuyệt.
"8000 vạn! Không, 100 triệu! 100 triệu đô-la! Con số này cuối cùng đủ rồi phải không?! Tôi nhất định phải khiến cho Lạc Thanh Đồng phải chết!".
Giọng nói có phần cuồng loạn phát ra từ phía bên kia.
Người phát ra thanh âm lạnh băng kia cuối cùng cũng không có cự tuyệt liền, khi người ngồi sau máy tính đối diện cho rằng hắn ra sẽ đồng ý, thanh âm lạnh như băng kia lại có chút khinh bỉ vang lên: "Tiên sinh, lần sau nếu ngài muốn ra nhiệm vụ, phiền toái ngài điều tra trước giá cả một chút!"
"Nhiệm vụ ám sát Lạc Thanh Đồng, vẫn luôn đứng đầu bảng trong danh sách nhiệm vụ ám sát trên thế giới, giá quy định là 1 tỷ Đô-la!"
Một trăm triệu? Bao nhiêu đó liền muốn lấy được mạng của Lạc Thanh Đồng? Vui đùa cái gì vậy?!
Lần trước ám sát, Công hội của bọn họ phái ra ba tuyệt thế cao thủ thế giới bao gồm cả Phó hội trưởng cùng vây sát Lạc Thanh Đồng.
Ba người này, mỗi một cái tên nói ra đều đủ làm cho toàn giới dị năng phải khiếp sợ.
Ngay cả nguyên thủ các quốc gia đều phải cẩn thận đối đãi, đề phòng bằng mọi nguồn lực quốc gia.
Nhưng mà đi đối phó với một Lạc Thanh Đồng, lại dễ như trở bàn tay biến mất không thấy tin tức! Đến bây giờ, bọn họ còn không biết ba người kia rốt cuộc sống hay chết.
Từ đây, giá cả của nhiệm vụ ám sát Lạc Thanh Đồng trong bảng xếp hạng của Công hội ám sát ở giới dị năng liền tăng lên, lại tăng lên đến vị trí số một.
Hơn nữa, cho đến bây giờ cũng chưa có giá trị của ai vượt qua.
Cũng không có ai dám tiếp nhận nhiệm vụ này.
Sở dĩ ra cái giá 1 tỷ cao ngất ngưỡng như vậy là bởi vì con số này cũng đủ làm cho một quốc gia đỏ mắt trông chờ.
Nếu quốc gia nào đó đang đối mặt với nguy cơ cấp bách về tài chính, có thể họ sẽ khởi động hệ thống tên lửa quốc gia, trực tiếp khóa chặt định vị của Lạc Thanh Đồng mà tiến hành oanh tạc.
Chỉ có như vậy mới có khả năng giết chết nữ nhân đáng sợ kia.
Nói cách khác, cái giá khởi điểm 1 tỷ không chỉ đơn thuần là giá cả ám sát mà là cái giá để một nước toàn lực ra tay.
Nhưng mà cho dù như vậy, cũng không nhất định làm gì được tuyệt thế yêu nghiệt Lạc Thanh Đồng kia a! Rốt cuộc thì cô ấy cũng là chí tôn đồng thuật sư duy nhất trên thế giới.
Một đôi con người màu huyết yêu dị, cơ hồ có thể nhìn thấu hết thảy thế gian này.
Nếu mà nói cô có thể nhìn thấu quỹ đạo của đạn sau đó tránh đi, hắn cũng sẽ tin tưởng.
100 triệu Mỹ kim, liền muốn lấy được mạng của cô ấy? Nếu không phải khách hàng là Thượng đế, hắn liền muốn cười và mặt đối phương "Ha ha!".
Nhưng mà nói đi cũng phải nói lại, 100 triệu Mỹ kim này, nếu đối tượng không phải Lạc Thanh Đồng thì cũng được xem như là cái giá trên trời.
Mấy cái tiểu quốc cho dù là xuất hết toàn lực cũng không lấy ra được số tiền lớn như vậy.
Không biết Lạc Thanh Đồng rốt cuộc đã làm gì chọc cho đối phương điên cuồng như vậy.
Người ở trong Công hội ám sát biểu tình kinh ngạc.
Bãi biển tư nhân nào đó ở Vịnh Ca-ri-bê, Lạc Thanh Đồng nằm ngửa trên bãi cát, nhìn vào hạt châu kẹp giữa hai ngón tay dưới ánh mặt trời.
Hạt châu tròn trĩnh vô khuyết, thoạt nhìn như thủy tinh, lấp lánh và chói sáng lóa mắt như sao trên trời.
"Đây là bảo vật mà quận 51 M quốc không tiếc tánh mạng cũng phải thủ hộ? Cũng không có gì đặc biệt a!"
Lạc Thanh Đồng nhướng mày nhìn viên châu trong tay, thật không biết người M quốc như thế nào lại xem nó như vận mệnh quốc gia.
Quận 51 phòng ngự ba trong ba ngoài, lấy năng lực của cô lẻn vào mà cũng suýt chút nữa thì bại lộ.
Phải biết rằng, dưới đôi mắt màu huyết kia của cô, phòng thủ của quận 51 gần như vô dụng.
Nhưng mà dưới loại tình huống này, còn làm cô thiếu chút nữa bại lộ bị bắt.
Hạt châu này quan trọng như vậy sao? Lạc Thanh Đồng xem trái xem phải, chính là không thấy hạt châu này rốt cuộc có chỗ nào đặc biệt.
Thiếu nữ nằm ngửa trên bờ cát trắng phau, hướng về phía ánh mặt trời.
Ánh sáng thái dương chiếu vào viên châu trong tay cô khúc xạ ra chùm sáng bảy màu, phụ trợ cho dáng người tỉ lệ hoàn mỹ kia, nhìn cô lúc này giống như nữ thần Muse trong thần thoại Hi Lạp rung động lòng người.
Càng làm cho người ta cảm thán chính là khuôn mặt đậm nét phương Đông tuyệt mỹ kia của Lạc Thanh Đồng.
Thoạt nhìn giống như một con búp bê bằng ngọc bích, có chút huyền bí nhưng tinh tế thuộc về phương Đông.
Nhưng khi nhìn đến viền mắt sắc bén cùng nụ cười tà ác trên môi kia của cô, nháy mắt khiền cho cô trở thành nữ thần hắc ám từ địa ngục ở phương Tây.
Mê hoặc nhân tâm, cuồng tín, giống như một bông hoa đang nở rộ nơi địa ngục.
"Xùy, không có tác dụng gì".
Nhìn không ra manh mối gì, trong lòng Lạc Thanh Đồng cảm thấy có chút không thú vị, tùy ý cong ngón tay bún ra, đem hạt châu gạt sang một bên.
Thân là người nắm giữ sức mạnh siêu nhiên của thế kỷ 24, chí tôn đồng thuật sư, toàn bộ giới dị năng cũng như các quốc gia đều kiêng kị sự tồn tại của cô, Lạc Thanh Đồng hiểu biết quá nhiều bảo bối, thật sự là đếm không xuể.
Một món đồ mà người M quốc coi trọng, ở trong mắt cô cũng chỉ như một món đồ chơi nhỏ xinh đẹp thôi.
Nhưng mà không ai nghĩ tới, lúc Lạc Thanh Đồng đưa tay ném đi viên châu khiến quận 51 đưa ra cái giá trên giới để truy sát cô, trên mặt viên châu đột nhiên xuất hiện mấy dòng chữ cổ.
Giây tiếp theo liền nghe "oanh" một tiếng, một tia sét đánh tới.
Thân thể Lạc Thanh Đồng nháy mắt bị cuốn vào trong đó.
"A!!!!"
Trên bờ cát, mọi người tưởng khủng bố, sợ tới mức chạy trốn khắp nơi.
Không có ai phát hiện ra, ở trung tâm của vụ nổ, một thiếu nữ hoàn toàn biến mất ở thế gian..