Chí Tôn Đồng Thuật Sư Tuyệt Thế Đại Tiểu Thư

Chương 49



Lạc Thanh Đồng lúc này mới nhớ ra lời cảnh báo khi nảy trong đầu, liền cảm thấy tức giận: "Cái lão già thúi này, thật đúng là..."
Nói là không yêu cầu nàng làm bất kỳ chuyện gì.

Nhưng bây giờ nàng đã kế thừa truyền thừa của Lục Tiên Cung, chẳng phải là gián tiếp gánh luôn cái mớ ân oán trong quá khứ của Tông Môn sao? Nhưng mà cái lão già thúi này cũng rất đáng thương, lại hạ mình như vậy, một bộ dáng sư phụ tốt, không thể không nói, thật đúng là chạm đến điểm yếu của Lạc Thanh Đồng.

Nàng là người ăn mềm không ăn cứng.

Nếu như ban đầu Thiên Minh Tử ép buộc nàng tiếp nhận truyền thừa, sau đó một hai bắt nàng đáp ứng hắn vì Lục Tiên Cung rửa sạch oan khuất, Lạc Thanh Đồng sẵn sàng hủy hoại truyền thừa của Tông Môn, cùng không thèm để ý đến hắn.

Nhưng lão nhân này lại cố tình đáng thương cầu xin nàng, từng câu từng chữ đều là vì muốn tốt cho nàng.


"Thôi được rồi! Không trách ngươi!"
Nếu đã tiếp nhận truyền thừa, về sau nàng chính là truyền nhân của Lục Tiên Cung.

Kẻ thù của Lục Tiên Cung không tới tìm nàng thì thôi, nếu thật sự tìm tới, nàng cũng không ngại tiện tay giúp lão già thúi kia xả giận, trả lại cho Lục Tiên Cung một cái công đạo.

Người không phạm ta, ta không phạm người, nếu người phạm ta, ta phải giết người.

.

ngôn tình tổng tài
"Chúng ta xem thử Cửu Trọng Linh Lung tháp cùng Sinh Tử Lưỡng Nghi kiếm như thế nào".

Lạc Thanh Đồng thập phần tò mò với hai kiện bảo bối mà Thiên Minh Tử liều chết mang theo.

Nàng tập trung dung nhập thần trí vào cơ thể, nhanh chóng tìm thấy tòa tháp và một thân kiếm đã được thu nhỏ trong biển ý thức của chính mình.

Cửu Trọng Linh Lung tháp chính là một tòa tháp cao chín tầng, lúc này bị thu nhỏ, nhìn có chút đáng yêu, nhưng vẫn có thể cảm nhận được khí vị từ thân tháp tản mát ra, không phải phàm vật.

Kiếp trước Lạc thanh Đồng xem qua không ít bảo bối, nhưng chưa có thứ nào cho nàng cảm giác giống như Cửu Trọng Linh Lung tháp này.


Đó là một loại khí vị mang cảm giác cổ xưa.

Ý tứ trong lời nói của Thiên Minh Tử chính là Cửu Trọng Linh Lung tháp cũng không phải do người ở Lục Tiên Cung tạo ra, chỉ là vẫn luôn nằm bên trong Lục Tiên Cung của bọn họ mà thôi, cũng không ai biết rốt cuộc nó là bảo bối cấp bậc gì.

Nhưng mà có thể làm cho hắn liều chết mang ra cùng với Sinh Tử Lưỡng Nghi kiếm, chỉ sợ giá trị cũng không phải bình thường, hẳn là cấp bậc không sai biệt lắm so với thần khí.

Lúc này không nhìn thấy thân ảnh của con heo nhỏ.

Lạc Thanh Đồng nhướng mày, đem tâm niệm dẫn vào bên trong Cửu Trọng Linh Lung tháp, tức khắc liền thấy con heo nhỏ hồng hồng bị trấn áp ở tầng đáy.

"Oa oa oa!".

Con heo nhỏ kêu to, vô số ngọn lửa trong suốt đuổi theo nó ở phía sau, thiêu đốt nến nổi nó phải ngao ngao kêu thành tiếng.

Vốn nghĩ rằng không có trận pháp phong ấn thì nó hoàn toàn tự do.

Lại không nghĩ đến cái lão nhân kia thế nhưng đem truyền thừa Lục Tiên Cung cho Lạc Thanh Đồng, lại còn giao cho nàng cả Cửu Trọng Linh Lung tháp.

Cái tòa tháp này được xưng tụng là tháp trấn yêu, con heo nhỏ bị trấn áp trong đó thật sự là khóc không ra nước mắt.

Cho nên người đời nói cái gì mà tự mua dây buộc mình chính là tình cảnh này.


Cái lão nhân kia nói thì dễ nghe, không phải Lạc Thanh Đồng kế thừa truyền thừa của Lục Tiên Cung thì không được, còn không phải là bởi vì nha kia là khế ước chủ của nó sao? Nếu không phải như vậy, bằng vào chút linh hồn còn sót lại của hắn, sao có thể giúp Lạc Thanh Đồng luyện hóa thành công Cửu trọng linh lung tháp này.

Bọn họ tu luyện tới năm nảo năm nao cũng chưa có được loại năng lực này.

Hừ! Nó xem như tự đào hố chôn mình.

Lạc Thanh Đồng nhìn thấy con heo nhỏ bị thiêu đến thảm thương, hừ lạnh, dứt khoát đem tầm mắt dời đi.

Chính là cái đầu lợn ngu ngốc này, hại nàng phải nhận lấy rắc rối lơn như vậy, nó xứng đáng bị giáo huấn.

Cứ để cho nó ở trong đó hưởng thụ một chút cũng được.

Lạc Thanh Đồng suy nghĩ một hồi, sau đó đi ra khỏi Cửu trọng linh lung tháp, nhìn về phía Sinh tử lưỡng nghi kiếm đang treo lơ lửng bên kia.

Đây chính là nguyên nhân khiến cho Lục Tiên Cung bị hủy?.


Bình Luận (0)
Comment